141 Edit: IrisBeta: Phong VũTrong đầu hiện lên ánh mặt trời chói rọi. Một đôi bàn tay để trên thắt lưng của cô, hơi thở ấm áp từ đôi môi tỏa ra, mang theo mười phần nhiệt ý: “Mai Mai.
142 Edit: IrisBeta: Sa & Phong VũTừ rạp chiếu phim đi ra, Đỗ Lợi Tân rất chu đáo đưa Trịnh Thất Muội về nhà. Xe đến trước khu nhà trọ của Trịnh Thất Muội thì dừng lại.
143 Edit: WynnieBeta: Phong VũTâm tư lại không có cách nào trong sáng trở lại nữa. Anh phát hiện, anh thích Cố Học Mai, mà Cố Học Mai lại lớn hơn anh đến ba tuổi.
144 Edit: WynnieBeta: Phong VũAnh ấy bị thương?Mắt trừng lớn, nương theo ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ, cô càng nhìn thấy rõ hơn. Đúng là bị thương rồi, màu trắng kia, đúng là cô không nhìn lầm, quấn trên cánh tay trái của Cố Học Văn, một vòng lại một vòng.
145 Edit: Iris & Phong VũBeta: Phong VũCảm giác trên lưng có thêm một bàn tay, anh ôm cô. Đôi môi mỏng lại một lần nữa tìm đến chạm vào cái trán trơn bóng, hàng lông mày xinh đẹp tuyệt trần, rồi trượt xuống bờ mi như nhung đang run rẩy phủ trên đôi mắt khép hờ.
146 Edit: WynnieBeta: Phong VũCằm siết chặt lại, sâu trong đôi mắt lấp lánh một chút nước mắt, Tả Phán Tình nuốt nước miếng, muốn lui người về sau, nhưng phía sau cũng là cửa xe.
147 Edit: WynnieBeta: Phong VũTrong lòng gợn lên chút khó hiểu. Cố Học Võ à Cố Học Võ, nếu anh không muốn gặp chị ấy như vậy, thì tại sao không ly hôn với chị ấy đi?Mắt nhìn về phía Cố Học Mai, từ đầu đến cuối bữa cơm cũng không nói một câu, hình như tâm tình đang vô cùng sa sút.
148 Edit: IrisBeta: Phong VũGió chiều nhá nhem tối mang theo một chút lành lạnh xuyên qua hòn non bộ thổi đến. Phía trước là ngực anh, phía sau là từng trận gió lạnh thốc tới, làm Cố Học Mai càng cảm thấy lạnh.
149 Edit: Minh MậpBeta: Iris & Phong VũTả Phán Tình cùng Kiều Tâm Uyển liếc nhìn nhau, rồi hai người cùng nhau quay lại phòng Cố Học Mai. Gõ gõ cửa: “Học Mai? Em có ở trong đó không?”“Chị?”“Em tới đây.
150 Edit: IrisBeta: Phong VũKhuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú nhìn anh, dưới bầu trời đêm mùa hạ đôi mắt ấy sáng long lanh, lấp lánh như một vì sao nhỏ. Khuôn mặt nhỏ nhắn đó đang cực kỳ tức giận.
151 Edit: IrisBeta: Phong Vũ“Anh làm sao vậy?”Vẻ mặt Tả Phán Tình lo lắng chạy tới, nhìn thấy trên mặt anh có vẻ đau đớn. Không đúng, nói đau đớn thì cũng không đúng lắm, anh cắn răng, trên trán thấm ra một lớp mồ hôi, vẻ mặt như đang chịu đựng.
152 Edit: Phong VũBeta: IrisTrung thu cứ như vậy vô cùng – náo nhiệt trôi qua. Cố Thiên Sở cùng mấy trưởng bối ở thành phố C chơi vài ngày, Tả Phán Tình phải đi theo nên không cách nào đi làm được, đành gọi điện cho trưởng phòng Vương giải thích một chút.
153 Edit: Phong VũBeta: IrisNụ cười kia làm cho chút cảm giác ban đầu trong lòng Tả Phán Tình tiêu tan hoàn toàn. Có lẽ là cô nhìn nhầm rồi. Lên lầu, một mình ăn cơm, một mình vẽ.
154 Edit: Phong VũBeta: IrisNghĩ nghĩ một chút, anh nhanh chân bước vào thư phòng, mở cửa ra, Tả Phán Tình đang ngồi trên cửa sổ thư phòng. Hai chân gập lại, phía trên đặt một cái giá vẽ thật to.
155 Edit: Carey_koolBeta: Phong VũTả Phán Tình nghi ngờ nhìn người phía trước, vẻ mặt có chút cảnh giác: “Cô là ai?”“Phán Tình, ta là mẹ con. ” Ôn Tuyết Kiều cười thật dịu dàng, nhưng lời nói ra lại làm cho Tả Phán Tình hoàn toàn sửng sốt.
156 Edit: WynnieBeta: Phong VũTrên hành lang bệnh viện, Cố Học Văn nhìn thấy Kỷ Vân Triển. “Cô ấy bị ngất. ” Vẻ mặt Kỷ Vân Triển khó nén sự đau lòng: “Là tôi đưa cô ấy vào bệnh viện.
157 Edit: IrisBeta: Phong Vũ“Đi Đi. ” Tả Phán Tình là thật chịu hết nổi rồi: “Tôi không sao đâu. Các anh đi đi. Tôi sẽ ngoan ngoãn ăn hết cháo, các anh có thể đi rồi chứ?”Kỷ Vân Triển và Cố Học Văn cùng liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai người cùng lúc gật đầu: “Vậy em nghỉ ngơi đi.
158 Edit: IrisBeta: SaÔn Tuyết Phượng nở nụ cười, một nụ cười thực sự chua sót. Tả Chính Cương vươn tay nắm lấy bàn tay bà, dùng ánh mắt để khích lệ. Hít thở để lấy thêm dũng khí, đôi mắt Ôn Tuyết Phượng nhìn chăm chú cuốn sách trên chiếc bàn trà: “Hai mươi sáu năm trước, mẹ và một người em gái kém mẹ một tuổi đều có người tới cửa cầu hôn.
159 Edit: IrisBeta: Phong Vũ“Chính Cương ——” Ôn Tuyết Phượng ngây người, kéo tay ông xuống: “Có chuyện gì thì từ từ nói, anh làm cái gì vậy?”“Tôi muốn đánh chết cái đứa khốn nạn không biết cảm ơn này.
160 Edit: IrisBeta: Phong VũTim đập thật nhanh, cúi đầu, hai mắt nhìn xuống dưới. Hai gò má phiếm hồng. Bộ dạng như muốn nói lại thôi lúc này chính cô cũng không biết, Cố Học Văn nhìn lại thấy vô cùng mê người.