21 Editor: Bỉ Ngạn HoaEditor có lời muốn nói: đi ngang qua đi ngang lại, làm ơn thank giùm miếng há há ~~ quỳ tạ! !"Nếu như em là thuốc của anh, vậy đã lâu rồi anh không uống thuốc.
22 Editor: Bỉ Ngạn HoaThời gian trôi thật nhanh, mới đảo mắt một cái mà đã đến kỳ nghỉ đông. Vốn là trông sao trông trăng sáng trông cảnh an nhàn ngày nghỉ, thì dì cả của cô tới thăm, trở nên u ám.
23
24 Mùng một ngày đầu năm, bạn trai họ Cổ kia vẫn trọng nghĩa mà tới cứu cô. Chỉ là, quá trình giải cứu này hoàn toàn khác biệt với suy nghĩ trong tiềm thức của cô —— trực tiếp khiến cô mang một tội danh.
25 Editor: Bỉ Ngạn HoaNgày đầu tiên của năm mới, cô nhận được hai món quá kỳ cực đặc biệt. Thứ nhất là một chuyện tình bi đát, là câu chuyện thời thanh xuân của Cổ Dật Nam, mang tới cho cô muôn vàn thổn thức.
26 Editor: Bỉ Ngạn HoaĐêm đầu tiên của năm mới cô đã mất ngủ. Vừa mơ mộng về cuộc hẹn ngày mai, vừa cố gắng hẹn hò với Chu Công, kết quả dẫn đến là—— cô quấn quýt với tấm ga trải giường cả mấy tiếng đồng hồ, nhưng cơn buồn ngủ vẫn không thể đến.
27 Editor: Bỉ Ngạn HoaNgay sau đó, bụng Tiếu Bạch phát ra âm thanh “ục ục”. Nghiêng đầu thì lại thấy cái mặt uất ức của cậu ta: "Cô à, anh đây từ tối hôm qua đến bây giờ chỉ mới ăn được to mỳ ăn liền không hả, rồi ngồi đây chờ cô tới.
28 Về đến nhà, chúng tôi đều lúng túng vô hạn. Cô nghiêm trang dẫn Tiếu Bạch đi thăm nhà, sau đó liền vô nhà bếp làm bộ dáng như rất bận rộn, không để ý tới người khác ở phòng khách mãnh liệt đổi đài ở tivi.
29 Editor: Bỉ Ngạn HoaTrong truyện cổ tích, người đẹp luôn được hoàng tử hôn tỉnh. Nhưng sáng sớm hôm nay, cô bị mẹ véo tai, kèm theo tiếng hét kinh điển.
30 Editor: Bỉ Ngạn HoaTối hôm qua cả đêm đều khó ngủ, vất vả lắm mới thiếp đi được, trong đầu cứ liên tiếp hiện lên những chuyện chưa làm xong. . . Chuyện, vừa tròn 26 tuổi, lần đầu tiên cô nằm mộng, thật sự khiến cho người ta xấu hổ muốn chết luôn ấy.
31 Mùng bốn tết, là vào ngày thứ tư, Tiếu Bạch vinh dự được trở thành bạn trai cô, thời gian từ bây giờ đến khi Tiếu Bạch của cô rời khỏi thành phố sẽ bắt đầu được đếm ngược.
32 Trên đời này vốn không tồn tại cái gọi là "buổi hẹn hò hoàn hảo", huống chi chuyện này còn xảy ra ở hai người không đúng thân thế. Cho nên, khi hai người bọn cô đeo đuổi đi chơi với nhau, tưởng tượng giống như mọi cặp đôi khác, đi dạo phố, xem phim, lúc ăn cơm, không biết vì sao, mọi chuyện luôn tiến triển một cách hòa hợp.
33 Đây là trận tuyết rơi đầu tiên vào năm mới, sau khi Tiếu Bạch đi chỉ. . . Ba ngày. Thật ra thì cô cũng không muốn nhớ rõ ràng như vậy, chỉ là mỗi sáng mở mắt ra, cô không thể nào kìm nén bản thân không được làm một đề toán nào đó, và.
34 Kỳ nghỉ định kỳ lần này, đối với cô cũng chẳng có việc gì là vui vẻ nhất—— ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại, đi dạo phố đến khi chân bị chuột rút. Tất nhiên, hội bạn học cái gì, cũng chỉ là tương đối thích thì mới tham gia thôi.
35 Mắt Cổ Nam mở to, vằn vện tia máu, giống như con quái thú nhìn chòng chọc cô cả nửa ngày, cô đau khổ che mặt, từ giữa kẽ tay liền tuôn ra một câu nói: "Quá đáng sợ.
36 Hôm nay trở về thành phố G, thời tiết rất tốt. Trực tiếp hẹn Cổ Dật Nam gặp nhau ở sân bay, ban đầu dự định tự mình thuê xe đi, nào ngờ ba mẹ nhất định lái xe đưa cô đến sân bay.
37 Có người, đi tới chỗ nào đều là hào quang rực rỡ, cho dù ở nơi không khí ngột ngạt này, bạn vẫn có thể cảm nhận được trên người cậu ấy toát ra hơi thở ấm áp như ánh mặt trời, tựa như Tiếu Bạch.
38 Tác giả có lời muốn nói: gần đây quá bận rộn, thật sự không rãnh, lại thúc giục cũng không có thêm đâu ~~ hi vọng mọi người đối với ta cũng —— tiểu biệt thắng tân hôn đi Cố giả bộ bình tĩnh chờ đợi taxi dừng lại ở dưới ký túc xá của cô, cô mới nhẹ nhàng thương lượng với anh tài xế, có thể chờ cô xuống xe đi một chuyến lấy tiền hay không.
39 Chuyện sống cùng nhau trong một nhà này, đối với cô và Tiếu Bạch mà nói, cũng không xa lạ gì. Nhưng, kể từ khi hai đứa"Mập mờ không rõ", đúng như trên danh nghĩa cô nam quả nữ sống chung một phòng, đây là lần đầu tiên.
40 . . . . . Sau khi thay quần áo xong, chúng tôi mang hành lý chuẩn bị trở về trường học. Ngày mai khai giảng giáo viên phải có mặt, không thể chơi đùa nữa.