41 Ăn cơm xong, khi Kiều Dụ đưa Kỷ Tư Tuyền đến lầu làm việc nhận được điện thoại của Giang Thánh Trác. "Anh đến thăm Nhạc Hi được không, anh cũng biết phụ nữ có thai vốn đã mẫn cảm, cảm xúc không ổn định, lúc trở về cô ấy một mực ở trong phòng sinh hờn dỗi"Kiều Dụ đáp lại một tiếng, mau chóng qua thăm, Giang Thánh Trác nhìn thấy anh đến cứu viện thì giống như trút được gánh nặng.
42 Qua rất lâu, Kiều Dụ mới lại mở miệng, trong giọng nói như xưa không có cái lạnh giá trầm thấp: "Cho tới bây giờ, tôi vẫn cho rằng như vậy. Mỗi tòa kiến trúc hẳn đều có phong cách và linh tính của chính nó, không chỉ có sang trọng và xa hoa, vẫn có tự nhiên và thoải mái, tiết kiệm năng lượng và chi phí thấp cũng chẳng hề hạ thấp giá trị của kiến trúc, tạo hình cùng công năng phải hỗ trợ lẫn nhau, kiến trúc sư là sống, thì kiến trúc cũng nên là sống.
43 Kiều Dụ uống rượu không thể lái xe, anh ngồi ở ghế phụ đưa mắt nhìn Kỷ Tư Tuyền đang cài dây an toàn, thử thăm dò hỏi: "Em không tức giận?" "Vì phương án chưa thông qua sao? Làm sao phương án có thể một lần đã được thông qua, không thay đổi qua mười lần tám đổi thì làm sao có thể được.
44 Cô nhớ tới việc lần đầu tiên gặp Kiều Dụ là khi cha cô đưa cả nhà lên phía Bắc thăm hỏi Kiều gia, năm ấy cô mười hai tuổi, chính thức là tuổi dậy thì.
45 Vi Hãn gõ cửa vào liền nhìn thấy hai người ngồi yên lặng, sắc mặt đều có chút khó coi. Anh ta tuy tự biết mình đến không đúng lúc, vẫn làm vẻ mặt bát quái, tiêu sái bước tới hỏi: “Cãi nhau sao?”Kỷ Tư Tuyền liếc mắt qua: “Liên quan gì đến anh!”Vi Hạn bị dọa đến run người: “Tôi thật sự có việc, Từ bệnh khuẩn nói tôi đến hỏi cô đã sửa xong bản vẽ chưa?”Kiều Dụ rất nhanh liền đứng dậy: “Hai người tiếp tục bàn luận, tôi đi trước.
46 Kiều Dụ còn muốn hỏi thêm bỗng nhìn thấy Bạc Quý Thi lôi Tạ Ninh Thuần lên xe. Tạ Ninh Thuần vẻ mặt không tình nguyện, “Chị họ, em không nghĩ đi như vậy là an toàn, tự chúng ta lái xe đi không được sao?”Bạc Quý Thi không muốn cùng cô ta dong dài: “Ngồi xuống, không nói nữa.
47 Kỷ Tư Tuyền ho nhẹ một tiếng, rất nhanh nhìn qua máy tính của anh thăm dò, trên màn ảnh còn thấy được văn kiện mang dấu đỏ, văn kiện trên bàn cũng có dấu đỏ như vậy, đại khái là văn kiện cơ mật đi.
48 Kiều Dụ đưa Kiều Diệp về phòng bệnh xong vẫn chưa chịu đi, sau phải để Kiều Diệp trực tiếp tiễn khách. “Em không vội sao? Cứ mãi ở chỗ này với anh làm gì, đi mau, đi mau!” Kiều Dụ vừa bị đuổi khỏi phòng bệnh thì di động đã vang lên.
49 Kiều Dụ nói xong liền im lặng, chìm vào suy nghĩ xa xôi. Kỷ Tư Tuyền lẳng lặng nhìn anh. Nếu là người khác thì cô đã tiếp tục châm chọc, không ngần ngại bổ thêm vài đao.
