21 Sau khi An Tử Yến đi ra, Mạch Đinh lén nhìn theo từ khe cửa. An Tử Yến đi được hai bậc thang thì đột nhiên dừng bước, quay đầu lại: “Chuyện tìm việc không cần phải gấp, Em bây giờ cũng được rồi.
22 “Cho nên, em muốn anh nhìn em cứ tiếp tục bị lừa à?”
“Anh không đi sao biết người ta lừa đảo? Công việc tốt chỉ xứng cho anh tìm tới, còn em thì không à?”
“Về nhà để anh bình tĩnh đã”.
23 Chiếc xe buýt lăn bánh chậm chạp trên con đường trống trãi. Mạch Đinh tựa đầu vào cửa sổ. Lớp sương mờ trên đôi mắt đã tản đi. Cậu vẫn không khóc. Nếu cậu cứ ngồi trên xe, An Tử Yến sẽ đuổi theo cậu chứ? Nhưng suy nghĩ và hành động của cậu lại trái ngược nhau.
24 Sau khi thức dậy, giấc mơ quá đỗi bình thường nên không còn nhớ rõ nữa. Hôm nay là cuối tuần, An Tử Yến không phải đi làm nên vẫn còn ngủ. Mạch Đinh ngồi dậy, cúi đầu nhìn gương mặt đang ngủ của An Tử Yến.
25 Mạch Đinh vẫn nghĩ việc thăng chức của An Tử Yến không chỉ đơn giản như lời hắn nói, nhưng cậu không hỏi thêm gì nữa. Cũng đâu quản được hắn. Hắn quản được cậu mới là quan trọng.
26 Cứ cho là phỏng vấn thất bại thì Mạch Đinh cũng đã được đến tham quan công ty của An Tử Yến một chuyến. Xem như cũng là một chút an ủi dành cho cậu. Cậu biết được mỗi ngày An Tử Yến vào công ty từ cổng nào, biết được hắn làm ở tầng mấy, biết được những bộ phận quan trọng.
27 Nhận được kết quả phỏng vấn, Mạch Đinh không dám tim vào mắt mình. Cậu nhìn lại, xác nhận thông tin trong mail thêm lần nữa. Cậu còn so sánh với cả tài liệu đưa ra những yêu cầu cần thiết mà cậu đã được phát.
28 Con người bây giờ rất ít quan tâm đến khung cảnh xung quanh. Dù là học sinh hay nhân viên văn phòng, ai cần để ý đến việc hoa lá hôm nay như thế nào, sương mù có nhiều hay không.
29 Ông trời như muốn trả thù cậu. Ở nhà dạy dỗ An Tử Yến, lên công ty thì bị An Tử Yến dạy dỗ lại. Cậu nghi ngờ đây là nguyên nhân hắn cho cậu vào công ty.
30 Trở lại phòng làm việc khi chưa hết giờ nghỉ trưa, Mạch Đinh vẫn thấy An Tử Yến ngồi trong phòng làm việc như cũ. Ánh nắng xuyên thẳng từ tòa cao ốc đối diện nằm dài trên lưng hắn.
31 Đúng là Mạch Đinh thật sự được đồng nghiệp nhiệt tình đưa đến ngân hàng. Bọn họ còn trợn to hai mắt nhìn cậu đến gần máy rút tiền. Đương nhiên An Tử Yến cũng đến.
32 Trong một thời gian ngắn, cả bộ phận chăm sóc khách hàng đều biết nhân viên mới Mạch Đinh rất công khai kiếm chuyện với cấp trên. Mạch Đinh là không muốn mọi người phát hiện mối quan hệ của bọn họ.
33 Câu nói cuối cùng của An Tử Yến bị các đồng nghiệp nghe được. Ai nấy cũng đều tò mò: “Yến muốn cậu suy nghĩ cái gì thế? Đổi bộ phận để mắt không thấy, tâm không phiền hả?”
“Sao cậu không nói gì? Bị Yến nổi giận hả?”
Đối mặt với hàng tá câu hỏi, Mạch Đinh không trả lời được.
34 “Tôi thấy cậu nên là về nhà rãi phân bón trồng trọt trong vườn thì hơn”. An Tử Yến tàn nhẫn từ chối. Chu Cách đang muốn giải thích thì An Tử Yến tiếp tục: “Cậu nghĩ mở khách sạn cần bao nhiêu tiền? Bố mẹ cậu cũng không phải kẻ ngốc, đưa tiền cho cậu đốt”.
35 Qua một ngày chủ nhật mệt mỏi, đến thứ hai đi làm, toàn thân Mạch Đinh không còn chút sức sống. Cậu vừa vào văn phòng đã bị giao cho việc lên phòng marketing lấy tài liệu.
36 Mạch Đinh câm nín, tức anh ách về lại bàn làm việc. Các đồng nghiệp vẫn không chịu bỏ qua chuyện cậu đùa giỡn phụ nữ. Nó trở thành một chủ đề nóng được mọi người bàn luận.
37 Một hôm, Mạch Đinh đang xử lý việc do Quách Bình giao phó thì Liễu Vĩ chạy vào. Trực tiếp xông thẳng đến phòng làm việc của An Tử Yến. Vừa đẩy cửa ra đã nói ngay: “Không xong rồi.
38 “Chúc mừng, cuối cùng Yến cũng nhớ tên cậu”. Cao Sảng đột nhiên đứng sau lưng Mạch Đinh lên tiếng.
“Không ai quan tâm đến vấn đề quan trọng sao? Thái độ nghiêm túc của Vương tổng lúc đi vào, nhất định là đã nghe được rồi.
39 Quách Bình đang cùng khách hàng không ngừng lời qua tiếng lại. Mạch Đinh thỉnh thoảng cũng chen vào vài câu. Cậu muốn chia sẻ bớt gánh nặng với An Tử Yến.
40 Tầng bảy bây giờ nhìn như một bãi tha ma. Số thì nằm, số thì không biết còn thở không nhưng ánh mắt và miệng cứ dán chặt vào cốc cà phê. Phạm Thiếu Quân đang cố gắng che đi quầng thâm bên dưới mắt, nhìn thấy Mạch Đinh: “Cậu còn sống hả? Quách Bình nói cậu bất tỉnh trên xe, gọi thế nào cũng không dậy.