Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 172
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nói về tình yêu của đầu lĩnh con nhện và cô gái trồng hoa. Nhân sinh có vô số phiền não, có thánh hiền từng nói, nếu có thể khiến lòng luôn yên tĩnh, không phải suy nghĩ cái gì, thì mới không phải phiền não chuyện gì nữaNhưng người không động chạm thế sự thì thế sự cũng sẽ động chạm đến người, cho nên không phải thánh hiền lúc nào cũng đúngTôi mặc áo lông màu xám, quần bò dài, chân đeo giầy thể thao màu trắng không mặc tất, rất nhẹ nhàng, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, tôi sẽ chạy xa nó, vì dù sao tôi cũng chỉ là một người bình thườngDù là kiếp trước hay là cuộc sống hiện tại, không có sóng gió lớn lao gì xảy ra, vẫn bình tĩnh vô ba mà sống.

Danh sách chương Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường


Chương 121: Thời Tiết Hôm Nay Thật Đẹp

121 Gió khẽ thổi mái tóc của tôi bay lên, tôi ngồi cạnh thảm có chút tò mò ngẩng đầu nhìn lên, nhìn bầu trời từ tòa nhà cao thứ tư thế giới. Hôm nay thời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây, đàn chim bay ngang qua.


Loading...

Chương 122: Chrollo, Cậu Thích Tôi

122 Tôi thừa nhận, người có năng lực Niệm không phải thiên tài, mà là siêu nhân mới đúng. Tôi ôm chặt lấy hắn, rất lâu không hồi được thần lại, có chút bất đắc dĩ vươn tay vỗ vỗ lưng hắn nói: “Tại sao cứ phải làm thế này, cậu mới bằng lòng nghe tôi nói chứ? Nếu tôi chết thật thì cậu chính là tên đại chết tiệt, Lance.


Chương 123: Em Yêu Thương Anh Cả Đời

123 Tôi suy nghĩ vô số lần, có thể bỏ qua thằng nhóc này thì tốt quá, tôi không cần lo cho cái tên ngu ngốc không hiểu gì này, lại không muốn khiến cho thằng nhóc này đau lòng.


Chương 124: Nếu Có Một Ngày Như Vậy...

124 Tôi nhìn đồng hồ báo thức, lại cúi đầu sờ sờ quần áo còn chưa may vá xong, đành phải đâm cả kim và chỉ trắng vào trong quần áo, sau đó gập áo sơmi đã giặt sạch này vào ba lô, về nhà rồi lại khâu vậy.


Chương 125: Một Con Gấu Nhỏ Và Một Con Gấu Nhỏ

125 Tôi đi vào thang máy cười nói với cô tiếp viên thang máy: “Phiền cô, tầng một. ”Nói xong dựa vào tường thang máy chờ đợi cửa đóng lại, đấu trường Trên Không xuất hiện rất nhiều tập trong truyện tranh, lấy tuổi của Chrollo để suy tính thời gian mà tôi đã gần như quên không còn một mảnh, nói cách khác, khoảng mười năm sau, nhân vật chính mới xuất hiện.


Chương 126: [ngoại Truyện Có Kịch Bản Buồn Nôn ] Cam Tâm Tình Nguyện

126 Một ngày nào đó, ánh mặt trời sáng lạn, bầu trời xanh thẳm đẹp như trăm hoa nở rộ. Chrollo mặc áo bành tô thêu chữ thập bằng da vừa giặt sạch khô, ngồi trước cửa sổ hoang tàn đọc sách, bên cạnh là một đống bách khoa toàn thư Triết học Văn học Sinh Vật học Xã Hội học Tài Chính và Kinh Tế học Toán học Luật học, ném lung tung như hàng vỉa hè vậy.


Chương 127: [ngoại Truyện] Người Đàn Ông Quấn Dải Vải Trên Đầu Trong Mắt Cô

127 Bạn có yêu thế giới này không? Ở trong mắt bạn, thế giới này có chân thật không?Một chiếc tàu bay vận chuyển hàng hóa yên lặng xuyên qua các tầng mây xuất hiện trên bầu trời Esme, trên vỏ tàu bay trắng noãn có sơn một chữ cái “A” màu xanh thẫm.


Chương 128: Lance, Ở Khách Sạn Đi

128 Tôi chậm rãi tỉnh lại trong tiếng mưa rơi, Esme đã bắt đầu vào mùa đông, mưa nện vào cửa sổ thủy tinh đang đóng, âm thanh trong trẻo thanh thúy. Vươn tay ra khỏi ổ chăn, đầu còn có chút mơ màng, tôi vừa dụi dụi mắt vừa đi ra khỏi lồng ngực ấm áp của hắn.


