Chương trước: Chương 239: Bí Mật Mười Hai Năm Trước Bị Vạch Trần (1)
1. Chương 1: Đêm Đế Vương
2. Chương 2: Hộp Đêm Tầm Hoan
3. Chương 3: Người Đàn Ông Hoàn Hảo
4. Chương 4: Thiếu Nữ Hào Phóng
5. Chương 5: Đùa Với Lửa Có Ngày Chết Cháy
6. Chương 6: Rước Hoạ Vào Thân
7. Chương 7: Đại Hoạ
8. Chương 8: Cấp Bách Vô Cùng
9. Chương 9: Vô Vọng
10. Chương 10: Tuyệt Vọng Kêu Gào
11. Chương 11: Đam Mê Chốn Thiên Đường (a)
12. Chương 12: Đam Mê Chốn Thiên Đường (b)
13. Chương 13: Vết Sẹo Bí Ấn
14. Chương 14: Tổ Chức Xã Hội Đen
15. Chương 15: Một Màn Bạo Lực
16. Chương 16: Hắn Ta Đi Rồi
17. Chương 17: Chị Dâu Tương Lai
18. Chương 18: Joker
19. Chương 19: J - Q - K
20. Chương 20: Hành Quyết Phản Đồ
21. Chương 21: Người Con Gái Quyến Rũ Trong Căn Phòng Tối
22. Chương 22: Đàn Ông Và Đàn Bà
23. Chương 23: Phô Bày Kích Tình
24. Chương 24: Hướng Tới Nhật Bản
25. Chương 25: Chờ Tôi Trở Lại
26. Chương 26: Thu Mua Công Ty
27. Chương 27: Người Đàn Ông Dã Tâm (i)
28. Chương 28: Người Đàn Ông Dã Tâm (ii)
29. Chương 29: Những Tháng Ngày Cực Khổ
30. Chương 30: Chủ Tịch Dạ
31. Chương 31: Cô Gái Quan Trọng
32. Chương 32: Lựa Chọn Chạy Trốn
33. Chương 33: Giúp Người Gặp Nạn
34. Chương 34: Tình Bạn Bè
35. Chương 35: Hoa Đào Vẫn Như Cũ
36. Chương 36: Lòng Người Không Thể Đánh Giá Qua Diện Mạo
37. Chương 37: Chuẩn Bị Về Nhà
38. Chương 38: Cảm Giác Nhớ Nhà
39. Chương 39: Bắt Đầu Tìm Việc
40. Chương 40: Chờ Đợi Phỏng Vấn
41. Chương 41: Phỏng Vấn Thành
42. Chương 42: Phục Vụ Thang Máy
43. Chương 43: Quản Lý Biến Thái (i)
44. Chương 44: Quản Lý Biến Thái (ii)
45. Chương 45: Gặp Nhau Lần Nữa (i)
46. Chương 46: Gặp Nhau Lần Nữa (ii)
47. Chương 47: Gặp Nhau Lần Nữa (iii)
48. Chương 48: Hàng Ngàn Suy Nghĩ
49. Chương 49: Bộ Phận Pr
50. Chương 50: Qua Cầu Rút Ván
51. Chương 51: Trao Đổi Thân Phận
52. Chương 52: Vồ Hụt Con Mồi
53. Chương 53: Không Thể Đoán Trước
54. Chương 54: Tâm Trí Giận Dữ
55. Chương 55: Mượn Cơ Hội Để Trả Thù
56. Chương 56: Yêu Thích Trẻ Em
57. Chương 57: Không Tránh Khỏi Lời Nhục Mạ
58. Chương 58: Khoảnh Khắc Kích Động
59. Chương 59: Bốn Mắt Nhìn Nhau
60. Chương 60: Bình Tĩnh Vấn Đáp
61. Chương 61: Thang Máy Bị Hư
62. Chương 62: Khôi Phục Tính Sói (thượng)
63. Chương 63
64. Chương 64
65. Chương 65
66. Chương 66
67. Chương 67
68. Chương 69: Cảm Giác Hôn
69. Chương 70
70. Chương 71: Giám Đốc Trẻ Tuổi
71. Chương 72
72. Chương 73
73. Chương 74: Cẩu Nam Cẩu Nữ
74. Chương 75: Bị Phản Bội
75. Chương 76: Ổ Sói Hang Hùm
76. Chương 77: Thời Khắc Căng Thẳng
77. Chương 78
78. Chương 79
79. Chương 80
