21 Thẩm Phàm lần này đi tâm tình vô cùng phiền toái. Cha mẹ Chu Hạo gần hai năm nay đã chuyển nhà đến thành C. Hôm nay hắn mang theo Chu Duy Duy trở về, chính là để bọn họ nhìn cháu trai của mình.
22 Đưa đơn từ chức cũng đã nghĩ đến. Thẩm Phàm trong tâm nguội lạnh. Đường Dịch nói vậy chính là nửa thừa nhận có ý định muốn thử với Chu Hạo, nửa kia là sợ khiến Thẩm gia thêm phiền toái.
23 Đường Dịch lúc ra đến cửa mơ hồ nghe được thanh âm răn dạy của mẹ Thẩm với Thẩm Phàm khiến cậu có chút bận tâm.
Chu Hạo đặc biệt đến tận đây đưa bánh trung thu, Chu Duy Duy ngồi phía sau khóc nức nở.
24 Đường Dịch và Cố Ngôn Đình rốt cuộc giày vò đến một chút ân tình cũng không còn. Đường Dịch luôn chiếm điểm cao về mặt đạo đức. Vô luận ở phương diện nào đều cảm thấy cậu càng chịu thiệt, càng ủy khuất.
25 Tình hình trong ER dần trở nên tươi sáng hơn, Thẩm Phàm bắt tay chỉnh đốn công ty. Cùng tổng giám đốc trước đây tác phong bất đồng ở chỗ, Thẩm Phàm làm việc rất quả quyết.
26 ” Đo ” là một động từ rất trực tiếp, giữa hai người mà nói từ đó thật sự có chút mờ ám. Đường Dịch nghĩ rằng Chu Hạo sẽ từng bước tiến tới, không ngờ hôm nay hắn lại thừa lúc tuyết rơi mà hung hăng tiến công đến giai đoạn trọng yếu.
27 Có nhiều việc không thể giả định. Thẩm Phàm trong hai năm từ tình hình hỗn loạn ban đầu dần chỉnh đốn lại mọi thứ, nắm lại quyền lực trong ER. Chuyện trong công ty rốt cuộc muốn xử lý thế nào cũng có thể toàn quyền quyết định.
28 Cách khoảng chừng hơn hai mươi giây, xe bus phía sau bị kẹt không chạy được liên tục bóp kèn. Đường Dịch lúc này mới chậm rãi tìm được tri giác của mình.
29 Cố Ngôn Đình:”…”
Hai người hô hấp đều có chút nhanh, Cố Ngôn Đình hiển nhiên là hơi thở càng nặng hơn so với cậu. Hai người ở hai bên đầu dây thở có chút không được tự nhiên, ngẫu nhiên tiết tấu thở cũng đều nhau còn mang theo lúng túng.
30 Đường Dịch mỗi ngày bận rộn hẹn hò là việc mà cả công ty đều biết, còn rất hào hứng đem ra bàn. Mà cậu cũng không có ý giấu diếm. Lúc ban đầu tin tức sao lại truyền ra tất cả mọi người cũng đã quên, thậm chí cũng không biết chuyện đó sao có thể bị truyền ra.
31 Công ty hai ngày nay ngoại trừ việc khách hàng mới là Cố Ngôn Đình ra thì không còn chuyện gì. Đường Dịch còn đang do dự Chu Hạo đã thay cậu đưa ra quyết định:” Khách hàng giao cho Nghiêm Kha tiếp, xế chiều ngày mai để Tiểu Triệu đi đón em “
Đường Dịch há hốc mồm, chỉ có thể nhắm mắt lại nửa ngày sau mới thấp giọng ừ một tiếng:” Tôi có cần mang theo gì không ”
” Không cần ” Chu Hạo phong khinh vân đạm (*gió nhẹ mây bay), tựa hồ như đây là một cuộc gặp mặt bình thường của hai người:” Tôi thích dáng vẻ thường ngày của em “
Đường Dịch nhịn không được cười, chẳng qua lời tuy thế nhưng cậu vẫn mua không ít quà tặng quý giá.
32 Thời gian trong nháy mắt như ngưng đọng. Cố Ngôn Đình ngẩn người nhìn đồng tử Đường Dịch thoáng co rút lại. Sau đó đối với bọn họ đứng bên này cười nhẹ, rồi đến vị trí của mình ngồi xuống.
33 Chu Hạo đổi sang một cửa hàng bán cháo. Đường Dịch đêm trước say rượu, hôm nay tỉnh lại không ăn gì, vì vậy phải ăn cháo để bồi dưỡng cái dạ dày đáng thương của cậu.
34 Đường Dịch một bên mở cửa, một bên mang theo nghi hoặc nhìn về phía chỗ khuất đằng kia. Khi phát hiện có người ở đó, cậu càng hoảng sợ, theo bản năng muốn đem chó con trong ***g ném qua, cũng may đối phương không có giả chết chậm rãi đi ra từ chỗ tối.
35 Thứ hai hạng mục mới sẽ bắt đầu tiến hành. Đường Dịch bởi vì chịu đựng Thẩm Phàm ” thích tra tấn ” mà này hôm sau rời giường. Dưới đáy mắt là bọng mắt thâm quầng.
36 Thẩm Phàm là cái tên mà mỗi lần nhắc đến đều khiến Cố Ngôn Đình nghẹn đến nội thương. Lần này trở về hắn rất lưu ý quan sát nơi ở của Đường Dịch, cả công ty của cậu cũng để tâm đến.
37 Đường Dịch rốt cuộc cũng đi mua cho Chu Duy Duy một cái túi xách màu lam, mặt trên còn có hình con chuột. Cậu nghĩ muốn mua một cái nhìn uy vũ, khí phách một chút.
38 Như dự tính của Đường Dịch. Tin tức người quản lý hạng mục song song ” mất tích ” nhanh chóng truyền ra. Buổi sáng còn chưa có gì, sau đó thì công ty liên tiếp nhận được điện thoại quan tâm hỏi han của khách hàng.
39 Rất nhiều thời điểm, cấp trên rối loạn cũng phải tận lực tránh cho nhân viên biết được. Giống như việc Ninh Trạch Vũ và Đường Dịch mấy ngày nay đều là bí mật đãi rượu, còn mọi người trong công ty thì như thường ngày mà vội vàng đi làm, đi họp.
40 Thanh âm bên kia dừng lại một chút, sau đó hắn ngập ngừng gọi:” Đường Dịch “
Một câu trước đó Đường Dịch cơ hồ đã dùng hết sức lực để nói, cậu buông tay ra để di động theo lòng bàn tay trượt xuống.