1 Ta tên Mạc Nhất Lam, cha ta là một giáo sư, mẹ của ta là học sinh của cha ta. Tên thường gọi của ta là Phạn Phạn, bởi vì lúc còn nhỏ cứ hễ ta ăn cơm là sẽ có hạt cơm dính ở trên mặt.
2 Cô gái Zombie đi loanh quoanh biệt khu 7, có dự kiến ngoài thu hoạch là cậu bé Bạch Hi. Cô gái Zombie từ khi tỉnh dậy đã sống ở đây được năm mươi năm.
3 Có nên trồng xung quanh nhà cây đậu bắn súng không nhỉ? Như vậy những lúc Bạch Hi ở nhà một mình sẽ rất an toàn. Phạn Phạn nhún vai, xem ra ý kiến này cũng không tồi.
4 Phạn Phạn cùng Bạch Hi rời khỏi khu 11. Theo ánh trăng đi về nhà - khu 7. Đây là một rừng cây tươi tốt, trong rừng có ánh lửa lập lòe trong gió. "Phạn Phạn, ý của cô là tôi bộc phát dị năng ư?""Ừm, dị năng xuất hiện có rất nhiều loại" Phạn Phạn nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm "Loại người như nhóc thuộc loại tiềm năng bộc phát.
5 Ánh mặt trời dần dần mờ nhạt, đã là hoàng hôn. ". . . " Lúc này Bạch Hi đang nằm thẳng cẳng trên mặt đất, ánh mắt không có tiêu cự, trên đầu đã có một đống mồ hôi, chân tay bủn rủn vô lực.
6 Vì sao không vào được không gian? Bạch Hi sốt ruột đi đi lại lại suy nghĩ. “Gấp cái gì mà gấp, vào không được thì vào không được. ” Phạn Phạn thật sự chịu không được lên tiếng ngăn lại Bạch Hi đang xoay đi xoay lại trước mặt mình.
7 Bây giờ, phải dựa vào chính thời cơ của mình rồi, rốt cuộc cũng có một trận chiến nghiêm túc để cậu tự mình trải nghiệm. Bạch Hi nắm chặt tay, trong lòng có một ngọn lửa đang từ từ dâng lên.
8 “Ưhm. ” Bạch Hi ưm một tiếng, chậm rãi tỉnh lại. Trong mắt mê mang còn mang theo sương mù, mơ hồ thấy một cô gái tóc ngắn nhiều màu sắc đang nằm trên ngực mình.
9 “. . . . . . !” Bạch Hi cảm giác như thân thể mình đang ở một không gian kỳ dị toàn là bong bóng. . . . . . Phạn Phạn đang dưới dự trợ giúp của nữ nhân viên mặc một bộ váy dài theo kiểu xưa của Hoàng thất nước Anh rườm rà có màu sắc chủ đạo là màu đen.
10 Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt của Bạch Hi. “Ưm. ” Bạch Hi ưm một cái trong chiếc chăn rồi duỗi cái lưng. “Rời giường chưa! Hôm nay tới sân thí luyện Dị Năng Giả nhìn xem một chút!” Bạch Hi cấp tốc rửa mặt sau đó đi gõ cửa phòng bên cạnh.
11 Sau khi xác nhận đám Zombie đã rời đi, Bạch Hi liền thở ra một hơi, hai chân hai tay dang rộng nằm trên bãi cỏ. “Phù, hưm. . . . . . ” Mệt chết đi được.
12 “Vù. ” Một cơn gió thổi qua, binh lính thấy một cô gái mặc áo trắng với mái tóc đen lướt nhanh qua mắt mình, là cô gái vừa mới nhảy xuống ư? Cô ấy đã trở lại? Đầu óc tên binh lính có chút choáng váng, vừa thấy vui vẻ vừa thấy kỳ lạ, sau một hổi hoa mắt chóng mặt đã hạnh phúc rơi vào mộng đẹp.
13 “Ông theo tôi giảng nhiều như vậy làm gì! Tôi muốn trở về!” Bạch Hi vung nắm đấm ý đồ muốn uy hiếp lão đạo sĩ, nhưng lão đạo sĩ vẫn chưa khiến Bạch Hi cảm thấy có sự nguy hiểm.
14 “Hứ, tuy rằng ngốc nghếch chút xíu, nhưng tốt xấu gì cũng bức ra được một ít chướng khí. Trình độ còn kém một chút. . . . . . Ngay cả luyện hóa cũng không biết, ngốc quá mà, thật là ngốc mà.
15 Yêu?! Cẩu Oa nhớ đại sư trong miếu thờ từng nói, thế gian không hề có yêu. “Ta không tin! Đại sư từng nói, thế gian không có yêu!” Yêu là cái gì? Loài yêu mang đến tổn thất lớn cho cuộc sống của bình dân tay không tấc sắt! Đó là sự tồn tại quá mức cường đại, cũng biểu thị cho sự hủy diệt.
16 Nếu không phải bởi vì thù hận, như vậy cậu nhất định có cô gái mà mình thương yêu? Tức giận, yêu thương, hai cảm xúc này sẽ ảnh hưởng đến độ mạnh hay yếu của niệm lực.
17 “Ngươi muốn đi tìm cô gái ngươi lạc đúng không? Phỉ Nhi kia cũng chỉ là vô ý, lại đem ngươi đến nơi này, nếu ngươi muốn rời đi, ta sẽ giúp ngươi. Quyết không ngăn cản.
18 Bạch Hi “Hô” một cái rồi đứng dậy. Nhớ lại động tác ban nãy của Ngọc Phong Tử, nhắm mắt lại, thả lỏng thân thể. . . . . . “Yahhh…!” Bạch Hi trợn mắt thét lớn một tiếng, đánh ra một quyền!“Hô.
19 Bạch Hi có chút oan ức, sư phụ này, có ai giống lối suy nghĩ của người đây, nói cái gì cũng chỉ giảng một nửa rồi để người ta tự lý giải, không quan tâm đến sau đó, thực muốn nghĩ là người không kính trọng người ta mà!"Ai.
20 Tên đồ đệ này là từ trên trời rớt xuống, không cần thì không nên lấy, bản thân cũng hắn cũng chưa từng đặc biệt dụng tâm quan tâm đến đứa nhỏ này, chiếc nhẫn không gian kia không phải là thứ mà người bình thường có thể có, cho dù là thổ hào tiền tài vô số cũng phải có vận may mới được.