21 CHƯƠNG HAI MƯƠI:Phi Long, tiến lên!Nhà Phi Long. 6 giờ tối. “Chết tiệt, ngàn lần chết tiệt!” Phi Long điên tiết rủa thầm, bực bội dồn toàn bộ sự tức giận xuống những bậc cầu thang vô tội, để lại những tiếng rầm rầm vô cùng ầm ĩ.
22 CHƯƠNG HAI MƯƠI MỐT:Ra mắt cái mà ra mắt. Tôi ngồi trên ghế mà có cảm giác như đang đặt mông lên tổ kiến lửa, vô cùng ngứa ngáy, vô cùng khó chịu.
23 CHƯƠNG HAI MƯƠI HAI:Tiệc sinh nhật. Ngàn chiếc lá mỏng manh dường như đang dệt nên một chiều hoàng hôn vàng óng, thăm thẳm, hoa lệ và man mác buồn.
24 CHƯƠNG HAI MƯƠI BA:Hôn. ---- Nhà Bội Di, hay còn gọi là tư gia nhà họ Đình. Sáu giờ tối. ----- Hán Khanh bực dọc thay đổi tư thế đứng một lần nữa, lờ đi những ánh mắt ngưỡng mộ của các cô gái đứng xung quanh.
25 CHƯƠNG HAI MƯƠI BỐN: Nợ nần sòng phẳng. - “Này, hắn ta đã bỏ đi chưa?” Tôi cắn môi muốn bật máu, chốc chốc lại lo lắng kéo áo Phi Long và lặp lại cùng một câu hỏi chán ngắt đến ngớ ngẩn.
26 CHƯƠNG HAI MƯƠI LĂM: Hồ nghi---- Nhà Khiết Du, khoảng chín giờ tối ----- “Cậu, rõ ràng đang thích tên đó rồi!” Đậu Phộng khịt mũi kết luận một câu, làm tôi thiếu chút nữa là đánh rơi ống nghe xuống đất.
27 CHƯƠNG HAI MƯƠI SÁU: Chuyến xe bão tápNhà Khiết Du. 4 giờ sáng. Mẹ đứng chống nạnh trước cửa phòng, nghiêm nghị lia cái nhìn quyền uy sang ba cậu trẻ trước mặt:- “Các con hiểu phải làm gì rồi chứ?”Trịnh Sơn nuốt nước bọt, “dạ” khan một tiếng, bất giác nắm chặt hơn bình xịt nước màu tím nhạt trong tay.
28 Trời đã quá trưa. Bầu trời xanh ngắt đến ngột ngạt, thấp thoáng những cụm mây trắng bồng bềnh trôi chầm chậm, giống như bầy cừu của chú bé mục đồng đang thẩn thơ đi dạotrên một thảo nguyên màu xanh ngọc mênh mông.
29 CHƯƠNG HAI MƯƠI TÁM: Không phải tại tôi. Trời nhập nhoạng tối. Ánh trăng tĩnh mịch mà mơ hồ rọi xuyên qua tán lá rậm rạp, để lại trên mặt đất những vệt trắng bạc lốm đốm như những viên pha lê hư ảo.
30 CHƯƠNG HAI MƯƠI CHÍN: Thủ đoạn của kẻ hắc ám. - “Khiết Du, lại đây. ” Hán Khanh lười nhác lên tiếng, uể oải đưa tay mân mê vành tai trắng như ngọc của mình, đôi mắt tinh anh thường ngày của hắn giờ díp lại sau hàng mi dài và cong vút, bộ dạng giống như một đứa trẻ đang làm nũng, nhưng cũng thấp thoáng hình ảnh của một con sói đang rình mồi.
31 Bạn nhỏ Hán Khanh sau nhiều tháng ngày bứt rứt khổ sở đã quyết định đánh nhanh thắng nhanh, một bước xông lên tỏ tình với cô nàng Khiết Du ngốc nghếch.
32 CHƯƠNG BA MƯƠI MỐT: Chiều dần buông. Thoải mái dựa người ra ghế, Nhất Phương lơ đãng gõ tay lên mặt bàn, những ngón tay hơi gầy, trắng và thanh tú của anh liên tục chuyển động theo một nhịp điệu chuẩn xác.
33 Chương này, nữ chính khi tức giận sẽ ờ, sẽ phun ra một số từ hơi. . . bất lịch sự. Tác giả sẽ để những từ này dưới dạng viết tắt, độc giả nào cảm thấy khó chịu, làm ơn thông cảm nhé.
34 Dạo gần đây, tâm trạng bạn Hán Khanh nào đó hình như không được tốt. Rất không tốt. Bạn nhìn xem, lúc nào hắn cũng trình diện bộ mặt đen sì ủ dột như miếng thịt khét đó trước thầy cô và bạn học, cặp mắt thì đỏ ngầu và tóc tai lúc nào cũng trong tình trạng nhớ nhung tuyệt vọng với những cái lược, rõ ràng là thê thảm vô cùng.
35 Nhà Hán Khanh. Sáng sớm. Đây không thể nào là sự thật. Hán Khanh thầm rên rỉ trong lòng khi nhìn hệ thống dữ liệu của tập đoàn được thay thế một bình địa trống rỗng - bằng chứng hết sức hùng hồn cho chiến thắng vẻ vang oanh liệt của Kẻ Mộng Du.
36 Tôi thẫn thờ ngồi phịch xuống giường, đưa tay ôm đầu và rên rỉ. Chuyện kỳ cục gì đang xảy ra thế này? Tại sao Hán Khanh lại đột ngột xuất hiện ngay cửa phòng tôi, nổi giận đùng đùng và sau đó điên tiết tuyên bố không bao giờ muốn nhìn thấy mặt tôi nữa? Đầu đuôi sự việc là thế nào vậy? Ba câu hỏi trên, dường như cả ba ông anh của tôi cũng đều không biết phải trả lời như thế nào.
37 Từ bé đến giờ, thứ Nhất Phương đam mê nhất luôn là: Máy tính, máy tính và máy tính. Anh luôn có năng khiếu và sự hứng thú kỳ lạ với thứ máy móc phức tạp này, học các môn khác thì anh khá tầm thường, nhưng Tin học thì luôn dẫn đầu lớp.
38 Ngửa mặt lên trời cười nhăn nhở, cái hố mà tôi hì hụi đào cách đây gần ba tháng cuối cùng cũng sắp hoàn thành rồi. Có thể nói, viết hậu ký là phần mà tôi thích nhất, bởi vì lúc đó ít nhất không bị ai cầm chai thuốc xịt côn trùng mà hò hét nữa.
39 Trên con đường nhỏ gần sân bóng. Trăng đang lên. Sóng bước bên cô em gái lắm trò của mình, Phi Long tư lự cho hai tay vào túi quần. Biểu cảm của cậu ta lúc này vô cùng trầm ngâm và rất khó đoán.