41 CHƯƠNG 41
Quả không ngoài hai người sở liệu, Long Triệt đang ở trong tẩm cung nghiêng người ngưng thần suy nghĩ. Liên Hương thấy tình cảnh này, trong lòng không tránh khỏi bi thương, nàng biết tẩm cung này chính là nơi ghi lại tất cả những thăng trầm của Long Triệt cùng Vệ Thanh Hồng, có lẽ Long Triệt chỉ có ở nơi này, mới có thể có một chút cảm giác còn sống.
42 CHƯƠNG 42
Long Triệt suy sụp ngã ngồi trên ghế, trong mắt lệ tựa như sơn tuyền rả rích bất tận, thật lâu sau mới hối hận đan xen nói: “Đa tình chích hữu xuân đình nguyệt, do vị ly nhân chiếu lạc hoa.
43 CHƯƠNG 43
Ba người không khỏi đứng lên, mặt lộ vẻ khẩn trương, chợt thấy thái hậu chạy vội ra trước, thường ngày cao nhã phong nghi không còn sót lại chút nào, mới ra cửa, lại che mặt chạy đi, khiến một đám nha đầu thái giám chân tay luống cuống, vội vàng đi theo.
44 CHƯƠNG 44
Một trận gió nhẹ thổi qua, mấy cánh hoa hoa đào rung rinh từ từ bay xuống, Long Triệt nhẹ nhàng thở dài một tiếng, cúi người nhặt lên đặt trong tay.
45 CHƯƠNG 45
Đảo mắt lại là một năm trôi qua, Long Triệt đã hai mươi tuổi , tự Vệ Thanh Hồng mất ba năm trước, hắn càng thêm thành thục thêm không ít, khoan nói những thần tử tầm thường, ngay cả mấy cựu thần, cũng không thiếu kính sợ.
46 CHƯƠNG 46
Quần thần lần lượt đến, tất cả không hiểu ra sao, thầm nghĩ hôm nay không phải tất niên không phải ngày lễ, Hoàng Thượng có ý gì? Tới đại điện, sớm có mấy thái giám đứng chờ, nhìn mọi người đã đến đủ, muốn dẫn người bước vào.
47 CHƯƠNG 47
Long Triệt cả người sụp ngã xuống, Liên Hương cùng Lí hoàng hậu sợ tới mức vội dìu hắn đứng lên, đã thấy trên mặt hắn nổi lên một tia đỏ ửng diễm lệ, ngẩn đầu nhìn vầng trăng tròn trên trời cao nói: “Tỷ phu a, không phải là Triệt nhi không tuân theo di huấn của ngươi, mà thật sự ba năm nay quá dài, đã hao hết tất cả tâm thần của Triệt nhi, hiện giờ ta không thể gượng nỗi nữa rồi, tỷ phu ngươi ở trên trời có linh, cũng biết một mảnh chân tâm của Triệt nhi.
48 CHƯƠNG 48
Liên Hương nơi này gục khóc nữa ngày, không còn cách nào đành trở về, thình lình Hướng Dương phía sau chạy lên, cả giận: “Ngươi ở trong này làm gì? Hoàng Thượng đã như vậy, còn không biết ở lại bên trong hầu hạ, còn có thể thêm vài ngày.
49 CHƯƠNG 49
Lí hoàng hậu thấy nàng đến đây, vội la lên: “Liên Hương, ngươi đi đâu vậy, thật khiến người ta sốt ruột muốn chết, Hoàng Thượng ngài ấy không hề động đến thang thủy (nước thuốc), ngươi mau đi khuyên nhủ người, có lẽ người sẽ nghe lời ngươi.
50 CHƯƠNG 50
Liên Hương mừng rỡ, một bên cười hỏi: “Đệ đệ sao biết ta?”
Viên Viên vào phòng, miễn cưỡng nói: ” Đại nhân chúng ta đã sớm nói về ngươi, nếu ta còn không biết, sao có thể xứng đi theo bên cạnh đại nhân.
51 CHƯƠNG 51
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người đều vô cùng kích động, “Đại tướng quân” ba chữ chỉ có thể xoay tròn trong miệng, lại không cách nào bật phát thành tiếng, khó khăn lắm Liên Hương mới trấn định được tâm thần, mới vừa hô lên một câu”Tướng quân” , lệ sớm đã rơi như mưa, nơi này Thái Khang đẩy ra hàng giậu, dẫn hai người đi vào.
52 CHƯƠNG 52
Vệ Thanh Hồng sớm chờ suốt ruột, vừa thấy mọi người rời đi, liền xông về trước vài bước, xốc lên sa trướng, chỉ thấy Long Triệt hai mắt nhắm nghiền, mặt như giấy vàng, môi không chút huyết sắc, mặt gầy không còn chút thịt, xương gò má cao cao nổi lên.
53 CHƯƠNG 53
Vệ Thanh Hồng sợ hắn nghẹn, vội nhanh chóng thay hắn vỗ lưng, Liên Hương lúc này đã hoàn toàn yên lòng, thầm nghĩ Thái Khang đại nhân nói không tồi, bệnh tương tư này thật là khó cứu cũng dễ cứu nhất trong thiên hạ, lúc trước Hoàng Thượng bệnh thành bộ dáng gì? Ngay cả Lí thái y đều nói không thể cứu, hiện giờ Vệ Thanh Hồng bất quá ngồi bên hắn nói nói mấy câu, nhưng lại so với linh đan diệu dược gì đó còn tốt hơn.
54 CHƯƠNG 54
Vệ Thanh Hồng ngẩn ngơ chốc lát, lập tức muốn đứng dậy tránh đi, chợt nghe rèm cửa khẽ động, Đoan Nghi Thái hậu được Lí hoàng hậu dìu vào.
55 CHƯƠNG 55
Nguyên lai ngày đó đám người Lí Phong hợp lực đem Long Triệt quá chén xong, hắn liền vội vàng tiến cung gặp thái hậu, biết được Vệ Thanh Hồng đối với việc y dụ dỗ Hoàng Thượng không hề e dè mà thú nhận.
56 CHƯƠNG 56 PN1
Phiên ngoại: Long Vệ
Ta gọi là Long Vệ, năm nay bảy tuổi , là vị thái tử duy nhất của Đại Phạm triều, bởi vì không có huynh đệ tỷ muội, cho nên nhất định ta sẽ thuận thuận lợi lợi lớn lên, rồi kế thừa hoàng vị.