21 Cuối cùng, khi Nữ-thiếu-hoàng ngước lên thì vẻ mặt bà đã biến đổi. Atréju điếng hồn trước cặp mắt mở to và nghiêm khắc của bà. Gã đã thấy vẻ mặt như thế này rồi: ở đôi nhân-sư! - Ta còn một cách nữa, bà nói, nhưng ta không muốn sử dụng tới.
22 Lúc này bà đã lên rất cao rồi và chiếc thang đung đưa trong bão tuyết như một cành cây con. Nữ-thiếu-hoàng níu chặt lấy những bậc thang chữ lạnh như đá rồi leo nốt đoạn cuối cùng.
23 Nhưng giọng trầm trầm của Ông lão núi Di Sơn vẫn tiếp tục kể, Mà Bastian không làm gì được để lão đừng kể tiếp nữa. Nó bịt tai, nhưng không ăn thua, vì cái tiếng kia vang bên trong tai nó.
24 Cả hai yên lặng một lúc lâu. Cuối cùng, khi Bastian đánh bạo ngước nhìn lên thì thấy cô nghiêm trang cúi gần sát nó. - Bastian, tôi muốn chỉ bạn thấy cái này, cô nói, bạn hãy nhìn vào mắt tôi! Bastian làm theo lời cô, dù cảm thấy tim đập loạn xạ và hơi choáng váng.
25 Bastian cứ đi mãi, mắt tóe lửa còn lưỡi khô như miếng da thuộc. Nhưng nó không bỏ cuộc. Cơ thể nó khô quắt, máu trong huyết quản quánh đến không chảy nổi.
26 Bastian ngồi thẳng lên, dụi mắt. Nó đang ngồi giữa hai chân trước của con sư tử. Graógramán cúi nhìn thằng bé với đôi mắt đầy kinh ngạc. Bộ da con sư tử vẫn còn đen như khối đá nó đang ngồi nhưng mắt nó đã sáng như điện.
27 - Được, con sư tử đáp, nhưng không đơn giản như ở các tòa nhà thông thường. Vì chỉ có một ước mơ thật sự mới đưa anh qua được mê cung nghìn cửa. Ai không có được ước mơ thật sự kia sẽ cứ phải loanh quanh luẩn quẩn trong đó cho tới khi biết mình muốn gì.
28 Ăn xong cả bọn lên đường. Đĩa chén, khăn ăn và lương thực dự trữ dồn hết cả vào túi gắn bên yên một con vật thồ. Công chúa Oglamár cưỡi con ngựa trắng[4] phi nước kiệu đi ngay, không quay nhìn ai.
29 Cả nghìn tiếng reo hò trầm trồ vang dậy từ đám khán giả. Họ ào vào đấu trường, ôm Bastian, công kênh nó đi một vòng mừng chiến thắng. Tiếng reo mừng như không muốn dứt.
30 Những câu chuyện, bài thơ và khúc hát họ trình diễn hoặc gay cấn hoặc vui buồn; nếu kể hết ra đây sẽ tốn quá nhiều chỗ, đành để một dịp khác vậy. Nói chung chỉ độ một trăm bài khác nhau thôi.
31 - Phải có quái vật, Hýkrion vừa nói vừa vuốt bộ ria rậm đen sì, thì một anh hùng mới có thể chứng tỏ tài cán thật của mình, để xứng đáng là anh hùng. Vừa nói y vừa nháy mắt với Bastian.
32 Lúc ấy đã xế chiều lâu rồi, phải tìm ngay một nơi có thể trú đêm được. Nên nghe tin Atréju báo ai nấy thảy đều vui mừng thúc lừa ngựa đi nhanh. Lối đi trải dài trên một thung lũng mà chung quanh càng lúc càng nhiều tảng đá lớn hơn, chắc là lòng một con sông khô kiệt nào đấy.
33 - Được chứ, chúng ta phá được chứ, một con mối mặt hề khác đáp rồi giật đứt một miếng lớn của ngôi tháp. Con mối mặt hề thứ nhất lại vừa nhảy lò cò như điên khùng vừa gọi với xuống Bastian: - Được chứ, chúng ta phá được chứ! Ngọn tháp lắc lư, kêu răng rắc.
34 Atréju nhìn Bastian rồi chậm chạp lắc đầu. Cả ba lặng thinh hồi lâu. Bastian chợt thấy hối hận đã trách móc Atréju và Fuchur. Nó tự biết thế là không đúng.
35 Ông yêu tinh “Bốn lần một phần tư” nãy giờ vẫn phơi bộ mặt ngái ngủ liền xoay bộ mặt tươi vui ra trước nhìn Bastian nói, chứ không thèm ngó Hýkrion: - Thưa cậu chủ, chúng tôi là những ông hoàng từ nhiều nước khác nhau trong vương quốc Tưởng Tượng.
36 - Bằng cách nào? Gã khổng lồ “Bốn lần một phần tư” hỏi, lúc này y xoay bộ mặt giận dữ ra trước trông phát khiếp, mụ Xayíde rất tinh ranh, thế nào cũng chuẩn bị mọi tình huống.
37 - Trước hết chúng ta phải đi tìm các bạn đồng hành đã, Bastian quyết định, có ai biết bây giờ họ ở đâu không? - Không xa đây lắm đâu, Xayíde nói, em đã khiến họ lạc đường một chút.
38 Bastian đeo quanh thắt lưng, thấy vừa khít. Nhưng nó chỉ cảm thấy thôi, chứ không nhìn thấy mình, dù là thân mình hay bàn chân bàn tay. Thật là một cảm giác cực kỳ khó chịu.
39 Bastian, Atréju và Xayíde được đưa về phòng dành cho khách dùng một bữa ăn thanh đạm. Chỗ ngủ chỉ là ván gỗ đơn sơ với chăn len thô. Bastian và Atréju dĩ nhiên chẳng thấy sao, chỉ riêng Xayíde rất muốn phù phép ra một cái giường thoải mái, nhưng mụ phát hiện rằng bùa phép của mụ không có tác dụng trong tu viện này.
40 Bastian quay về lều, tháo bỏ dây lưng Gémmal, rồi bảo Illuán đi gọi ba chàng hiệp sĩ Hýsbald, Hýkrion, và Hýdorn. Trong lúc đi tới đi lui chờ, nó sực nhớ rằng Xayíde đã tiên đoán những điều này rồi.