21 Ngày hôm sau Lạc Mẫn đổ bệnh. Sốt cao vô cùng! Mẹ cô phải viết sẵn đơn để chuẩn bị cho hôm đi học lại nộp vào trường.
Mẹ đem cháo cùng sữa lên cho Lạc Mẫn, rồi dặn cô ở nhà một mình tý! Vì bà phải đi siêu thị, Lạc Hy thì đi học, còn Lạc Thổ Trọng thì đi bàn việc làm ăn gì với người ta một tý.
22 Đeo dây an toàn cho cô ngồi vào ghế phụ, hắn mới mở cửa nhanh mà nhấn mạnh chân ga chạy đi.
Qua kính chiếu hậu hắn thấy sân trường còn một chiếc xe đạp dựng giữa sân, miệng lạnh lùng khẽ nhếch lên đầy ẩn ý.
23 Tiết học anh văn hôm nay cũng đã đến, hôm nay là cả lớp cùng nhau sửa bài và trả bài kiểm tra cũ.
Cả lớp ai cũng xôn xao.
Trong tâm Lạc Mẫn cũng xôn xao, vì điểm kiểm tra anh văn kỳ này cô chỉ có bốn điểm thôi.
24 Ngày chủ nhật lại đến, Lạc Mẫn vẫn đến nhà Nguyễn Trọng Nam. Cô cũng đã nói với cha dượng rồi, cô sẽ giúp việc cho thầy Nam, và dĩ nhiên chưa kịp nghe lý do đã ậm ừ chấp nhận.
25 Ngày đi chơi cũng đã đến. Địa điểm đi chơi đầu tiên là bảo tàng chiến tích chiến tranh ở nội thành, sau đó xe sẽ xuất phát đến thác Giang Nhiên ở ngoại thành để học sinh có thể bơi lội, rồi sau đó sẽ tổ chức những hoạt động ngoài trời do những hoạt náo viên tổ chức.
26 Trương Ngũ cũng nhanh chóng né ra được, quẹt mũi nói:
-Tôi là thằng nhóc còn tôi nên gọi thầy là gì đây, “trâu già gặm cỏ non” à?!
Rồi nhanh chóng phản đòn! Nguyễn Trọng Nam không nói không rằng bỏ tay Lạc Mẫn ra, lao nhanh ra, đạp một phát vào bụng Trương Ngũ.
27 Hôm nay là ngày mở cửa mã của Lạc Mẫn. Sau buổi làm lễ tụng niệm kết thúc thì không khí trong ngôi nhà chỉ còn lại mùi thơm của nhang khói. Tiếng khóc than thì có một ai?!
Nguyễn Trọng Nam vẫn ngồi ở giữa căn nhà rộng lớn.
28 Tiếng chuông giờ học vừa kết thúc, chiếc điện thoại nhỏ của Lạc Mẫn đã run lên, với dòng tin nhắn “lời ít ý nhiều”: “Anh đợi em ở con hẻm sau trường. ”
Lạc Mẫn chỉ chán chường vứt điện thoại vào túi, định đi ra cửa sau về luôn cho đỡ phiền phức.
29 Trần Lệ Nhung mãi nhìn theo Lạc Mẫn, đến khi cô cùng Nguyễn Trọng Nam đã khuất ra xe. Bà nhắm mắt lại, trong đầu chỉ còn lại hình ảnh cô gái có gương mặt giống hệt Lạc Mẫn – Trần Thị Tuyết.
30 Kết quả của buổi đi tiệc đó là cả nhà đã ngủ. Vì bình thường thì hôm nay cũng là ngày cô đi làm thêm tới tận khuya, nên chẳng ai nghi ngờ gì cả, chỉ có riêng Lạc Hy là còn thức!
Rốt cuộc Lạc Hy dùng dằng đòi xem trong túi giấy của cô có gì, vừa nhìn thấy chiếc đầm hoa mỹ, mắt Lạc Hy sáng lên, ướm lên người mình rồi tặc lưỡi:
-Chiếc đầm này bóp eo lại hẳn là hợp với em chị nhỉ?!
