Có Lẽ Nào Lại Như Thế Chương 47: Chương 43
Chương trước: Chương 46: Chương 42
Trác Lí cảm thấy toàn thân như vỡ vụn, dạng như, bị người khác phá hoại đến vô lực. Nhiều lần cô thử bò dậy, nhưng lại không có kết quả. Sau đó cô mới nhận ra, thật ra cô còn bị đập trúng ót —— đó là nơi cô cho rằng đẹp nhất trên người mình, bởi vì nơi đó chứa tất cả trí thông minh của cô. Nhưng hình như sự đau đớn trên ót đến rất chậm, trong đầu từng đợt từng đợt chuông ‘ong ong’ vang dội, chấn động cô đến mức cô hận không thể chặt đầu đi.
Sau đó, rất vô dụng, loại cảm giác đau đớn toàn thân này khiến cô chịu không nổi mà bắt đầu khóc lên. Cứ khóc ‘hu hu’ như một con mèo, khóc ngày càng ‘oa oa’ lớn hơn.
Sau đó, Viên Khởi Lương sờ soạng bước vào nhà họ Đường, phòng sách, phòng khách, phòng ăn đều không nhìn thấy cô chỉ thấy laptop trong phòng cô vẫn sáng, rất tự nhiên anh nghĩ đến có thể Trác Lí đang tắm. Cho nên, anh thoải mái đi đến toilet. . . . . .
Cách âm của toilet nhà Đường Chi Thiện không tốt, Viên Khởi Lương vừa mới giơ tay lên chuẩn bị gõ trên cửa thủy tnh, thì một hồi âm thanh gào khóc thảm thiết lọt vào tai anh, thỉnh thoảng còn chửi mắng, ‘ Núi băng lớn đáng ghét. . . . . . Oa oa oa. . . . . . ’‘ Tôi hận anh chết đi được. . . . . . Oa oa oa. . . . . . ’
Anh đứng ngoài cửa, vô cùng yên lặng nghe cô mắng mình.
Cô nói, ‘ người đàn ông biến thái, tính tình vặn vẹo, kỳ cục . . . . . . Oa oa, đau chết tôi rồi. . . . . . ’
Cô nói, ‘ tôi không tìm anh thì anh sẽ không tìm tôi sao? Tên đàn ông biến thái này. . . . . . Oa oa, cái mông của tôi. . . . . . ’
Cô nói, ‘ anh còn cùng cô gái khác đi ăn cơm. . . . . . Tôi hận anh chết đi được, hận anh cả đời. . . . . . Oa oa. . . . . . ’
Cô nói, ‘ đi tìm chết đi tìm chết đi tìm chết. . . . . . ’
Từ trong lòng anh dần dần dâng lên một loại hơi thở. Một loại hơi thở tràn ngập trong lòng, tràn đầy cả linh hồn anh, loại hơi thở này khiến cả người anh ấm nóng ê ẩm chua chát, như sóng trào. . . . . . Anh có chút oán hận mình, oán hận mình khiến cô phiền não khiến cô ưu sầu đến vậy.
Cô còn nói, ‘ Bà vú chân thối bồn tắm! Nếu té mạnh thì sao đây. . . . . . Nếu sau này không sinh con được phải thế nào á á á á. . . . . . ’
Viên Khởi Lương mới nãy còn mang ánh mắt dịu dàng bây giờ đã hung hăng co rút. . . . . .
Tiếp, khi anh đến tình trạng vẫn tiếp diễn.
Trác Lí tiếp tục oán trách, ‘ ông trời. . . . . . Tại sao người không giết con luôn đi! Tại sao té dập mông rồi mà phía trước còn bị đụng thế này! Oa oa oa. . . . . . ’
Viên Khởi Lương theo bản năng ho khan một tiếng.
Một tiếng ho khan lớn.
Trác Lí bị dọa. Ban đêm ở đây có tiếng ho kỳ lạ, đầu tiên khiến cô nghĩ ông trời phái yêu ma quỷ quái đến. Sau đó, cô đang nằm dưới đất co lại một cục, run lẩy bẩy, cô. . . . . . Không nên mắng ông trời mà.
"Cốc cốc" —— có tiếng gõ cửa kính, Trác Lí nắm chặt hơn. Lúc này ánh vào đầu cô không còn là quỷ, mà là người sống sờ sờ. . . . .

Xem tiếp: Chương 48: Chương 44