21 Chương 21: Sinh tử biệt ly Ánh mặt trời chói chang treo trên cao, làn gió nóng như thiêu tạt vào mặt, như muốn hong khô những giọt mồ hôi trên gương mặt của ta.
22 Chương 22: Âm dương đôi đường "Ca!" Mở mắt ra, phát hiện mình nằm ở trên giường, bên giường là Lục Khung Y và Văn Luật đang ngồi, còn có một lão nhân ăn mặc mộc mạc, đang dùng ngân châm châm cứu trên mạch máu của ta.
23 Chương 23: Tình thế khó xử Ngoài cửa sổ, gió táp trận trận, lá rụng tiêu tiêu. Đèn lồng màu đỏ cùng màn che phiêu diêu trong gió. . . . . . Bên trong cửa sổ, gương đồng không ánh sáng, giá y như máu.
24 Chương 24: Chuyện cũ như khói Thân thể dần dần có tri giác, bụng dưới vẫn còn đau, nhưng trong mông lung nghe được thanh âm của ca ca, tâm liền trở về với thực tế.
25 Chương 25: Ân oán tình cừu "Đại khái là vào một ngày hai mươi năm trước, một nam tử Trung Nguyên xa lạ lén vào Thánh Vực ăn trộm Hỏa Liên. Võ công của hắn cực cao, một đường xông vào nội thất, nhưng lại không có ai có thể ngăn cản được.
26 Chương 26: Tan thành mây khói Đi tới cuối đường núi gập ghềnh, bụi bậm đã lạc định. Ta đứng ở ngoài phòng, mượn hàn quang của vài ngôi sao, ngây ngô nhìn nam nhân từng khiến ta yêu ở bên trong cửa sổ kia, ở trên giường ôm lấy nữ nhân khác.
27 Chương 27: Kết cục Lúc tỉnh mộng Mở mắt ra, bầu trời đã lộ ra một màu xám tro mênh mông. Huyết lệ dung hòa với ký ức, khiến cho ta rốt cuộc hiểu tại sao Vũ Văn Sở Thiên không muốn nhắc lại, hiểu tại sao hắn nói: "Nếu như ngươi có trí nhớ, nhất định sẽ không nói như vậy, nếu như ngươi biết ta là ca ca của ngươi, ngươi nhất định sẽ không nói như vậy, nếu như.
28 Chương 28: Ngoại truyện về Vũ Văn Sở Thiên Nàng cứ như vậy chạy đi, nàng nói: sẽ dùng sinh mạng sau này để hận ta! Nàng cứ như vậy té xỉu, nàng nói: nàng muốn gả cho Tiêu Tiềm, bởi vì nàng thương hắn! Ta trừ nói được, còn có thể nói gì nữa? ! Ta trừ tôn trọng tình yêu của nàng, ta còn có thể làm gì? ! ****************************************** Tất cả chuyện xưa nếu như là sai lầm, như vậy sai lầm này chỉ có thể quy tội cho lần gặp nhau mười mấy năm trước đây.
29 Chương 29: Sơ ảnh loang lổ Vũ Văn Sở Thiên rời đi, không trở lại nữa. Ta chưa bao giờ nghĩ tới hắn, chưa bao giờ. Bởi vì mỗi ngày đều muốn đến linh đường bồi Tiêu Tiềm.
30 Chương 30: Chờ đợi vô tận"Nếu ngươi không muốn nói coi như xong. " Vũ Văn Sở Thiên tiêu sái vòng qua Tiêu lãng, không để ý chút nào cười nói: "Dù sao hiện tại ta sống rất tốt, hiểu rõ chân tướng đối với ta mà nói chưa chắc là chuyện tốt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161