21 Sức bật chỉ có vài giây, vài giây sau chân tôi gần như rút gân, túi đồ rơi rầm xuống đất, hai con cá nhảy liên tục trên đất, nhảy cái gì mà nhảy, không có nước thì mày trốn kiểu gì, ngoan ngoãn để ta làm canh cá đi!“Cô Miru, cô không sao chứ?” Masaaki chạy vội đến, trong tay còn cầm cái bánh mì tôi đưa, phỏng chừng là định làm lương thực trong hai ngày.
22 “Trời mưa. ” Tôi đi ra từ phòng bếp, vừa làm xong món ăn ngọt cuối cùng, bữa cơm này làm tôi rất vui vẻ, làm cho tôi cực kỳ thoải mái. Masaaki giống con thằn lằn ôm lấy trần nhà thay bóng đèn giúp tôi, tôi luôn rất ngạc nhiên người thế giới này thật kỳ diệu, hầu như ai cũng phi phàm hơn so với thế giới ở kiếp trước của tôi.
23 Hoa Nguyệt ở trong mưa đêm nở rộ, phấn hoa phát ra ánh huỳnh quang bị đánh tan, nhiều con đom đóm vây quanh đóa hoa, giống như ma trơi đang múa tràn ngập khắp vườn.
24 Nhìn bàn đầy đồ ăn, hắn dùng năm ngón tay vuốt mái tóc rối ra sau, sau đó kéo ghế dựa ra ngồi xuống, vùi đầu ăn. Tôi đau đầu, rất muốn xông lên lay mạnh hắn, có khách đấy, lễ nghi bàn ăn đâu, cậu đâu phải quỷ đói chết, gấp cái gì mà gấp.
25 “Cô Miru, hắn. . . . . . thật là anh trai cô?” Đi được hai bước, Masaaki chần chờ uay đầu hỏi. Chúng tôi thật sự không giống anh em như vậy sao, ngẫm lại cũng phải, vẻ ngoài đã khác xa vạn dặm, nói là có quan hệ huyết thống cũng khá khó tin.
26 Trên con đường nhỏ trải sỏi còn mưa lưu lại, dưới bầu trời xám, ánh đèn thỉnh thoảng loé lên qua cửa nhà đối diện. Tôi khép nửa mắt nhìn đường dưới chân, khí trời sau cơn mưa thật dễ chịu, quên đi, không nghĩ nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
27 Cũng không phải là người thích rối rắm, vài phút sau lại trở lại bình thường, tiếp tục uống trà. Hắn không thảo luận văn hóa trà với tôi, dù sao ngay cả uống trà, hắn cũng hơi nhíu mày, nhưng chúng tôi vẫn giống hai người bạn văn nhã, thường xuyên cùng nhau tra cứu sau khi ăn xong, thảo luận về nhiều loại sách, các loại tiểu thuyết lịch sử cùng văn học là nói nhiều nhất.
28 Tôi ngồi vào sô pha, vỗ vỗ gối đầu, ôm lấy chăn vừa định nhắm mắt ngủ, bỗng cảm thấy là lạ, hình như tôi đã quên gì đó. Đúng rồi, Majo bảo tôi trông chừng hắn.
29 Tôi nằm mơ, gặp phải ác mộng. Một con bạch tuộc lớn dùng nhiều xúc tua của nó quấn chặt lấy tôi, nước biển dồn dập đánh mạnh vào tôi, không có không khí, tôi chỉ có thể òng ọc nước nghẹt thở.
30 Làm bữa sáng xong, đặt một bình hoa hồng Đại La mới mẻ lên bàn ăn, tôi đi đến bên cạnh sô pha, nhìn hắn đang nhắm mắt, tôi gọi: “Không được ngủ nướng, cậu mau dậy đi.
31 Hai ngày này không cần mua thêm thức ăn, tủ lạnh đã đầy ắp thực phẩm. Tôi cầm tờ giấy ghi những đồ cần mua sắm để chuẩn bị cho lễ hội hoa, mặt trên ghi một list dài, đều là những thứ linh tinh cần dùng trong lễ hội hoa, vừa nhìn tờ giấy vừa đi đến cửa hàng phía đông quảng trường.
