41 “Đau không?” Ăn điểm tâm xong, tôi lấy hòm thuốc ra, giúp hắn bôi thuốc vào vết thương trên mặt. “Không có cảm giác gì. ”“Nhất định là rất đau. ” Tôi biết rõ lực đạo của mình, đang nửa tỉnh nửa ngủ thì căn bản sẽ không nương tay, lấy một cái băng dán OK dán lên vết thương bên má hắn.
42 Lệ Đại Đạo không phải chỉ là một con phố, mà là từ nhiều con phố hợp lại. Được xưng là một trong ba khu vực kinh tế giàu có của cả nước, nhịp sống của nơi này bất đồng với sự nhàn nhã của phố Bối Bối, nơi này tràn ngập tranh đấu buôn bán kinh tế nước sôi lửa bỏng, Lệ Đại Đạo cũng là một trong ba khu vực bao quanh bảo vệ Esme.
43 Cho dù có cái ám ảnh nhỏ tên Touya Kaidou này tồn tại, tôi cảm thấy trong thời tiết sáng sủa thế này, trong mùi hoa Điểu Ngữ ăn bánh ngọt có hoa tươi làm nguyên liệu là chuyện rất tốt đẹp.
44 Tôi ngoài cười nhưng trong không cười “Em thích thế vai không được sao, đây là phiếu ưu đãi giảm giá mà lần trước chị tặng, em muốn tiêu nó. ”“Đúng là một chút thiệt thòi cũng không chịu, mua một tặng một rồi mà em còn muốn dùng thứ này.
45 Ánh mặt trời giống như là một giai điệu nào đó, từng tia sáng du dương trong buổi sớm. Tôi mở mắt ra, mờ mịt cảm nhận được nguồn ấm áp không phải của mình, đầu óc mê mang một hồi mới bắt đầu suy nghĩ được.
46 Về nhà nhìn thấy hắn mang cái đầu bù xù, đứng ở cạnh bàn ăn cầm một cái bánh mì kiểu Âu Tây ăn. Áo ngủ còn chưa thay, cũng không đi dép, cực tuỳ ý và lôi thôi.
47 Tôi hẳn là người xuất phát cuối cùng của phố Bối Bối, bởi vì khi tôi ở trong sân cắt tóc cho hắn, rất nhiều hàng xóm của tôi đều khiêng cuốc, liêm, dao đi qua cửa nhà tôi, bọn họ dùng một loại ánh mắt rất.
48 [Một ngày nào đó, mỗi một góc của thế giới đều sẽ có hoa tươi của Esme nở rộ, đây không phải là lời hứa hẹn, đây là tuyên ngôn ]Bên cạnh cửa vào trang trại hoa, một bảng gỗ thô thước vuông được dây leo hoa Đằng Mạn bao quanh treo lên, chữ đậm vô cùng đơn giản rõ ràng hiện lên trên tấm ván gỗ mộc mạc đôn hậu.
49 “Xin chào, chúng tôi là tình nguyện viên hoa tươi của hiệp hội Green, đến đây để thu thập hoa thường. ”Tôi dựng xe đạp và lẵng đựng cơm dã ngoại ở một gốc cây to, rồi đi đến trước quầy, một cô gái mặc trang phục đơn giản màu đỏ nhạt có họa tiết hoa tươi đang ngồi ở trước máy tính.
50 Chiến tranh lạnh?Không biết tặng hoa còn có tác dụng không? Hắn nhìn bông hoa hồng màu tím trong tay, nhưng đóa hoa này không có gì đặc biệt, ngoài nhan sắc thâm chút ra thì không khác gì các loại hoa giá rẻ ven đường cả.
51 Thôi vậy, rất nhiều lúc tôi thật sự hết cách với thằng nhóc này, nhất là khi hắn thật tình cười với mình. Quay mặt đi, kéo tay hắn đi trong trang trại hoa, hiếm khi thấy hắn lộ ra cảm xúc đơn thuần, tuy rằng tôi không biết thì ra nghịch bùn đất, khiến chính mình cùng trang trại hoa trở nên vô cùng thê thảm sẽ làm hắn cao hứng, đừng có nói là hái hoa nhiều quá cho nên mất kiên nhẫn, mới trực tiếp dùng tay đi bốc đất bật cả gốc Mân Côi đi.
