21 Sau việc Cự Khuyết nghiệm yêu, tin đồn Đát Kỷ là yêu chưa đánh đã tan. Theo sau đó Đế Tân phong Đát Kỷ từ phẩm hàm mỹ nhân bay lên làm quý phi. Tuy rằng phẩm hàm bay lên, nhưng Tô Tô không thấy có cái gì khác với trước đây.
22 Trong mắt người đời sau, Trụ Vương khiến người không thể nào khoan dung, ngoại trừ thường định kỳ tổ chức dân chúng tập thể "trần truồng" mê loạn, còn có ao rượu, rừng thịt xa hoa lãng phí.
23 gày tổ chức hiến tế, khó được ánh nắng mặt trời nóng đến cháy rát. Trời vừa tờ mờ sáng, Tô Tô đã bị cung nữ gọi dậy, mơ mơ màng màng mặc lên cái áo giáp vàng chói lóe nặng hơn năm kí lô, Tô Tô khó có thể đứng vững, gian nan chỉ vào cái áo mặc trên người, "Ta phải mặc nặng như vậy đứng cả ngày?"Cung nữ lắc đầu lùi về sau, Tô Tô nhìn thấy hai người cung nữ khác đứng phía sau bưng một mũ trang sức chí ít cũng nặng hơn năm kí, "Nương nương, còn chưa mang trang sức.
24 Vốn tưởng rằng chỉ phải đi tới đại điện, không ngờ gã cung nhân kia lại dẫn nàng một đường quanh co, đi thẳng tới nội cung. Tô Tô trong lòng tuy không yên, nhưng chẳng hề lo lắng quá mức.
25 Đế Tân thấy sắc mặt thiếu nữ đột nhiên trắng bệch, nhưng nàng vẫn như cũ bảo trì dáng người hạ bái. Đế Tân không khỏi muốn đưa tay đỡ nàng đứng lên, không ngờ, thiếu nữ lại nghiêng người tránh đi, cúi đầu càng thấp, "Tô Tô không dám.
26 Liên tục tới chạng vạng, yến hội rốt cục sắp kết thúc. "Tô phi. " Hoàng phi đột nhiên thân mật lôi kéo tay Tô Tô, "Hồi trước có nghe ca ca nhắc qua, nữ nhi của Tô Hộ ở Ký châu quốc sắc thiên hương hát hay múa giỏi.
27 Tô Tô căng thẳng, dụng tâm âm nói với Ngọc tỳ bà, "Ngươi mau rời khỏi nơi này, Khương Thượng không phải cái thiện. Không hảo đối phó. "Ngọc tỳ bà trả lời, "Hiện giờ ta chỉ là ám ảnh thân thể ngươi, muốn lui cũng được, nhưng nếu hắn muốn đối phó ngươi, ta và Mị Hỉ vừa đi, để lại ngươi ở đây một mình há không phải nhậm hắn xâu xé.
28 ó chút chuyện xưa còn không nói xong liền coi như hết. Nhân có thời điểm, liền không nên như vậy tích cực. Chính là đạo lý đó, sau này nàng mới minh bạch……Tam Muội chân hỏa!Lửa cháy vây thân, Ngọc tỳ bà đồng tử co rút nhanh, ra sao cũng không ngờ được hôm nay hội táng thân như thế.
29 Tô Tô cụp mắt, "Ngươi đây là ý gì. . . "Lời lẽ nỗ lực giả ngu mới nói đến một nửa, Mị Hỉ liền cắt ngang lời nàng, "Ta minh bạch, ngươi cũng đã biết rõ.
30 Ngày này năm ngoái, má phấn hoa đào ửng đỏ hây hây. Má phấn giờ đây xa vắng, hoa đào còn bỡn gió xuân đây. Bên tai loáng thoáng nghe thấy tiếng gió thổi vi vu.
31 Yến hội tối nay so với ngày thường càng xa hoa lãng phí, này cũng có ý nghĩa: Dọn cơm càng muộn hơn so ngày thường. = =!Còn cho rằng có thể trở về sớm một chút, trước khi Tô Tô xuất môn không có ăn gì lót bụng, giờ phút này cái bụng đã bắt đầu khóc thét, bài văn tế dài lê thê vẫn còn đang được niệm không dứt.
32 Nàng giờ phút này có thể khắc sâu cảm nhận được gấu mèo trong vườn thú có cảm giác gì. Tuy rằng cảnh ngộ giống nhau, nhưng nàng bi thảm nhiều hơn so với gấu mèo.
33 Tấm phù chú trấn trên lồng sắt dùng để đối phó yêu tà, Văn Trọng ra sao cũng không thể ngờ, người sẽ thả đi con hồ yêu này, thế nhưng lại là người tu tiên.
34 Phong trụ bụi hoa thơm đã hết, ngày muộn uể oải chải đầu. Cảnh còn người mất mọi chuyện sang ngang, lệ vẫn rơi như trước. Nghe nói song suối xuân thượng hảo, cũng nghĩ phiếm nhẹ thuyền.
35 Tinh khiết thiếu niên, không nhiễm bụi trần. Có phỉ quản tử, như cắt như đánh bóng, như giũa như mài. . . Con thỏ nhìn theo tầm mắt Tô Tô, quả đào tiên trong miệng "Bẹp" một tiếng rơi xuống.
36 Nàng là một hồ ly tinh. Chuẩn xác mà nói, nàng là một hồ ly tinh xui xẻo nguyên hình càng xinh đẹp so với nhân hình. Tái chuẩn xác hơn một chút, nàng là một con hồ ly tinh nguyên hình so nhân hình càng xinh đẹp lại là hồ ly tinh chịu đủ tử vong uy hiếp xui xẻo.
37 Có lẽ thực chính là làm yêu quái quá lâu. Khi ý nghĩ này nổi lên liền vô pháp ngăn chặn, lần đầu tiên trong đời manh động sát ý đối một người lạ, nàng lại cũng cho là đương nhiên, nguyên bản pháp trị xã hội đạo đức quan niệm tại thời đại xa xưa này đã mơ hồ, làm yêu mấy trăm năm, tuy rằng nàng còn cố chấp bảo trì tập quán sinh hoạt của nhân loại, nhưng giờ phút này nàng cũng hoàn toàn ý thức được, trải qua mấy trăm năm này, nàng đã không trở về được, dù cho nàng trở lại làm người, nàng cũng không có khả năng quay đầu lại.
38 Có lẽ trong tối tăm có cái gì đang thao túng hết thảy. Nhiều năm sau Tô Tô ngậm ống thuốc lá bạch ngọc tự chế lờ đờ uể oải cảm khái, năm đó nếu là không có pháp cấm, tương lai cũng sẽ không có nhiều thị thị phi phi ân ân oán oán như vậy.
39 Vì để có thể sớm thông qua tu nghiệp, năm đó Tô Tô đối với tu luyện quả thực có thể dùng bốn chữ mất ăn mất ngủ để hình dung. Nàng nhìn gương, thiếu Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Chớ Cười Ta Hồ Vi Trang 50 - Tiểu Thuyết Ngôn Tình | Đọc Truyện | Kênh Truyện m.
40 Mười năm sau huyền đan đại thành. Ngày đó các giới như ngày xưa vậy, bình tĩnh vô ba. Không ngờ, sau mấy chục năm ngắn ngủn, huyền đan lại trở thành vật khiến tất cả yêu quái vừa nghe tới đã biến sắc.