301 Tiểu Lôi cũng không tức giận, dứt khoát không để ý tới thanh âm chán ghét đó, tập trung chú ý vào vật kềnh càng trước mặt. Tám thanh kiếm trong tay pho tượng bắt đầu huy động, một đạo kình phong rít lên, kiếm thứ nhất nhắm đầu đập xuống, Tiểu Lôi lập tức lui ra ngoài, ầm một tiếng, nơi hắn vừa đúng bị cự kiếm đập trúng, nhất thời tạo thành một hố to.
302 Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Lôi đã bay trở lại, mỗi tay cầm một thanh trường kiếm kim sắc, chính là kiếm của pho tượng vừa rồi đánh rơi đằng xa!Tiểu Lôi nhẹ nhàng búng nhẹ lên kiếm phong, thanh cự hình kim kiếm vang lên một thanh âm nặng nề, Tiểu Lôi không nhịn được, nói: "Kiếm tốt! Vật liệu tốt! Không ngờ Thánh Huyết Tông lãng phí như vậy! Kiếm tốt thế này, cũng không cho người ta dùng, mà để cho pho tượng dùng.
303 "A ha, chẳng lẽ ngươi đã thần phục ta? Thanh kiếm này có máu huyết của ngươi, là thứ có thể khống chế ngươi?"Tiểu Lôi mỉm cười. Quái vật đột nhiên vươn tay nắm lấy lưỡi kiếm trong tay Tiểu Lôi, Tiểu Lôi lập tức cả kinh, nhưng nó lại tựa hồ không hề có địch ý, chỉ cẩn thận đặt lưỡi kiếm trên vai, sau đó cúi đầu xuống.
304 Hắn mở mắt, chỉ thấy trước mắt là khuôn mặt của mình, lúc này hắn chợt "A"một tiếng, đột nhiên ngồi dậy. Đổi lại là người khác vừa tỉnh dậy, thình lình thấy khuôn mặt của mình đang lẳng lặng nhìn mình, chắc chắn sẽ tưởng rằng mình gặp quỷ.
305 Trong lúc vô ý nghe được cách phía nam mười dặm có một ngôi chùa vô danh, Tiểu Lôi cũng đi một chuyến, không tìm được gì, lúc này mới bất đắc dĩ trở về.
306 Lực ảnh hưởng của Nguyệt gia tại nơi này đích xác khổng lồ, cả ngày không ngờ đưa tới hơn mười tin tức, bất quá kết quả cuối cùng lại làm cho người ta có chút tiếc nuối.
307 Những lời này lạc vào tai Tiểu Lôi, hắn tựa như trúng phải Định Thân pháp. Đến khi Nguyệt Hoa có phản ứng, Tiểu Lôi đã chạy ra ngoài, biến mất dưới thang lầu.
308 Người nọ thần tình đau khổ, không dám nhận tiền của Tiểu Lôi, chỉ cầu xin: "Tiên sinh này, ta thấy ngài cũng nên chóng đi thôi! Ngài đánh người của Nguyệt gia, nếu ở lại nơi này, trong chốc lát có thể sẽ gặp tai họa.
309 Đến khi Tiểu Lôi lên lầu, phát hiện Lâm San San đã tỉnh lại, đang ngồi thì thầm to nhỏ gì đó với Nguyệt Hoa, chỉ là nước mắt cứ ngân ngấn. Nhìn thấy Tiểu Lôi từ xa bước tới, Lâm San San run lên.
310 Tiểu Lôi tâm tình cực tốt, không bay thẳng về nhà, mà chiều theo ý của Lôi Đậu Đậu, đi dạo khắp nơi, tìm một chiếc xe hơi đến Hàng Châu, ở lại vài ngày tại thiên đường nhân gian.
311 Tiểu Lôi vỗ vỗ vai nó, cười nói: "Cho nên, biện pháp này, con đừng nghĩ nữa, trừ phi con có thể tu luyện đến mức pháp lực của con là đệ nhất đương thời, không người có thể so sánh, vậy vô luận là trận pháp gì, quá nửa đều là không thể vây khốn được con.
