Chương trước: Chương 24: Ngươi Đang Khích Lệ Ta Kéo Ngươi Lên Giường
1. Chương 1
2. Chương 2
3. Chương 3: Chương 3
4. Chương 4: Bị Đụng Ngã
5. Chương 5: Lão Tử Là Trực Nam
6. Chương 6: Nửa Đường Gặp Mĩ Nam
7. Chương 7: Lấy Tiền Đổi Tên
8. Chương 8: Mẹ Nó, Kêu Thiếu Dưỡng Khí
9. Chương 9: Cốc Chủ Thật Tà Ác 1
10. Chương 10: Cốc Chủ Thật Tà Ác 2
11. Chương 11: Giết Cha, Giết Chết
12. Chương 12: Cùng Giường Chung Gối
13. Chương 13: Đi Nhầm Vào Cấm Địa
14. Chương 14: Nói, Người Đó Có Phải Là Ngươi Hay Không ?
15. Chương 15: Cởi Quần Áo
16. Chương 16: Phượng Cảnh Duệ Rất Thích Ngươi.
17. Chương 17: Có Khoảng Trời Riêng
18. Chương 18: Mỹ Nhân Cứu Mạng
19. Chương 19: Cầm Kiếm Chém Người
20. Chương 20: Người Chết Sẽ Không Tranh Đồ
21. Chương 21: Phụ Tử Tương Tàn
22. Chương 22: Phượng Dương Xa Lạ
23. Chương 23: Đêm Không An Phận
24. Chương 24: Ngươi Đang Khích Lệ Ta Kéo Ngươi Lên Giường
25. Chương 25: Tối Nay, Không Có Giấc Ngủ Ngon
26. Chương 26: Dù Sao Cũng Phải Chết, Không Bằng Chết Trên Người Mật Nhi
27. Chương 27: Khéo Léo Làm Chút Kế Nhỏ Để Kiếm Ít Tiền
28. Chương 28: Mượn Ít Tiền Trên Người Sát Thủ
29. Chương 29: Rương Vàng Bạc Đưa Tới Cửa
30. Chương 30: Nghỉ Đêm Ở Cửa Miếu Gặp Người Lạ
31. Chương 31: Công Chúa Miêu Tộc Động Chân Tình
32. Chương 32: Nói Dối Có Người Thương
33. Chương 33: Tiểu Gia Vô Lại Ghen
34. Chương 34: Sát Thủ Cũng Cần Phải Treo Đầu Dê
35. Chương 35: Nếu Muốn Tin Ngươi Có Chút Khó
36. Chương 36: Mỹ Nhân Có Bệnh Mời Thần Y
37. Chương 37: Ba Điều Luật Không Cứu Của Minh Cốc
38. Chương 38: Chiêu Độc Ác Cưỡng Bức Đổi Lại Nữ Trang
39. Chương 39: Bước Trưởng Thành Đầu Tiên Của Biểu Muội Nhà Ta
40. Chương 40: Sáng Sớm Leo Núi Vận Động Gặp Bằng Hữu
41. Chương 41: Mắt Thấy Biểu Muội Bị Bắt Đi
42. Chương 42: Mắt Của Hái Hoa Đạo Tặc Bị Mù
43. Chương 43: Biểu Muội Về Nhà Biểu Ca Thương
44. Chương 44: Muốn Kết Hôn Giai Nhân Ưa Thích Đầu
45. Chương 45: Mật Nhi Giả Lộ Sơ Hở
46. Chương 46: Chương 46
47. Chương 47: Đường Chủ Đích Thân Ra Trận
48. Chương 48: Giương Cung Bạt Kiếm Muốn Ra Tay
49. Chương 49: Mật Nhi Tức Giận Không Để Ý Tới Người Khác
50. Chương 50: Mối Liên Hệ Này Hơi Loạn
51. Chương 51: Lấy Tin Tức Ở Nơi Đông Đúc
52. Chương 52: Chương 52
53. Chương 53: Chương 53
54. Chương 54: Chương 54
55. Chương 55: Bọn Họ Làm Phiền Biểu Muội Ngủ!
57. Chương 56: Muốn Cột Ta Vào Lưng Quần Của Ngươi Mới Được Sao?
