21 K. . . É. . . T. . .
Bảo dừng xe lại như thể đất trời chuyển động. Anh mới đưa chân xuống đất là có người phóng như tên lao thẳng xuống.
"Ọe. . .
22 Rón rén. . . . . rón rén. . . . .
"Em đi đâu về đó?"
Rồi, bị tóm đuôi rồi, kì này chắc chết.
"Hai. . . hihi. . . hai ngủ trễ vậy. Thôi, trễ rồi, em đi ngủ đây.
23 Cũng không tệ ấy chứ, tuy không đạt tới cái ngưỡng ngon nhưng như thế cũng dễ ngửi dễ nuốt, mỗi lần uống cô chỉ dám nút một tí, một tí, đã bảo là trân trọng từng giọt rồi mà.
24 Đại ca lại gặp chuyện gì nữa rồi, nảy giờ cứ đi tới đi lui vò đầu bứt tóc chả khác gì thằng khùng. Chắc lại có rắc rối gì với nàng đây, đúng là thiếu Óc đây thì đại ca chẳng làm được cái thể thống gì hết.
25 Không đợi ai kịp phản ứng anh đã kéo lấy tay cô ra khỏi phòng trà, khiến ai ai cũng phải bất ngờ, đặc biệc là cô, hôm nay anh rất khác, không còn là một anh chàng nhút nhát khi đối diện với cô, mà giờ đây là một người đàn ông mạnh bạo.
26 "Hai anh dùng gì ạ?"
"Như cũ. "
"Vâng. "
Thế Phong lên tiếng, ngó sang Bảo, anh như cái xác không hồn.
"Tôi nghĩ cậu nên thay quần áo khác, sẽ không tốt cho sức khỏe nếu cậu cứ duy trì cái tình trạng này.
27 Chiếc xe dừng ngay ở chân núi, trong xe bước xuống hai người đàn ông to lớn ban nãy, lôi theo bà Lệ Cầm, phía sau là một người phụ nữ trung niên, trông không phải dạng tầm thường, trên núi túa thêm một đám tay to mặt bự, như để chào đón bà chủ.
28 Đã 5 giờ, căn phòng vẫn sáng. Cô như ngồi trên đống lửa, giờ phút này đây cô mới biết được rằng anh rất quan trọng với cô, anh chẳng màng mạng sống để bảo vệ gia đình cô, vậy mà cô.
29 Mở mắt ra nhưng vội nhắm lại, ánh sáng làm Bảo cảm thấy chóa sau thời gian dài mê man. Quơ phải cái người kế bên, ai đời, đi nuôi bệnh mà ngủ như chết, nhưng cũng chứng tỏ là cô rất lo lắng, tận tụy với mình nên trông mệt mỏi đến thế.
30 Kể từ khi Bảo nằm viện, Chi đêm ngày thao thức, mà nói nghe cho nó hoa mĩ tí chứ lo lắng cái nỗi gì, họ giỡn với nhau ầm ầm ấy chứ, nhiều khi y tá thấy mà nóng ruột có lên tiếng mà họ vẫn vậy, có khi còn bị anh rườm rườm nên cũng chẳng dám.
31 Hôm nay Bảo xuất viện, phải nói ai nấy đều không khỏi vui mừng, cuối cùng mọi hoạt động cũng sẽ trở về quỹ đạo. Mà anh được Thảo Chi hộ tống nên mới chịu về ấy chứ, bọn đàn em hoan nghênh đại ca quay về bằng bữa tiệc thịnh soạn, có cả bánh kem và rượu vang, bọn này hôm nay chơi sang, thường khi chúng chỉ uống rượu đế, anh phát lương thì ăn sài cũng cần kiệm lắm, không giống như cái bọn ngoài kia, nó bảo để tiền rồi thủng thẳng cưới vợ sinh con.
32 Nhà họ Dư dùng bữa.
"Sao hôm nay mọi người lại ăn khi chưa đủ người vậy?"
"Chị nói anh hai à?"
"Ừ, hai Phong đâu rồi? Sao chị không thấy?"
"Anh hai đã đi học ở tận nước ngoài lận.
33 Vừa dừng xe ở cổng trường, Bảo định xuống xe để mở cửa cho Chi.
"Anh Bảo, sao dây an toàn cứng quá, em không mở được. "
Anh đành phải cúi đầu xuống để mở ra.
34 Mọi chuyện cứ thể diễn ra đều đặn. Sáng thì Khắc Bảo đến nhà họ Dư ăn sáng, rồi đưa đón hai tiểu thư đến trường, từ đấy, tình cảm giữa hai bên cũng khắng khít hơn.
35 Hôm nay có khách quý, vậy là dì Tơrông vào bếp làm một bữa hoành tráng, đủ loại thức ăn.
"Để hai cháu phụ dì nhé. "
"Gì mà phụ chứ, hai cô cậu cứ đi xung quanh ngắm cảnh,ăn uống cứ để dì lo.
36 "Uống đi. "
"Cái gì vậy?"
"Thuốc. "
Khắc Bảo nhìn li thuốc rồi nhìn Thảo Chi.
"Anh có bệnh tật gì đâu mà uống. Anh giả vời đấy. . . hụ. .
37 Ánh bình minh xuyên qua khung cửa sổ soi rọi vào mặt Thảo Chi, cô thức giấc, cảm nhận toàn thân như không còn một chút gì sức lực, mệt mỏi vô cùng, cô bất ngờ khi nhìn xuống thân thể không một mảnh vải che thân.
38 Đã 22h, thầy Tâm vẫn ngồi ở cửa, cô đã đến trễ 2h.
"Thầy. "
Thầy ấy ngước mặt nhìn Chi, gương mặt chán nản, thất vọng đã được thay thế bằng sự bất ngờ, niềm vui, điều ấy, làm Thảo Chi ái nái vô cùng.
39 "Cậu Bảo à, làm ơn cư xử như người có học thức đi, làm ơn tôn trọng Thảo Chi, đừng có lần nào cũng nhe nanh múa vuốt, thử hỏi cái đó là tình yêu sao?"
"Mặc xác tôi.
40 Đêm ấy, cô đã nhận rất nhiều, rất nhiều tin nhắn từ anh, điều ấy, chỉ càng làm cho cô thêm đau khổ. Anh đúng là kẻ ngoan cố, cứng đầu, không có lập trường, đã bảo là chia tay rồi mà.