21 Hi,chào Tiểu Khải.
Bên kia màn hình cậu ngồi im lặng, cuối đầu không lên tiếng, hàng lông mi dài che lấp ánh mắt của cậu, nên Gia Hân không thấy rõ điều gì ở trong đôi mắt đó, chỉ có cái miệng hơi mín lại cho thấy vẻ không vui của cậu, nhìn cậu ở khoảng cách gần như thế này, Gia Hân quả thực thấy tim mình đập loạn không tự chủ được, Gia Hân tự nhận mình là một người yêu cái đẹp bởi vậy đối với gương mặt hoàn mỹ, không góc chết đối diện với cô kia cô thật là thưởng thức a.
22 1h 30 máy bay cất cánh, những ngôi nhà chọc trời kia dần dần thu nhỏ, rồi mất hút sau những đám mây trắng bồng bềnh kia. Giống như thực tế cậu và cô vậy, có chăng cũng chỉ là những ý nghĩ vương vấn kia.
23 1h 30 máy bay cất cánh, những ngôi nhà chọc trời kia dần dần thu nhỏ, rồi mất hút sau những đám mây trắng bồng bềnh kia. Giống như thực tế cậu và cô vậy, có chăng cũng chỉ là những ý nghĩ vương vấn kia.
24 Gia Hân lắc đầu, thôi có nghĩ cũng chẳng đoán được suy nghĩ của cậu. Nghĩ thế cô dẹp cái ý nghĩ đó qua một bên, xách balo lên về phòng, đang đi bỗng có người đằng sau vỗ vai cô quay lại thấy ngay 1 gương mặt bị cái kính râm che gần hết kia, Thiên Nghi miệng nhai nhót nhép kẹo cao su, cười nói với cô.
25 Gia Hân lắc đầu, thôi có nghĩ cũng chẳng đoán được suy nghĩ của cậu. Nghĩ thế cô dẹp cái ý nghĩ đó qua một bên, xách balo lên về phòng, đang đi bỗng có người đằng sau vỗ vai cô quay lại thấy ngay 1 gương mặt bị cái kính râm che gần hết kia, Thiên Nghi miệng nhai nhót nhép kẹo cao su, cười nói với cô.
26 Từ sáng sớm lướt facebook hay Wiebo toàn là hình ảnh các fan tiếp ứng cho fanmeeting 4 năm của nhóm, thời đại công nghệ thông tin có khác, mọi hoạt động của fan qua từng phút điều được cập nhật thông tin một cách nhanh chóng, nhìn các fan bên đó rần rần chuẩn bị Gia Hân cũng có cảm giác háo hức, kích động muốn một phát bay vèo tới đó luôn vậy.
27 Từ sáng sớm lướt facebook hay Wiebo toàn là hình ảnh các fan tiếp ứng cho fanmeeting 4 năm của nhóm, thời đại công nghệ thông tin có khác, mọi hoạt động của fan qua từng phút điều được cập nhật thông tin một cách nhanh chóng, nhìn các fan bên đó rần rần chuẩn bị Gia Hân cũng có cảm giác háo hức, kích động muốn một phát bay vèo tới đó luôn vậy.
28 Đang nói cậu bỗng dưng trầm mặc không lên tiếng. Gia Hân chỉ nghe tiếng thở đều đều của cậu.
-Tiểu Khải hôm nay tâm trạng của em không được tốt đúng không?
Cậu không trả lời, tuy cậu không nói nhưng Gia Hân cảm nhận được, từ lúc xem cậu biểu diễn qua ánh mắt của cậu cô đã lờ mờ nhận ra tâm trạng cậu không vui, đến lúc vừa mới tới khách sạn đã gọi cho cô khiến cô càng khẳng định điều mình đoán là đúng.
29 Đang nói cậu bỗng dưng trầm mặc không lên tiếng. Gia Hân chỉ nghe tiếng thở đều đều của cậu.
-Tiểu Khải hôm nay tâm trạng của em không được tốt đúng không?
Cậu không trả lời, tuy cậu không nói nhưng Gia Hân cảm nhận được, từ lúc xem cậu biểu diễn qua ánh mắt của cậu cô đã lờ mờ nhận ra tâm trạng cậu không vui, đến lúc vừa mới tới khách sạn đã gọi cho cô khiến cô càng khẳng định điều mình đoán là đúng.