312 Ký tên: "Bảo Nhi""Hôm nay khí trời không tệ, trời nắng không mây. Nhà em ở ngoại ô Nam Đô, vì vậy theo như muội muội đề nghị, mọi người quyết định đi du lịch.
313 Vào lúc này trong hồ bơi, Lôi Hống đã xoay người nhảy lên, thân hình to lớn không ngờ thực hiện một động tác "Nhất phi trùng thiên" có độ khó cao rất đẹp, rống to một tiếng, phảng phất giống như một tiếng sét đánh giữa không trung! Quát: "Tên vương bát đản nào đá ta!!"Tiểu Lôi nhìn rõ ràng hình dáng Điền Kha Nhi, cũng sửng sốt, chỉ cảm thấy miệng có phần đắng ngắt.
314 Lúc bắt đầu, Điền Kha Nhi vẫn còn cố gắng vùng vẫy, hai tay ở phía sau lưng Tiểu Lôi cứ vận sức đấm thùm thụp, quai hàm nghiến chặt, hơi thở dồn dập. Tiểu Lôi không để ý tới quyền đầu giống như chuồn chuồn điểm nước của Kha Nhi, chuyên tâm nhất ý giày vò trên đôi môi đối phương, sau đó vươn lưỡi, gắng sức cạy mở hàm răng Kha Nhi.
315 Bất quá nàng hoàn toàn không biết, Tiểu Lôi đã ngầm hạ một pháp thuật nhỏ trên người nàng. Chính là cái linh hồn định vị ma pháp học được ở thần điện Zeus dưới lớp băng tầng của núi Pyrenees ở Châu Âu.
316 "Khí trời như vậy, thật khiến trong lòng người ta không khỏi sinh ra vài phần tà ác. . . " Theo đó là một tiếng thở dài nhè nhẹ. Tại khu trung tâm phồn hoa nhất của Nam Đô, nơi kiến trúc trứ danh nhất của Nam Đô, phòng sang trọng nhất trên tầng lầu cao nhất của khách sạn Hilton, một bóng người cao gầy đang đứng trước ban công.
317 "Đúng vậy, rất xinh đẹp. " Tây Môn lạnh lùng nói: "Nhưng có xinh đẹp đến mấy, cũng bất quá chỉ là đồ ăn mà thôi. " Hắn cười nhạt nói: "Long Nhãn, ngươi là Huyết Thân, cho nên ngươi cùng ăn thức ăn giống như nhân loại.
318 Cái tên gia hỏa đó không ngờ lại có quan hệ với Vatican? Giáo Hoàng chẳng ngờ lại là cha đỡ đầu của hắn. Tiểu Lôi cũng cảm thấy chuyện này có chút cổ quái.
319 Nhưng cái thứ người thô tục như Tiểu Lôi, thấy thế làm hài lòng rồi, dùng ngôn ngữ của hắn nói sẽ thành thế này: "Con mẹ nó, Côn Luân sơn trong truyền thuyết là do Nữ Oa nương nương đánh rơi hòn đá vá trời xuống nhân gian, mới tạo thành núi Côn Luân! Bây giờ ta có thể đi đâu để kiếm đá vá trời đây? Mẹ, mấy hòn giả sơn này cũng khá sang, tốn của tiểu gia kha khá tiền bạc rồi!"Bên ngoài khu vườn là một tảng đá lớn được vát mặt ngoài, trên đó có khắc mấy chữ to xiêu xiêu vẹo vẹo.
320 Tiểu Lôi động tâm, đột nhiên cười lớn nói: "Hảo kiếm thuật! Lão Diệp, một người múa kiếm không bằng hai người cùng múa! Khó được khi ngươi có nhã hững, ta đến bồi tiếp cùng ngươi một phen!" Nói xong, thân hình hắn đã phóng lên tảng đá, trong tay nhoáng một cái, đã lấy ra một cây thanh phong trường kiếm.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50