80. Chương 81: Cơ Hội Biến Mất
81. Chương 82
82. Chương 83: Ngược Tình Cả Đêm
83. Chương 84: Thưởng Thức Một Mẫu Chuyện
84. Chương 85
85. Chương 86: Một Đêm Đau Thương (1)
86. Chương 87: Một Đêm Đau Thương (2)
87. Chương 88: Một Đêm Đau Thương (3)
88. Chương 89: Một Đêm Đau Thương (4)
89. Chương 90: Một Đêm Đau Thương (5)
90. Chương 91: Một Đêm Đau Thương (6)
91. Chương 92: Đau Thương
92. Chương 93: Thích Là Như Thế Nào
93. Chương 94: Người Phụ Nữ Huyền Bí
94. Chương 95: Người Tình Của Hắn
95. Chương 96: Biển Tình Xoắn Ốc (thượng)
96. Chương 97: Biển Tình Xoắn Ốc (hạ)
97. Chương 98: Cắt Đứt Thâm Tình
98. Chương 99: Ngủ Trong Thang Máy
99. Chương 100: Thay Đổi Thái Độ (thượng)
100. Chương 101: Thay Đổi Thái Độ (2)
101. Chương 102: Ngủ Chung (thượng)
102. Chương 103: Ngủ Chung (hạ)
103. Chương 104: Thức Dậy (đầu)
104. Chương 105: Thức Dậy (cuối)
105. Chương 106: Thay Đổi Mối Quan Hệ (một)
106. Chương 107: Thay Đổi Mối Quan Hệ (hai)
107. Chương 108: Thay Đổi Mối Quan Hệ (ba)
108. Chương 109: Thay Đổi Quan Hệ (4)
109. Chương 110: Chiếm Tiện Nghi Trên Tàu Điện Ngầm
110. Chương 111: Chiếm Tiện Nghi Trên Tàu Điện Ngầm (hạ)
111. Chương 112: Cùng Đi Làm
112. Chương 113: Tại Sao Đánh Càn Quấy
113. Chương 114: Một Cảnh Đẫm Máu (1)
114. Chương 115: Một Cảnh Đẫm Máu (2)
115. Chương 116: Một Cảnh Đẫm Máu (3)
116. Chương 117: Kỳ Nghỉ Ba Ngày
117. Chương 118: Bị Cô Lập Từ Bốn Phía
118. Chương 119: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
119. Chương 120: Bắt Đầu Âm Mưu
120. Chương 121: Mắng Chửi Chủ Tịch
121. Chương 122: Bầu Không Khí Thay Đổi
122. Chương 123: Màn Đêm Buông Xuống
123. Chương 124: Thời Khắc Nguy Cơ
124. Chương 125: Đe Dọa Khủng Bố
125. Chương 126: Ba Ngày Chung Sống
126. Chương 127: Con Mẹ Nó Hôm Nay Tôi Ăn Hết Anh
127. Chương 128: Hôn Nồng Nhiệt Trong Xe
128. Chương 129: Cuộc Sống Ở Chung 3 Ngày Bắt Đầu
129. Chương 130: Lộ Rõ Vẻ Sát Ý
130. Chương 131: Ngủ Cùng Cô Gái Nhỏ Rất Khổ Cực
131. Chương 132: Em Vừa Tham Ăn Lại Vừa Tham Ngủ
132. Chương 133: Nghe Điện Thoại Mà Tay Cũng Không Rãnh Rỗi (1)
133. Chương 134: Nghe Điện Thoại Mà Tay Cũng Không Rãnh Rỗi (2)
134. Chương 135: Khoảng Thời Gian Hạnh Phúc
135. Chương 136: Không Biệt Được Trong Hoàn Cảnh Đùa Cùng Nam Sinh Lại Chọc Giận Hắn
136. Chương 137: Đấng Mày Râu Nổi Cơn Ghen
137. Chương 138: Niềm Vui Thích Thú Ngủ Cùng Với Nhau
138. Chương 139: Gắn Đuôi Lên Người Dạ Thiên Ưng
139. Chương 140: Mặc Quần Áo Cho Hắn (dạ Lão Nảy Sinh Độc Ác)
140. Chương 141: Sau Vui Vẻ Là Sự Tổn Thương
141. Chương 142: Đau Đến Tận Xương