Chương 129: Anh Quan Trọng Nhất

129 Những năm gần đây, thân thể xuất hiện không ít bệnh nhẹ và nặng, dù sao cũng đã từng chết một lần, cho nên sau khi các bộ phận của cơ thể được sống lại, bắt đầu hoạt động, thì luôn không thể tốt đẹp như ý.


Chương 130: Chúc Bọn Họ May Mắn

130 Năm nay đối với hiệp hội Green mà nói, hẳn là xem như một năm đặc thù, cơ hồ là toàn tình nguyện viên hoa tươi của Esme tham gia. Tôi buộc mái tóc dài tới bên hông lên, sau khi nuôi tóc màu xám bạc dài mới phát hiện nó hơi cuốn tự nhiên, có thể là bởi vì ban đầu tóc đã quăn vàng tự nhiên, sau khi phai màu, độ cuộc sóng rất mềm rất tự nhiên, càng gần đuôi tóc thì càng rõ ràng.


Chương 131: Được, Chúng Ta Về Nhà

131 Hội trường âm nhạc cổ điển của quảng trường lớn Esme vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, tôi cầm bó hoa trong tay đặt lên sàn vũ đài, bên cạnh nhiều bó hoa khác.


Chương 132: Cuộc Thi Hunter Bắt Đầu

132 Màu sắc của bình minh thật phẳng lặng, tinh thần của tôi bắt đầu hoảng hốt, những tảng sáng trên bầu trời dần xuất hiện như vừa mới tỉnh lại khỏi màn đêm đen, từng tảng từng tảng màu trắng nhẹ trong vắt, dễ chịu như mùi cây cỏ trên chóp mũi vậy.


Chương 133: Đại Thần Tonpa

133 Cầm tấm bản đồ mới mua trong tay, chúng tôi đi vào quán ăn nhỏ với cánh cửa có một đàn bồ câu đang đậu. Lúc này cũng là giờ ăn sáng, cho nên có không ít khách hàng.


Chương 134: Bây Giờ, Tôi Không Tính Là Bang Chủ

134 Quyển sách trên tay khẽ lật sang một tờ, văn tự cổ xưa trên trang giấy hơi ố vàng, có cảm giác già cỗi gầy gò. Đây là một quyển sách cổ mà Ging tặng cho tôi sau khi anh ta khai quật được trong di tích Ruruta, đồng sở hữu hai mươi mốt quyển.


Chương 135: Không Quan Trọng

135 Thể lực của những người tham gia cuộc thi lần này đúng là thuộc hạng nhất, trước mắt mới thôi, tôi thật sự không thấy ai bị rời khỏi đội ngũ. Tôi một tay cầm đèn pin một tay cầm bản đồ, nhỏ giọng nói: “Chỗ rẽ thứ chín, chỗ rẽ thứ tám vừa rồi là đã vượt qua phạm vi thành phố Zaban, vì không có trên bản đồ.


Chương 136: Ai Khiêu Khích Ai

136 Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa đường hầm ẩm ướt tối tăm, có thí sinh rốt cục không nhịn được hưng phấn mà hô to “Đến cửa ra rồi!”Đúng lúc chạy ra cửa, gió lạnh đập vào mặt.


Chương 137: Cô Là Số Mấy

137 Về phương diện nào đó mà nói, việc qua đầm lầy không quá khó khăn, bởi vì tôi ngủ cả một đường, vừa mở mắt ra là thấy mình đang ở hội trường của phần thi thứ hai, ngay cả chào tạm biệt giám khảo cũng không kịp.


Chương 138: Sushi Hoặc Cây Anh Đào

138 Bầu trời trên rừng rậm trong xanh phẳng lặng, muốn vươn tay chạm nhưng không thể nào chạm tới, tôi ngồi dưới tàng cây gần căn nhà kho, ngẩn người nghe đàn chim nhỏ kêu ríu rít.


Chương 139: Cơm Trưa Là Cơm Nắm

139 Thùng gỗ cơm trắng nấu vừa chín, mùi hương ấm áp bốn phía. Tôi dùng thìa gỗ lấy một chút ra làm cơm nắm, dấm chua vừa khéo có thể dùng để làm gia vị cho cơm sushi trộn.


Chương 140: Vũ Đạo Trên Tơ Nhện

140 Chúng tôi lên tàu bay, hội trường của cuộc thi được chuyển sang nơi khác, trong tàu bay chuyên dụng của hiệp hội Hunter, các thí sinh tự giác tìm chỗ đứng, nhóm chúng tôi thì thuộc kiểu vừa thấy là biết phần tử bất lương nên chắc chắn bị cô lập.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 177



Mẹ Thơm Một Cái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22



Thái Tử Vô Sỉ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 159



Ta Là Chính Thê Của Chàng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 111



Linh Hồn Mê Đắm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10