58. Chương 57: Hoàng Phủ Nguyệt Minh Bỗng Nhiên Đến Thăm
59. Chương 58: Chuyện Phòng The Của Bắc Đường Thiếu Gia
60. Chương 59: Phượng Cảnh Duệ, Ngươi Dám Đánh Mông Ta
61. Chương 60
62. Chương 61: Thực Ra Ta Coi Hắn Là Khuê Mật* Mà!
63. Chương 62: Các Hộ Vệ Miễn Phí Bỏ Chạy
64. Chương 63: Kết Tóc Cùng Quân, Cùng Quân Gia Lão
65. Chương 64: Đè Người Ta Không Định Chịu Trách Nhiệm
66. Chương 65: Các Món Ăn Để Ngực To Không Ngừng Được Mang Lên Bàn
67. Chương 66: Đây Là Muốn Nhân Cơ Hội Kiếm Tiền!
68. Chương 67: Dưới Đất Hoàng Lăng Là Nhà Ngươi Sao?
69. Chương 68: Chuyện Bí Mật Khiến Người Ta Bật Cười
70. Chương 69: Hoa Nhà Không Thơm Bằng Hoa Dại
71. Chương 70
72. Chương 71
73. Chương 72
74. Chương 73: Hoàn Mỹ! Chỉ Có Một Chút Xíu Khuyết Điểm.
75. Chương 74: Trừng Phạt Bằng Cách Chặt Đứt Ngón Út'
76. Chương 75: Người Mới Và Người Cũ Gặp Nhau'
77. Chương 76: Nguỵ Công Công Là Người Nhà Họ Phượng
78. Chương 77: Phốc, Cho Công Công Dùng Xuân Dược'
79. Chương 78: Ngươi Không Cút, Ta Cút Cho Ngươi Xem
80. Chương 79: Nàng Muốn Che Chở Cho Nó Hả?'
81. Chương 80: Tất Cả Ta Đều Muốn Chia Sẻ Cùng Nàng'
82. Chương 81: Rối Rắm Giữa Phượng Gia Và Khuất Gia
83. Chương 82: Mật Nhi Giống Hệt Mộ Dung Tế'
84. Chương 83: Liên Tục Nói Về Thân Thế
85. Chương 84: Mượn Sức Mộ Dung Tế
86. Chương 85: Phượng Cảnh Duệ, Ngươi Cũng Có Ngày Hôm Nay Sao?'
87. Chương 86: Đây Là Thành Vô Song
88. Chương 87: Điều Bí Ẩn Của Vô Song Thành'
89. Chương 88: Không Việc Không Cần Đệ Nhất Lâu
90. Chương 89: Thân Thế Của Lưu Mật Nhi
91. Chương 90: Đi Miêu Cương
92. Chương 91: Chương 91.1: Ám Toán
93. Chương 92: Chương 91.2: Ám Toán
94. Chương 93: Chương 92.1. Vô Trần Xả Thân
95. Chương 94: Chương 92: (2)
96. Chương 95: Chương 93 Một Cách Này Không Được, Đổi Lại Một Cách Khác
97. Chương 96: Chương 95.1 Đâm Phượng Cảnh Duệ Bị Thương
98. Chương 97: Chương 95.2 Đâm Phượng Cảnh Duệ Bị Thương
99. Chương 98: Chương 96.1 Mật Nhi Bắt Cóc Cơ Hoàn Hoàn
100. Chương 99: Chương 96.2
101. Chương 100: Chương 96.3
102. Chương 101: Chương 97.1 Thanh Ngọc Động Tình
103. Chương 102: Chương 97.2
104. Chương 103: Chương 98 Hắn Nói Là Sự Thật!
105. Chương 104: Chương 98.2
106. Chương 105: Chương 99. Nếu Như Ngộ Nhỡ.
107. Chương 106: Chương 100: Mang Mật Nhi Đi
108. Chương 107: Chương 101. Dạ Thám Hoàng Cung
109. Chương 108: Chương 102. Độc Tình Phát Tác
110. Chương 109: Chương 103. Thay Đổi Thất Thường.