142. Chương 143: Phú Ông Nhiều Tiền Có Bối Cảnh Xã Hội Đen
143. Chương 144: Tổn Thương Bảo Bối Của Hắn Sẽ Phải Trả Lại Gấp Đôi
144. Chương 145: Gặp Lại Tương Đương Với Không Thấy
145. Chương 146: Ra Mắt Ngài Chủ Tịch
146. Chương 147: Đến Cuối Vẫn Là Ly Biệt
147. Chương 148: Máu Tanh Ở Lò Sát Sinh Dưới Tầng Hầm
148. Chương 149: Gặp Lại Trai Đẹp
149. Chương 150: Đứng Xa Mà Nhìn Nhau
150. Chương 151: Chân Chính Vương Giả
151. Chương 152: Giải Quyết Tất Cả
152. Chương 153: Ba Lần Vô Tình Gặp Gỡ Hoàng Tử U Buồn
153. Chương 154: Thấy Giáo Mới Đẹp Trai
154. Chương 155: Thầy Giáo Thối Tính
155. Chương 156: Thầy Xấu Xa Và Tên Xấu Xa Là Cùng Một Người
156. Chương 157: Biểu Lộ Thân Phận Đi
157. Chương 158: Bi Thương Gặp Nhau Lần Nữa
158. Chương 159: Tại Sao Hắn Không Một Chút Kiêng Kỵ Mà Tổn Thương Phụ Nữ
159. Chương 160: Một Lần Nữ Gặp Mặt Hoàng Tử U Buồn
160. Chương 161: Hắn Sẽ Cho Cô Một Thế Giới
161. Chương 162: Đọc Thư Tình Trong Lớp Tiếng Anh
162. Chương 163: Gặp Lưu Manh
163. Chương 164: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân ( Đáng Tiếc Anh Hùng Không Phải Dạ Lão Đại)
164. Chương 165: Bắt Cóc
165. Chương 166: Hiểu Lầm Trong Nháy Mắt Được Gở Bỏ
166. Chương 167: Cư Xử Một Cách Tàn Nhẫn
167. Chương 168: Sự Hoảng Sợ Của Dạ Lão Đại
168. Chương 169: Đại Khai Sát Giới
169. Chương 170: Yêu Không Cần Nói Thành Lời
170. Chương 171: Một Mặt Là Đen Một Mặt Là Trắng
171. Chương 172: Nửa Đêm Lén Vào Phòng Cô
172. Chương 173: Chuyện Khôi Hài Giữa Đêm Trăng Thanh Gió Mát
173. Chương 174: Chuyện Khôi Hài Giữa Đêm Trăng Thanh Gió Mát (2)
174. Chương 175: Anh Đi Chết Đi
175. Chương 176: Mập Mờ Trên Lớp
176. Chương 177: Mập Mờ Trong Thư Viện
177. Chương 178: Mập Mờ Trong Thư Viện (2)
178. Chương 179: Mập Mờ Trong Thư Viện (cuối)
179. Chương 180: Mập Mờ Trong Phòng Làm Việc
180. Chương 181: Anh Em Gặp Mặt Hết Sức Đỏ Mặt
181. Chương 182: Người Đàn Ông Hoàn Mỹ
182. Chương 183: Ly Biệt
183. Chương 184: Hoàng Tử Thiên Sứ Hóa Thân Thành Ác Ma
184. Chương 185: Hoàng Tử Thiên Thần Hóa Thành Ác Ma
185. Chương 186: Nhẫn Nhịn Bây Giò Là Niềm An Ổn Trong Ương Lai
186. Chương 187: Cô Gái Nhỏ Đáng Thương
187. Chương 188: Đêm Khuya Dò Hỏi
188. Chương 189: Vũ Hội Mơ Mộng
189. Chương 190: Vũ Hội Mơ Mộng (giữa)
190. Chương 191: Vũ Hội Mơ Mộng (hạ)
191. Chương 192: Tình Nhân (1)
192. Chương 193: Tình Thân (2)
193. Chương 194: Tình Thân (3)
194. Chương 195: Đêm Nhịp Tim Kích Tình
195. Chương 196: Đêm Nhịp Tim Kích Tình (2)
196. Chương 197: Một Đêm Kích Tình Tim Đập (3)
197. Chương 198: Một Đêm Kích Tình Tim Đập (4)