50 Bạc Trọng Dương tham gia lễ khởi công xong, trước khi rời đi còn cố tình gọi Kiều Dụ, không biết là tính chúc mừng hay vẫn là vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
51 Kiều Dụ cười đấm anh ta một cái, vừa xoay người đã thấy Tiêu Vân Tỉnh chạy tới: “Nhị thúc, Nhị thúc. Gần đây con mới học về Bách gia tính (họ của tram nhà).
52 Ngày hôm sau Kiều Dụ phải đi, nên có chút lo lắng. Lúc đi cũng chỉ nói một câu: “Cuộc họp báo cáo tiến độ sắp bắt đầu, nhóm Bạc Quý Thi phụ trách đầu tư nên cũng có thể sẽ lại đến đây.
53 Thời điểm hai người lặng lẽ quay lại, dạ tiệc đã sắp tàn. Kiều Dụ vì biến mất giữa chừng nên bị phạt vài chén, anh chống đỡ không được, liên tục hướng về phía Tiêu Tử Uyên nháy mắt cầu cứu.
54 Chuyện yêu đương năm đó của cô với Kiều Dụ, chưa từng nói qua với người nhà. Lần trước đưa Đại Miêu về cũng là lỡ miệng, hơn nữa lần này Tam Bảo đào ngũ theo địch, cô tin rằng với trí thông minh vô địch và tình thương vô bờ bến của Thẩm Phồn Tinh nhất định sẽ đoán ra được chuyện gì đã xảy ra.
55 Kiều Diệp để lại 2 phong thư, 1 viết tên Kiều Dụ, 1 viết tên Kiều Nhạc Hi. Kiều Nhạc Hi mở ra, bên trong là một tờ giấy, bên trên viết 2 cái tên, Lấy Du, Lấy Cẩn (?) Kiều Nhạc Hi xem xong, khóc không thành tiếng.
56 Lễ tang của Kiều Diệp được định vào 3 ngày sau. Kiều Bách Viễn từ lúc ở bệnh viện về liền ngã bệnh, Kiều Nhạc Hi vẫn buồn bực không vui, Kiều Dụ chịu đựng nỗi đau, đứng ra lo liệu mọi việc trong mấy ngày đó.
57 Kỷ Tư Tuyền cũng không thật sự vứt quang gánh chạy lấy người, vài ngày sau liền về nước cùng Kiều Dụ tham dự tiệc báo công làng du lịch. Tiệc báo công được tổ chức ở làng du lịch, đêm đó có rất nhiều người đến, Kiều Dụ đi một vòng mới phát hiện không thấy Kỷ Tư Tuyền.
58 Kỷ Tư Tuyền tạm thời đi hoàn thành thủ tục nghỉ việc, sau đó rất nhanh trở về. Ngày cô về, mưa rất lớn, rất nhiều chuyến bay bị hoãn lại, Kiều Dụ ngồi trong phòng làm việc của Thẩm Nam Du, không hề nôn nóng, vẫn cười, chờ cô.
59 Kỷ Tư Tuyền tự biết nhất định phải đến Kiều gia rồi, nên chỉ có thể tích cực ứng chiến. Trước khi đến Kiều gia liền trở về nhà mình, ở trong phòng lục tới lục lui nửa ngày, sau đó nhô đầu ra hỏi: “Mẹ, mấy bức tranh này, trông có vẻ đáng giá?” Thẩm thái hậu vẻ mặt bình tĩnh, đứng bên cửa sổ vẽ thêm một chút, cực kỳ nể tình mà ném cho cô một ánh mắt: “Con muốn lấy?” Kỷ Tư Tuyền lựa đi lựa lại cũng chưa chọn được cái nào, thành thật trả lời: “Mang đến tặng ông ngoại và cha Kiều Dụ.
60 Kỷ Tư Tuyền và Vi Hãn luôn hợp tác ăn ý, cướp không biết bao nhiêu hợp đồng của người khác. Một ngày, Kỷ Tư Tuyền đi tham gia đấu giá, tâm tình rất phức tạp.