52 “Hoa Tử Cận hoa Hỏa Phượng hoa Cam hoa Bách Hợp xanh hoa hoa hoa hoa. . . đến đây! Toàn bộ nhường đường!”Đi qua đại quảng trường, thấy một đống cư dân Esme tất bật chạy ngược chạy xuôi, đầu ai cũng buộc mảnh vải màu đỏ, trên đó có thêu chữ ‘lễ hội’ to, lưng ai cũng vác theo một cái giỏ to đựng các loại hoa các màu, cả người đầy ngập mùi hương hoa.
53 Bảy đóa Nguyệt được cột bằng sợi dây màu đỏ lại với nhau, cầm trong tay tản mát ra ánh huỳnh quang nhạt, hắn cầm lẵng hoa theo tôi đi lên phố. Toàn bộ đèn trên đường được hiệp hội Green thay thế bằng các loại hoa trân quý có thể tự toả sáng, chúng có thể phát ra ánh sáng trong trẻo mà không chói mắt, giống như mây đầy trời ban ngày, dù trời đầy sao cũng sẽ không bị che đi chút sáng rọi nào.
54 Đến cửa hàng bánh ngọt hoa tươi Nina mua hai chiếc bánh ngọt đặc biệt, cửa hàng nhỏ này có mặt tiền rất tinh xảo đáng yêu, rất có tiếng về điểm tâm ngon của Esme, các loại bánh ngọt ở đây đều lấy hoa tươi và hoa quả làm chủ, rất được cư dân phụ cận hoan nghênh.
55 Cái chuông lớn treo trên mái nhà của cửa hàng rượu phía đông quảng trường Esme bắt đầu rung lên báo giờ, tiếng chuông trầm thấp vang xa. “Mười hai giờ!”Không biết là ai trên quảng trường thốt lên tiếng, sau đó là một bó hoa tươi được tung lên trời, mọi người liền bắt đầu tự tung hoa tươi của mình cho người khác, vui vẻ hô: “Mười hai giờ!”Có một vòng hoa được tung về phía tôi, còn chưa đỡ được nó, nó bỗng biến mất.
56 Trực tiếp bước qua tường rào Mân Côi, hoa đăng nhu hòa chỉ rõ phương hướng vào cửa nhà. Hắn ngay cả mở cửa cũng lười, trực tiếp xem nhẹ trọng lực, dẫm lên tường nhảy lên tầng hai, bước qua cửa sổ nửa mở đi vào, tôi bị động tác nhanh gọn nhẹ của hắn làm cho loạn tầm mắt, hắn làm quá nhanh.
57 Số người bị thương mà bệnh viện Petal của Esme đang chứa lúc này đã tăng vọt, lúc tôi đến nơi, nhìn thấy đội viên của đội chấp pháp đang hỗ trợ di chuyển người bị thương, cũng phụ trách bảo vệ các bác sĩ và hộ sĩ.
58 Vật trang trí màu xanh mềm mại mà tinh tế, mang cảm giác dẻo dai, ngón tay trắng nõn linh hoạt đem vật trang trí dài trong nháy mắt tết thành một cái họa tiết phức tạp, trong nháy mắt lại tháo bỏ khôi phục lại hình thái cũ, lặp đi lặp lại, các đốt ngón tay linh hoạt cử động như một vũ đạo.
59 “Bánh ngọt bánh ngọt, bánh ngọt hoa tươi của nhà Nina, ay u, bữa ăn khuya của tôi ơi. ” Đôi mắt loan thành hình trăng non tinh tế, vui vẻ cầm túi bánh ngọt ăn.
60 Trên mái tóc màu xanh đậm của Feitan đầy hoa hình chuông, không phải là không tránh được mấy đóa hoa kia, mà là lười để ý. Hắn không muốn lại phải nổi điên nữa, từ lúc tiến vào thành phố này, hắn không hề thích ứng với bất cứ chỗ nào ở đây, nhớ tới lúc trước vì tìm bang chủ mà hắn một mình tiến vào Esme, kết quả bị cái ông già chết tiệt tên Harris Lund kia một chưởng ném ra phố Bối Bối, sau đó độ hảo cảm của hắn đối với nơi này lập tức giảm xuống vô hạn.