198. Chương 199
199. Chương 200: Người Phụ Nữ Làm Chuyện Đại Sự
200. Chương 201: Giải Hòa
201. Chương 202: Đã Lâu Không Gặp
202. Chương 203: Nói Lời Từ Biệt
203. Chương 204: Nguyên Nhân Yêu Nhau
204. Chương 205: Ở Pháp Vô Tình Gặp Thiếu Nữ
205. Chương 206: Yêu Cùng Không Thương
206. Chương 207: Thầm Mến
207. Chương 208: Giả Vờ Gặp Bên Ngoài
208. Chương 209: Ông Ngoại Bị Ốm Và Phải Cần Tiền
209. Chương 210: Hỏa Tốc Chạy Về
210. Chương 211: Chỗ Dựa Duy Nhất Trở Về
211. Chương 212: Cuộc Nói Chuyện Giữa Hai Anh Em
212. Chương 213: Sự Tức Giận Giữa Cơn Triền Miên
213. Chương 214
214. Chương 215: Cơn Tức Giận Giữa Sự Triền Miên
215. Chương 216
216. Chương 217: Quyết Định Làm Thư Ký Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
217. Chương 218: Cho Anh Một Bất Ngờ Lớn
218. Chương 219: Không Được Ở Trong Phòng Làm Việc
219. Chương 220: Thư Ký Tay Mơ
220. Chương 221: Mọi Người Càng Ngày Càng Không Hợp
221. Chương 222: Cách Nhau Một Trời Một Vực
222. Chương 224: Thấy Một Cảnh Không Nên Thấy
223. Chương 225: Chuyện Mười Hai Năm Trước
224. Chương 226: Chia Tay
225. Chương 227
226. Chương 228: Bị Cảnh Sát Bắt Đi
227. Chương 229: Anh Cả Nhà Họ Bắc
228. Chương 230: Thân Thiết Sau Chia Tay
229. Chương 231: Thời Khắc Quan Trọng Nhất Lại Chạy Tới Người Đàn Ông Này
230. Chương 232: Ngô Hiểu Dao, Anh Yêu Em.
231. Chương 233: Thời Khắc Nguy Hiểm
232. Chương 234: Tiểu Bạch Thỏ Biến Thân Thành Sói Xám Lớn
233. Chương 235: Tiểu Bạch Thỏ Biến Thân Thành Sóm Xám Lớn (tiếp)
234. Chương 236: Tiểu Bạch Thỏ Biến Thừ Sói Xám Lớn (tiếp)
235. Chương 237: Tiểu Bạch Thỏ Biến Thành Sói Xám Lớn (tiếp)
236. Chương 238: Tiểu Bạch Thỏ Biến Thành Sóm Xám Lớn (hết)
237. Chương 239: Bí Mật Mười Hai Năm Trước Bị Vạch Trần (1)
238. Chương 240: Chuyện Mười Hai Năm Trước Bị Vạch Trần(2)
239. Chương 241: Chuyện Mười Hai Năm Trước Bị Vạch Trần (hết)
240. Chương 242: Mối Ràng Buộc Giữa Nhưng Người Anh Em (1)
241. Chương 243: Mối Ràng Buộc Giữa Những Người Anh Em
242. Chương 244: Từ Cô Gái Lột Xác Thành Phụ Nữ Chân Chính
243. Chương 245: Từ Cô Gái Lột Xác Thành Phụ Nữ Chân Chính
244. Chương 246
245. Chương 247: Đồ Đàn Ông Nhỏ Nhen (1)
246. Chương 248: Đồ Đàn Ông Nhỏ Nhen(2)
247. Chương 249: Người Đàn Ông Nhỏ Nhen ( 3 )
248. Chương 250: Cuộc Tranh Cử Nghị Viên Chính Trị ( Thượng )
249. Chương 251: Tranh Cử Nghị Viên Chính Trị (hạ)
250. Chương 252: Tranh Cử Nghị Viên Chính Trị (hạ) (tiếp)
251. Chương 254: Người Đàn Ông Trung Niên Thần Bí
252. Chương 255: Càng Thêm Trêu Đùa ( Đầu )
253. Chương 256
254. Chương 257: Thân Thế Của Cô