32 Phố. Bối. Bối!Căm hận điên cuồng mà vặn vẹo quay cuồng trong đôi mắt màu vàng bén nhọn. Móng tay cắm sâu vào thịt, tê liệt và đau nhức từ ngực bắt đầu lan ra, dần dần cắn nuốt huyết nhục chói mắt.
33 Đi trở về căn cứ tạm thời, lúc đến gần, không nhịn được lại nôn mấy ngụm máu, liên tục chửi thề, lột da lấy máu móc mắt moi tim rút móng tay xxooxxoo!!!!Nhìn thấy toà nhà phế tích đổ nát, hắn đi vào.
34 “Vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm gì, bang chủ?” Pakun đi qua Nobunaga đang hai tay đút vào trong tay áo, đứng trước mọi người, ngẩng đầu nhìn lên hắn.
35 Hắn vỗ tay một cái “Được rồi, kế tiếp là thời gian giải tán, đoạn thời kì này là lúc mấu chốt, cho nên làm việc điệu thấp một chút, không nên làm bại lộ mình là băng Ryodan.
36 “ ‘Cô ấy là phụ nữ của tôi’, là ý gì?”Nhìn Chrollo đi mất, Feitan mặc vào quần áo màu đen cao cổ đứng dậy, hai tay khoanh ngực, lãnh khốc hỏi. “Ý trên mặt chữ.
37 Tôi úp sấp trên sàn sạch sẽ hơi lạnh, ánh mặt trời xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh làm toàn bộ tầng một sáng lên. “Hoa Mai Dã Lam nhà Shami, quả Thông Hiệp nhà Sahil, hoa Miêu nhà Pade, cỏ Tử Nguyệt Linh nhà Harris, còn có hoa Lam Đằng nhà thợ sửa chữa, hoa Nguyện Vọng nhà Shoyo bên cạnh nhà Pade, ừm, số lượng đại khái nhiều như vậy……”Tôi quỳ hai cái đùi xuống, nằm úp sấp lên giấy trắng a4 tô tô vẽ vẽ, ngẫu nhiên lại híp mắt cảm thụ luồng gió giờ tý thổi vào phòng, bút chì trong tay luôn chuyển động giữa ngón cái cùng ngón trỏ, trên sàn có rất nhiều trang giấy phác hoạ các loại hoa.
38 Sau khi ăn xong, tôi đem quần áo bẩn hôm nay cho vào máy giặt, lúc bỏ quần áo hắn vào lại không khỏi nghi hoặc, sau lưng bị bẩn một mảng lớn, hẳn là bị dính bẩn lúc hắn mặc, vị trí này hẳn là do tùy tiện ngồi ở nơi rất bẩn, quảng trường Esme và các ngã tư đường bao gồm cả cửa hàng rượu Esme đều được vệ sinh rất tốt, cho dù hắn có ngồi ven đường cả một ngày cũng không bị bẩn đến mức này, hắn đã ngồi ở chỗ nào mới bị bẩn như vậy?Thôi, giặt là được rồi.
39 “Đi giầy vào đi, chúng ta đi hái hoa. ” Đặt hết các trang giấy được buộc sợi dây màu đỏ vào giỏ, tôi mở cửa ra, nhìn trái nhìn phải một hồi, chắc chắn không có người nào mới đi ra ngoài, xoay người lại, thấy hắn trực tiếp đeo dép lê đi ra, thoạt nhìn rất thư thái.
40 Khi tôi đổi xong đồ ngủ ngồi vào sô pha tính đi ngủ, hắn mặc áo ngủ cùng kiểu dáng với tôi, chân trần từ trên cầu thang đi xuống, sau đó duỗi tay ra ôm lấy tôi, trực tiếp lên tầng mở ra cửa phòng thả tôi lên giường.