21 Thời điểm trừng phạt ta không hi vọng nghe được tiếng kêu của ngươi, tự mính đếm. ”
“Vâng, chủ nhân. ” Trạch Ninh đem hai tay ôm sau đầu, quỳ thẳng thân mình chờ đợi sự trừng phạt của Ngô Hạo.
22 Ngô Hạo trở về gấp như vậy là vì bang phái bản địa đã bắt đầu hợp tác đối phó hắn. Thủ hạ của hắn tìm hiểu tình báo biết được tin này liền thông báo cho hắn.
23 Trói buộc trên người làm cho Trạch Ninh không tự chủ được ưỡn ngực, nhũ tiêm vốn mẫn cảm tiếp xúc với mặt gương lạnh lẽo lại là một trận kích thích. Cổ sớm đau nhức vô cùng, y thoáng có chút hít thở không thông, nhưng cũng không dám di động mảy may.
24 Hộ vệ ở lại chủ trạch bảo vệ Ngô Hạo vẫn có trình độ nhất định, A Cường đã nhiều ngày không lộ diện ở chủ trạch. Ngẫu nhiên trở về cũng là một thân lệ khí, rõ ràng là vừa ở bên ngoài chém giết.
25 “Đã lâu không gặp, Ninh. ” Người tới thu hồi lưỡi đao, đứng dưới ngọn đèn xuất ra tươi cười ưu nhã.
“Thanh Phong, không phải anh đi Nga sao?” Trạch Ninh hỏi có chút chần chờ, sự xuất hiện của người tới thật sự mang đến cho y chấn động không nhỏ.
26 Ngô Hạo cố định Trạch Ninh vào trên một cái giường giống loại dành cho sinh sản.
Cảm xúc kim loại lạnh lẽo dưới thân làm cho Trạch Ninh run lên nhè nhẹ, hai chân của y bị tách ra hai bên, hai tay bị cố định trên đỉnh đầu, hậu huyệt đột nhiên bại lộ hơi co rút lại.
27 Lúc vệ sĩ mở cửa thì Trạch Ninh cũng đã tỉnh, đó là cảnh giác đã khắc vào xương cốt.
“Ninh tiên sinh, Hạo ca gọi ngài xuống gặp khách. ” Tuy rằng biết Trạch Ninh là nô lệ của Ngô Hạo, nhưng thực lực của người ta cũng là sờ sờ trước mắt, thủ hạ của Ngô Hạo đều gọi Trạch Ninh là Ninh tiên sinh.
28 Không có khuếch trương, không có tiền diễn Ngô Hạo cứ như vậy mà tiến vào, Trạch Ninh đau đến cả người phát run, nhưng không có chống cự. Y không chán ghét sự đối đãi thô bạo như vậy, y có thể cảm thấy được phía sau thô bạo của Ngô Hạo là giữ lấy cùng quý trọng.
29 “Ninh, nói cho ta biết chuyên về Vệ Thanh Phong. ”
Trên chiếc giường trong phòng ngủ, Ngô Hạo ôm vai Trạch Ninh, Trạch Ninh hơi hơi nghiêng đầu dựa vào ngực Ngô Hạo.
30 “Thù lao lần này quên đi. Sau khi chuyện thành, để Ngô Hạo cùng tiểu nô lệ của hắn lại cho tôi. ” Vệ Thanh Phong về nước lần này đúng là được Lạc Dục Đan mời, nhưng hắn vốn chỉ ôm thái độ nhìn xem, cũng không tính thật sự nhúng tay hỗn chiến trong nước.
31 Lấy ra một thiệp mời bị đè ép thật lâu ở trong ngăn tủ, Ngô Hạo đứng dậy bắt đầu chuẩn bị.
Thiệp mời là do một câu lạc bộ làm ra dành cho hội viên.
32 “Cứ như vậy, không cần cử động, không cần lên tiếng, không cần để ý dưới đài, chỉ cần nghĩ về ta. ”
“Vâng, chủ nhân. ”
Trạch Ninh không giống những nô lệ bình thường khác là bị dạy dỗ sư dẫn lên đài.
33 “Hai ngàn vạn. ”
“Hai ngàn năm. ”
“Ba ngàn…”
Dưới đài tiếng kêu giá không ngừng vang lên, Ngô Hạo ôm Trạch Ninh không biểu tình nhíu mày. Chuyện này là sao?
“Chủ nhân.
34 Lúc này trong đại sảnh dưới lầu, Trạch Ninh đã muốn bị 1 triệu định giá thành giao. Mà ngay một khắc chùy định giá gõ xuống, trong hệ thống radio vang lên thanh âm của chủ nhân nơi này, là thanh âm của Tùy Viễn.
35 Hai người cùng nhau đi vào một căn phòng, ngồi xuống, Trạch Ninh tự giác quỳ gối bên chân Ngô Hạo.
“Tuy rằng tôi đối với việc này có chút hứng thú, nhưng chơi đùa cũng không chuyên nghiệp, không biết Ngô tiên sinh muốn tìm tôi trao đổi cái gì?” Du Phú Khang đốt một thanh xì gà bỏ vào trong miệng chậm rãi rút, ngồi trên sô pha có vẻ vô cùng thoải mái.
36 Lúc Trạch Ninh tỉnh lại cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi, bất quá loại trình độ này đối với y mà nói cũng không tính cái gì. Mạnh vực dậy tinh thần, rửa sạch bản thân, y làm hết phận sự đi gọi Ngô Hạo rời giường, lại pát hiện Ngô Hạo đã sớm thức dậy.
37 “ Ninh, thân thủ của cậu vẫn không lui bước, Quả nhiên là người mà tôi nhìn trúng. ” Vệ Thanh Phong thu hồi đao quân dụng, trên mặt treo lên tươi cười đắc ý, làm cho người ta nhìn thấy vô cùng ghê tởm.
38 “Ninh, ngươi là gì của ta?” Ngô Hạo từ trên cao nhìn xuống, nhìn thẳng vào mắt Trạch Ninh, nghiêm túc hỏi.
Trạch Ninh nhìn vào mắt Ngô Hạo, phảng phất ngay cả linh hồn đều bị hút vào.
39 “Nếu không mở miệng được, ta nghĩ con cũng có thể rõ ràng vì tiểu nô lệ kia của con mà xuất động sát thủ Thủy Tinh Tinh là có bao nhiêu hoang đường. ”
Ngữ khí của Ivanir mang theo vài phần âm trầm, hắn vốn là một người âm tình bất định, một khắc trước có thể cùng người cười giỡn ha ha, ngay sau đó liền có thể đem tức giận phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.
40 Trạch Ninh dựa vào trong ngực Ngô Hạo thực im lặng y thích cảm giác như vậy, tựa vào trong lòng người yêu không cần nghĩ ngợi bất cứ điều gì, tham lam hấp thu nhiệt độ cơ thể của hắn.