255. Chương 258: Người Yêu Không Xuất Hiện Cô Có Thể Mặc Sức Điên Rồi
256. Chương 259: Hai Đứa Trẻ Cãi Nhau
257. Chương 260: Thì Ra Anh Thích Cô
258. Chương 261: Ban Đêm Than Khóc Anh Em Cùng Người Yêu (đầu)
259. Chương 262: Ban Đêm Than Khóc Anh Em Cùng Người Yêu
260. Chương 263: Chân Thân Của Tu La
261. Chương 264: Vì Sao Phải Độc Ác Đến Chết Như Thế
262. Chương 265: Hôn Lễ Trước Tang Lễ
263. Chương 266: Kết Thúc Tranh Giành Thiện Ác Có Báo Ứng
264. Chương 267: Chờ Đợi Và Bảo Vệ ( Hết )
Editor: Bỉ Ngạn Hoa
Đúng, cô chính là cô gái mười hai năm trước đã cứu Dạ Thiên Ưng, nhưng cô không mong mỏi Dạ Thiên Ưng dùng tình cảm trả ơn để đi bên cạnh cô, cho nên khiến anh tình nguyện quên đi câu chuyện mười hai năm trước, hôm nay quá bất đắc dĩ cô mới nói ra ở đây, nếu không cả đời này cô cũng không kể cho Dạ Thiên Ưng biết được đâu.
Cô hận Tiếu Thiên Dạ, dáng vẻ Tiếu Thiên Dạ coi thường Dạ Thiên Ưng lúc ấy cô vẫn không thể nào quên được! Thật sự không nghĩ đến, môt người anh trai như thế lại đi ghét bỏ em trai ruột rà của mình.
"Cậu bé ấy làm theo lời anh trai mình rời khỏi Nhật Bản rồi... đến Trung Quốc, lúc đó anh ấy chỉ mới 12 tuổi! Vậy làm cách nào để sinh tồn đây? Đúng là trời cao không có mắt, một đại ca xã hội đen Trung Quốc, đã mang cậu bé ấy vào thế giới của nơi tối tăm nhất của xã hội, thế nhưng nó chưa hề làm bất kỳ một chuyện xấu nào, thật sự gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, nó nhẫn nhịn sống chui sống lụi ở đó, rồi dần dần cũng thoát khỏi cái xã hội đen tối ấy, dựa vào thực lực của mình, dựa vào bàn tay trắng cùng năng lực của mình để gây dựng nên một tập đoàn hùng mạnh nhất Nhật Bản như bây giờ" Đoạn này thì cô tự biên tự diễn, không còn cách khác để che giấu thân phận xã hội đen của Dạ Thiên Ưng: "Cậu bé ấy chính là Chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Sony, Dạ Thiên Ưng, kể từ khi anh tiếp nhận quan lý tập đoàn đến bây giờ, mọi người đã quá rõ ràng, tập đoàn không ngừng đi lên đỉnh cao, mà Dạ Thiên Ưng cũng chưa từng trốn thuế nhà nước lấy một lần, hàng năm anh đều quyên góp mấy trăm triệu Yên vào từ thiện, tôi xin phép được hỏi nếu trước đây anh Dạ Thiên Ưng là xã hội đen thì chứng tỏ anh ta là người xấu hay sao? Tại sao có những người thích bới móc chuyện xưa ra làm gì?" Cô nói là than thở là khóc lóc, cảm động lòng người, cả hội trường trong tĩnh lặng, nhưng trong phút chốc sau đó là tiếng vỗ tay nhiệt liệt không
“Anh đã nói với tôi chuyện anh bị ép vào xã hội đen khi nào đâu nhỉ?” Lăng Thánh Long tò mò hỏi Dạ Thiên Ưng.