30 Mang trên mình chữ thần tượng đã nặng, đã vậy cậu còn là anh cả, là đội trưởng của nhóm trách nhiệm của cậu không chỉ là mang năng lượng tích cực, tốt đẹp đến cho mọi người cậu còn phải chèo lái, dẫn dắt con thuyền mang tên TFBOYS vượt qua phong ba bão táp mà vững bước tiến về phía trước, phải luôn để tâm, chăm sóc hai đứa em của mình, trách nhiệm này nặng bao nhiêu, thế mà còn phải oằn lưng chống đỡ những thị phi ngoài kia, một cậu bé mới 17 tuổi, còn chưa đến tuổi trưởng thành phải gánh trên vai trách nhiệm nặng như thế, hỏi sao không đau lòng.
31 Mang trên mình chữ thần tượng đã nặng, đã vậy cậu còn là anh cả, là đội trưởng của nhóm trách nhiệm của cậu không chỉ là mang năng lượng tích cực, tốt đẹp đến cho mọi người cậu còn phải chèo lái, dẫn dắt con thuyền mang tên TFBOYS vượt qua phong ba bão táp mà vững bước tiến về phía trước, phải luôn để tâm, chăm sóc hai đứa em của mình, trách nhiệm này nặng bao nhiêu, thế mà còn phải oằn lưng chống đỡ những thị phi ngoài kia, một cậu bé mới 17 tuổi, còn chưa đến tuổi trưởng thành phải gánh trên vai trách nhiệm nặng như thế, hỏi sao không đau lòng.
32 Trước ngày sinh nhật Vương Tuấn Khải một tuần, Gia Hân nhận được một cuộc gọi từ bưu điện bảo lên lấy bưu phẩm gửi từ nước ngoài về, lúc nghe thế cô cứ ngỡ là họ nhầm, hỏi đi hỏi lại vài lần, đến nổi cô tiếp viên ở đó cũng vì thái độ mông lung của cô mà cũng nghi ngờ có phải mình nhìn nhầm không, nhưng rõ ràng tên và số điện thoại trên bao bì chính xác là của cô.
33 Trước ngày sinh nhật Vương Tuấn Khải một tuần, Gia Hân nhận được một cuộc gọi từ bưu điện bảo lên lấy bưu phẩm gửi từ nước ngoài về, lúc nghe thế cô cứ ngỡ là họ nhầm, hỏi đi hỏi lại vài lần, đến nổi cô tiếp viên ở đó cũng vì thái độ mông lung của cô mà cũng nghi ngờ có phải mình nhìn nhầm không, nhưng rõ ràng tên và số điện thoại trên bao bì chính xác là của cô.
34 Tối hôm đó, cô nhận một cuộc điện thoại mà sau này nghĩ lại đây là cuộc điện thoại làm cho cuộc sống 20 năm của cô không còn bình yên như trước nữa.
35 Tối hôm đó, cô nhận một cuộc điện thoại mà sau này nghĩ lại đây là cuộc điện thoại làm cho cuộc sống 20 năm của cô không còn bình yên như trước nữa.
36 Cúp điện thoại cô vẫn còn ngơ ngác, như vậy là cô đã đồng ý với cậu rồi, đúng là chạy trời cũng không khỏi nắng, đã đến lúc cho cả cô và cậu một câu trả lời rồi sao.
37 Cúp điện thoại cô vẫn còn ngơ ngác, như vậy là cô đã đồng ý với cậu rồi, đúng là chạy trời cũng không khỏi nắng, đã đến lúc cho cả cô và cậu một câu trả lời rồi sao.
38 Đến khách sạn, Gia Hân xuống xe gửi tiền cho bác tài xế, cũng không quên cảm ơn một tiếng, bác có lẻ là một người nhiệt tình, tốt bụng, biết cô là người nước ngoài, một thân một mình đến thành phố này, bác bắt chuyện với cô còn chỉ cho cô một vài quán ăn ngon ở xung quanh khách sạn cô ở, một chút ấm áp tình người đó làm cô cảm giác ấm lòng khi đứng giữa nơi đất khách quê người này.
39 Đến khách sạn, Gia Hân xuống xe gửi tiền cho bác tài xế, cũng không quên cảm ơn một tiếng, bác có lẻ là một người nhiệt tình, tốt bụng, biết cô là người nước ngoài, một thân một mình đến thành phố này, bác bắt chuyện với cô còn chỉ cho cô một vài quán ăn ngon ở xung quanh khách sạn cô ở, một chút ấm áp tình người đó làm cô cảm giác ấm lòng khi đứng giữa nơi đất khách quê người này.
40 Bước ra khỏi phòng tắm, Gia Hân bước ngay tới chiếc gường với tay kiểm tra chiếc điện thoại, rồi sau đó vứt nó lại chỗ cũ. Tâm trạng này là sao nhỉ, một mặt thì lo sợ mặt khác thì lại mong chờ, mâu thuẫn quá.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24