41 Nhanh chóng rời khỏi đó. Anh cũng nhanh chóng xé bao thư ra. Ở trong chỉ có 1 tờ giấy trắng. Gọi điện thì không bắt máy , anh cũng gọi cho Nam để tìm kiếm Nhi , đối với anh thì Nam là người duy nhất anh có thể nhờ nhưng câu trả lời là
- Nhi qua Mĩ từ sáng sớm rồi … Sáng nay , cả đám vừa tiễn em ấy mà !! Em ấy còn bảo hôm qua tạm biệt em rồi mà !!
Tại sao chứ ? Nhi không nói gì mà tự động biến mất thế ?? Rốt cuộc là do chuyện đó sao ? Sao cô không tin anh cơ chứ ??
Chạy thẳng đến kí túc xá.
42 "Rắc" tiếng trong lòng Tuấn như mảnh gương phản chiếu hình ảnh của Minh giờ đang nứt dần và vỡ tan. Người luôn nói sẽ bảo vệ cậu , sẽ ở bên cậu dù có chuyện gì nhưng giờ chỉ vì ba mẹ cậu cấm cản mà buông dễ dàng vậy sao ?? Cậu không tin được !!
- Ừ thì chia tay !! - Tuấn để 2 hàng lệ chảy dài trên khuôn mặt trắng trẻo của cậu rồi nhếch môi với Minh
Minh dần bước ra khỏi cửa , rồi vươn vai như vừa làm gì đó rất mệt mỏi mà mới được giải thoát
- Chia tay tại đây và tháng sau chúng ta đi làm thiệp cưới nhé !! - Minh nói nhanh rồi chuồn ra ngoài
Tuấn ngơ ngác quay đầu lại nhìn bà Ngọc với ông Phong đang ngồi xuống so-pha nhe răng cười với nhau
- Chuyện này là sao vậy ba mẹ ??
- Thì Minh từ nửa năm trước đã đến nhà nói chuyện với ba mẹ về chuyện 2 đứa.
43 2 tháng không hiểu sao khá nhanh , thiệp cưới cũng đến tay của Quân , Trung , Sơn. 3 người chỉ biết há hốc miệng khi thấy tấm thiệp đỏ chói trên tay là của Minh với Tuấn.
44 - Xin lỗi anh vì đã để anh chờ suốt 5 năm !! - khung cảnh tối đen , Nhi chợt hiện ra ở đó
- Vậy em sẽ về với anh phải không ?? - Quân thấy Nhi xuất hiện thì nở nụ cười , nhẹ nhàng chìa tay ra đợi cô nắm lấy
Nhi không nói gì.
45 Thời gian trôi nhanh thật. Mới đó đã qua 1 năm và lại thêm 1 đám cưới của Trung và Nam. Mà 2 người này thật chẳng biết làm sao , có cái đám cưới là kỉ niệm đời người mà cứ như trò đùa với 2 người này.
46 Cũng sắp hết năm rồi mà nói trắng ra thì hôm nay là ngày cuối cùng trong năm. Anh háo hức chở Nhi trở về, lúc đó anh sẽ nắm chặt tay cô và khôn bao giờ buông ra.
47 Một ngày mới lại bắt đầu, Quân cố gắng làm việc thật nhanh, cũng may dạo này công ty không có việc gì nhiều. Anh muốn chạy tới đó thật nhanh để gặp cô.
48 Đến gần 10h đêm thì Nguyên dỗ được Cill với Zen đi ngủ. Anh quay trở lại phòng khách ngồi với Sơn
- Chời ơi…Bà xã nấu cơm ngon quá!! Sao ở nhà không nấu ngon vậy đi?? - Nguyên vừa xà xuống thì nhào vào ôm Sơn vật ngã ra so-pha
- Ăn cho lắm rồi giựt mỡ à….
49 - Nhi à!! - 1 giọng nói mà làm náo loạn cả sân bay buổi tối không ai khác là Nam
Nam vừa bước ra đến chỗ nhập cảnh thì mắt láo liên tìm bóng dáng của Nhi.
50 - Mẹ ơi…Ba đi rồi kìa - Zen lắc tay Nhi trong khi thấy Quân bỏ đi qua bên đường
- Chúng ta đi về thôi - Nhi toan dẫn Zen và bế Cill quay về
- Không….