“Tôi chưa từng nói với cô ấy hay cậu, tự cô ấy bịa ra thôi.”
“Mẹ kiếp, bịa đại mà cũng có tình cảm kiểu đó à? Hiểu Dao giỡn kiểu đó tính sao đây?” Lăng Thánh Quân khâm phục mà nói.
“A, sau này mấy người cẩn thận với cô ấy một chút, bây giờ tôi mới phát hiện cô ấy là hành tinh không bình thường, tôi toàn bị cô ấy lừa, về sau mấy người có bị bán, thì cả bọn cũng giúp cô ấy kiếm được khối tiền.”
Lần này Dạ Thiên Ưng phục, anh thua, thua đến thảm hại, anh hoàn toàn bị cô gái ngây thơ ấy đùa bỡn trong lòng bàn tay mất rồi.
Chỉ là anh thích, bị cô chơi, bị cô lừa gạt, lòng anh cam nguyện! Ngược lại, anh còn yêu cô hơn trước đây.
“Trước đây tôi vẫn nghĩ cô ấy hiền lành lắm, bây giờ nhìn lại, chẳng lẻ giả trư ăn cọp?” Lăng Thánh Long giờ cũng phục lắm, mới nhìn biểu hiện của Ngô Hiểu Dao, đử để vượt qua đầu óc của anh rồi, nhưng trước đây anh cảm thấy cô rất ngu.
“Ăn cọp? Ấy, thế tôi bị bắt thóp hết rồi. Xong đời! Tôi lại bị lừa bời một đứa con gái 18 tuổi, mấy người về sau thấy cô ấy thì trốn đi, đừng lăn xả với tôi chi.” Dạ Thiên Ưng nói kiểu giải khoai, tâm tình của anh bây giờ rất tốt.
“ Tôi sẽ lo nghĩ đến nó.” Lăng Thánh Quân nói nghiêm túc.
“…”
Đàm người Dạ Thiên Ưng trong phòng dự thính cười đùa vui vẻ, nhìn tình hình trước mắt vụ án của Hàn Tuấn Hi thắng là cái chắc.
“Trải qua sự nhất trí của bồi thẩm đoàn, quan tòa xin tuyên bố tội danh giấu vũ khí của Hàn Tuấn Hi được thành lập, nhưng bởi vì các nguyên nhân khác nhau, quyết định dành cho Hàn Tuấn Hi như sau, tịch thu súng, phạt 1 vạn yên Nhật vào công quỹ nhà nước.”
Ha ha, việc này chấm dứt rồi, Ngô Hiểu Dao thở phào nhẹ nhõm cả người.
Như cô bảo đảm thì cô sẽ cứu Hàn Tuấn Hi ra, lần đầu tiên làm luật sư mà thành công như thế này, cô rất vui.
Nhìn vẻ cười tươi của Dạ Thiên Ưng bên dưới, cô cười nhẹ nhàng đáp lại, nhưng Dạ Thiên Ưng lại chuyển sang nghiêm túc không để ý đến cô.
Cô biết mình lừa anh là sai, nhưng…
Đi từ từ đến trước mặt Dạ Thiên Ưng, cô áy náy xin lỗi: “Thiên Ưng thật xin lỗi.”