Lạc Mẫn lười trả lời, cũng lười tranh giành.
31 Vừa dứt câu Lạc Mẫn chưa kịp xoay mặt thì quả bóng rổ bay thẳng vào mặt thằng nhóc tóc vàng. Sức nặng của quả bóng làm nó té bật ngửa ra sau, cả đám cùng đỡ nó dậy.
32 Hôm nay Lạc Mẫn chủ động hẹn Nguyễn Trọng Nam đến quán thức coffee Long Phúc ngoài đường lớn khu công trường B.
Nguyễn Trọng Nam đến trước giờ hẹn 15 phút.
33 Hôm nay đã là ngày thi cuối của Lạc Mẫn. Do năm nay thi đại học cùng tốt nghiệp được gộp chung lại, nên cũng nhiều vất vả. Ngày hôm nay 05/07 cũng là ngày sinh của cô.
34 Lạc Mẫn đạp xe đến nơi cũng gần mất hết một tiếng đồng hồ, nhìn lên căn biệt thự trang trí theo lối phương Tây trước mặt, cô chợt rùng mình. Lúc trước nơi này đối với cô là nơi cô mơ ước, là thiên đường hạnh phúc; nhưng bây giờ nơi này đối với cô là ác mộng!!! Liệu một khi cô bước chân vào thì cô có thể bước ra không?!
Đang suy nghĩ thì điện thoại trong túi Lạc Mẫn lại không ngừng run lên như kéo cô về thực tại.
35 -Ai là Lạc Thổ Trọng ạ?! Tôi có chút chuyện muốn gặp! _ Giọng nói của nam thanh niên trước cửa phòng bệnh trong đêm khuya thu hút người khác.
Rốt cuộc hỏi ra thì người phụ nữ đứng tuổi kia chính là mẹ Lạc Mẫn.
36 Ánh sáng đầu tiên chiếu qua khung cửa sổ tòa biệt thự, như làm cả căn phòng trắng như thêm phần sáng sủa.
Chúng cũng chiếu lên hai người đang đang nằm kia, làm cho bức tranh tình yêu ban sáng thêm phần nhu hòa.
37 Hắn chỉ lạnh nhạt đi rửa tay, sau đó gỡ lớp băng cũ ra mà thay lớp băng mới.
Lạc Mẫn trong chăn cứ tưởng hắn sẽ cho cô cả tô vào người theo phong cách “ăn một trả trăm” của Nguyễn Trọng Nam.
38 -Chào ba.
Nguyễn Trọng Nam trầm mặc nói, nhưng bàn tay nắm tay Lạc Mẫn vô thức chặt thêm hai ba phần làm Lạc Mẫn phải nhíu mi. Cô không hồi hộp còn hắn thì mắc gì chứ?!
-Con trai của mẹ đây rồi! Cô bé này là…_ Bà Nga vội cắt không khí đầy căng thẳng của hai cha con Nguyễn Trọng Nam.
39 Lạc Mẫn mệt mỏi nằm thở dài trên giường. Cô không biết rốt cuộc mấy ngày qua mình đã vật vả trải qua như thế nào. Nguyễn Trọng Nam cương quyết làm đám cưới gấp, gấp đến nỗi chỉ trong vòng batháng là có cái đám cưới hoành tráng.
40 Người khách cuối cùng là Trần Hạo Nam. Dĩ nhiên, anh chàng này không để cặp vợ chồng mới cưới này vào ăn uống thoải mái mà làm lơ mình.
-Tổng giám đốc Nam quên tôi rồi sao?!
Lời nói chặn bước Nguyễn Trọng Nam, đồng thời cũng làm hắn buông tà váy giúp cô dâu xuống mà xoay người ôm vai Lạc Mẫn nói:
-Thật vinh hạnh cho gia đình chúng tôi.