Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Chương 27: Chương 27
Chương trước: Chương 26: Chương 26
Lần đầu tiên khi Thi Vinh nhìn thấy Mạnh Nịnh, trong lòng nghĩ: Mình phải có được cô bé này.
Cách xa tận mười mét, anh vẫn cảm thấy được dáng dấp cô bé này thật xinh xắn, trắng trẻo sạch sẽ, trông rất non mềm, tựa như có thể bấm ra nước được, đẹp đẽ như bước ra từ một bức tranh, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, tóc ngắn đen nhánh chạm vai, nụ cười ngây thơ, xinh đẹp như vậy.
Chỉ là nhìn cô như thế, liền khiến phía dưới của anh căng thẳng, có một loạt kích thích mãnh liệt kéo tới.
Anh cùng Trương Hoàng tới thành phố dung là vì bàn chuyện làm ăn, buổi tối hôm đó hai người đều cảm thấy buồn chán, bèn hẹn nhau tới quán bar uống chút rượu, ai biết lại khiến anh liếc mắt thấy được cô.
Thi Vinh là một người đàn ông có thân thể sạch sẽ, nguyên nhân cho tới nay anh vẫn chưa khai trai không phải là bởi vì thủ thân như ngọc cho vợ tương lai, đơn giản là vì không tìm được cô gái nào thuận mắt mình. Phải xinh đẹp, ngực phải to, mông phải cong, đương nhiên không được dùng son phấn, mặt mộc không trang điểm, hơn nữa trên người không d/d/l/q/dcó bất kì dấu vết nhân tạo nào. Và quan trọng nhất, anh nhìn thấy thuận mắt.
Mạnh Nịnh chính là cô gái đầu tiên trong hai mươi sáu năm qua khiến anh vừa thấy đã nhiệt huyết sôi trào. Lúc đó anh đã cảm thấy cô bé này thật là ngây thơ, loại ngây thơ này là tự nhiên mà thành, có muốn giả trang cũng không được. Cô ở trong quán bar, xung quanh toàn là lang sói, dường như là một con thỏ trắng nhỏ sạch sẽ đơn thuần. Mặc quần áo cực kì kín đáo, chỉ lộ ra cổ và đôi tay mảnh khảnh, nhìn từ xa, ở dưới ngọn đèn toả ra ánh sáng nõn nà.
Phải là gia đình như thế nào mới có thể nuôi được một vật nhỏ động lòng người như thế!
Thi Vinh nheo mắt lại, thấy thiếu nữ như thỏ trắng bị chen lấn ngã trái ngã phải trong đám người, cuối cùng, một nam sinh còn mặc đồng phục cao trung vội vã xông vào, vẻ mặt lo lắng tìm kiếm khắp nơi, thời điểm tìm được cô còn xúc động mà cười, nắm tay cô, vừa điểm vào chóp mũi đáng yêu của cô, miệng vừa lẩm bẩm, có lẽ là đang phê bình cô.
Dáng dấp của thiếu niên kia vô cùng tuấn tú, trắng trẻo thư sinh, đối với cô rất dịu dàng, nhưng Thi Vinh lại không khỏi cảm thấy tức giận, đó là cô bé anh nhìn trúng, ai cũng không cho đụng vào! Vì vậy anh không hề nghĩ ngợi gì mà gọi điện thoại.
Nếu muốn, thì phải tự đi lấy, bằng không chỉ chờ tại chỗ, mãi mãi đối phương cũng sẽ không tự tới cửa.
Không hiểu sao thiếu niên thiếu nữ này lại xông vào nơi quán bar mà người vị thành niên không được vào, cho nên khi bọn họ bị ngăn lại, thiếu nữ sợ đến tái mặt, mà thiếu niên lại dũng cảm chắn trước người cô. Cho dù trước mặt là một đám người vạm vỡ, thiếu niên không nhường đường chút nào. Đang lúc Thi Vinh cho rằng thiếu niên sẽ tỏ ra anh hùng, thiếu nữ lại tiến lên một bước, kề vai cùng thiếu niên kia. Trong đôi mắt sáng như sao ấy tràn đầy kiên định.
Anh đột nhiên thay đổi ý định.
Thiếu niên kia bị chuốc rượu đến đỏ bừng cả mặt, cả người hơi loạng choạng, lại phải tiếp tục uống, bởi vì bọn người kia nói uống xong hai mươi chai thì mới thả thiếu nữ rời đi an toàn.
Thật là một cô gái dũng cảm, chắn trước mặt cậu trai, cầm một chai rượu mở ra, mới uống một ngụm đã bị sặc chảy nước mắt, Thi Vinh quan sát từ phía xa, không nhịn được mỉm cười, rượu này là loại mạnh nhất, cho dù là bản thân anh cũng không uống nổi hai mươi chai, huống chi là thiếu niên thiếu nữ chưa từng uống rượu bao giờ.
Anh giống như là một thợ săn, chơi đùa, thưởng thức con mồi giãy dụa trước khi chết.
Thực sự là tuổi trẻ chướng mắt, sự kiên trì chướng mắt, sự bảo vệ chướng mắt. Dĩ nhiên hai người kia không nhường đường một chút nào, cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt sợ hãi, mà còn dũng cảm, kiêu ngạo, kiên trì mà đứng

Xem tiếp: Chương 28: Chương 28