Dạ Thiên Ưng vẫn chưa để ý đến cô, trực tiếp nhìn Hản Tuấn Hi: “ Tuấn Hi, lần này cậu không có việc gì là ổn rồi.”
“Ha ha, cũng may có cô Ngô Hiểu Dao đây.” Hàn Tuấn Hi nói xong thì nhìn về phía cô, cảm kích cúi đầu cám ơn.
Anh vẫn cho rằng Ngô Hiểu Dao sẽ làm liên lùy đến Dạ Thiên Ưng, nhưng xem cái trước mắt, cô ấy không ngừng liên lụy đến Thiên Ưng, mà còn giúp anh ấy phát triển.
Anh sai, vẫn trách lầm cô. Nói xin lỗi cũng là chuyện nên làm, anh hy vọng sau này có cơ hội sẽ gỡ bỏ những trách cứ trước đây.
“Không cần khách sáo đâu mà”. Ngô Hiểu Dao khách sáo nói xong, cô không so đo Hàn Tuấn Hi trước đây đối xử lạnh nhạt với cô như thế nao, chỉ hy vọng sau này bọ họ có thể chấp nhận cô.
Nhưng xem ra trước mắt chuyện dụ dỗ Dạ Thiên Ưng mới là vần đề quan trọng nhất.
“ Thiên Ưng…”
Dạ Thiên Ưng vẫn không để ý đến cô, mà mang theo những người khác ra khỏi tòa, cô thì chỉ áy náy đi theo đuôi anh.
Khi ra khỏi cửa, thì cả bọn bắt gặp Tiếu Thiên Dạ đi ra.
Mặt mày Tiếu Thiên Dạ không vui, nhưng anh ta cũng không đến hỏi Dạ Thiên Ưng, mà đến chỗ Ngô Hiểu Dao: “Cô liên tục không hiểu rõ trắng đen như vậy, cũng đòi học luật sao?”
Ngô Hiểu Dao thu hồi vẻ mặt áy náy, tay nắm thành quả đấm, nhìn chằm chằm Tiếu Thiên Dạ :” Cái gì là đen? Cái gì là trắng? Tôi giờ cảm thấy mình đang đứng nơi ánh sáng, người nào đó mới là kẻ trong bóng tối, 12 năm trước anh cho tôi một nhát sao thì tính sao đây?”
“Cô?” Tiếu Thiên Dạ hoàn toàn đứng hình, chuyện mười hai năm trước từ từ hiện lên, năm ấy anh 15 tuổi, thật xự không nghĩ con bé anh đâm lại là cô gái này đây?
“Ha ha ha ha”. Trong nháy mắt vẻ mặt anh xuất hiện tia hài lòng:” Có ý nghĩa lắm đấy, đúng là thật biết điều mà, thì ra cô là bạn gái của Dạ Thiên Ưng à nha, ha ha ha ha, chơi hay lắm!” Dứt lời , trong đôi mắt anh ta xuất hiện ác ý nhìn vào Dạ Thiên Ưng, xoay người mỉm cười rời đi.
Trong lòng Dạ Thiên Ưng thoáng chốc có một loại dự cảm xấu, xem ra ngày sau Tiếu Thiên dạ tuyệt đối sẽ ngó ngàng đến anh và Ngô Hiểu Dao.
Nếu khong tránh nổi vậy thì khỏi cần né!
Đám người bọn họ trực tiếp ngồi lên một chiếc MiniBus trước tòa án.
Ngô Hiểu Dao ngồi bên cạnh Dạ Thiên Ưng còn nhìn anh chằm chằm, van xin sự tha thứ của anh.
“Nhìn anh làm gì?” Dạ Thiên Ưng tức giận thắc mắc.
“Thiên Ưng, tha thứ cho em đi mà.”
“Anh ghét nhất có người lừa anh, em được lắm, lại dám gạt anh thời gian lâu như thế.”
Dạ Thiên Ưng thật nhỏ mọn! Hừ! Vậy thì cô ra đòn sát thủ…
Xem tiếp: Chương 241: Chuyện Mười Hai Năm Trước Bị Vạch Trần (hết)