111. Chương 110: Chương 103. Thay Đổi Thất Thường.
112. Chương 111: Chương 104. Nhiều Thêm Một Tỷ Tỷ.
113. Chương 112: Chương 105. Ngủ Trên Giường Rồng Cả Đêm
114. Chương 113: Chương 106. Thành Thân Đi
115. Chương 114: Cách Thức Rời Giường.
116. Chương 115: Chương Kết. Đại Kết Cục
"Lão bản, một phòng hảo hạng!"
"Hai phòng!"
Lưu Mật Nhi thản nhiên cắt đứt lời của Phượng Cảnh Duệ.
Phượng Cảnh Duệ bất mãn "Tại sao?"
Lưu Mật Nhi quay đầu liếc mắt nhìn hắn, thong thả ung dung mở miệng "Ta cự tuyệt cùng một phòng với. . . . . . Ưmh!"
Phượng Cảnh Duệ nhanh chóng che môi của nàng lại, hờ hững nhìn tiểu nhị lạnh nhạt nói "Một phòng hảo hạng!"
Lưu Mật Nhi xoay tròn mắt nhìn hắn. Đây chính là lần thứ hai nàng nhìn thấy Phượng Cảnh Duệ lạnh nhạt, xa cách, hơn nữa còn âm trầm!
Phượng Cảnh Duệ như vậy, giống như rất xa lạ.
Cho đến khi bước vào căn phòng hảo hạng, Lưu Mật Nhi mới chậm chạp hồi hồn lại, liếc nhìn nam nhân đang cười rất vui vẻ.
Theo bản năng lui về phía sau một bước, nàng hắng giọng "Ngươi muốn làm gì?"
Phượng Cảnh Duệ chà sát tay "Bây giờ chỉ có hai chúng ta?"
Hừ lạnh một tiếng, Lưu Mật Nhi xoay người đi tới giường nhỏ.
Phượng Cảnh Duệ vội vàng đuổi theo, lại bị gối đầu đập tới trước mặt làm cho dừng bước chân lại.
Ôm gối đầu, Phượng Cảnh Duệ không vui "A Đại, ngươi làm gì vậy?"
Lưu Mật Nhi nói "Ta ngủ trên giường"
Khóe miệng lập tức hiện ra một đường cong, vỗ vỗ gối đầu, Phượng Cảnh Duệ đi theo phía sau.
Vừa đẩy đẩy lồng ngực của hắn, mặt Lưu Mật Nhi không lộ vẻ gì hết, chỉ vào cái bàn "Ngươi ngủ trên bàn!"
"Tại sao?" Phượng Cảnh Duệ bất mãn "Trên giường rõ ràng đủ chỗ ngủ!"
"Ta thói quen ngủ một mình!"
"Ngươi cũng có thể tập thói quen ngủ với ta!"
"Không cần!" Lưu Mật Nhi nhanh chóng mở miệng. Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn.
Hô hấp của Phượng Cảnh Duệ cứng lại, nhìn chằm chằm Lưu Mật Nhi, trong lúc nhất thời hai người không ai mở miệng.
Thở dài, Lưu Mật Nhi xoay người đi tới cửa.
"Ta ra đặt thêm một phòng!"
Hắn bỗng nhanh chóng dùng sức, cả người nàng bị kéo trở lại.
Phượng Cảnh Duệ cười mỉa "A Đại, đừng nóng giận, ta ngủ trên bàn là được!"
Lưu Mật Nhi lặng yên.
Hai người cứ như vậy trầm mặc không nói.
Chợt một âm thanh trêu ghẹo truyền đến.
"Đây là lần đầu tiên thấy ngươi uất ức như vậy trước một người. Ha ha ha!"
Theo giọng nói nhìn ra thì có một nam tử đang ngồi dựa vào thành cửa sổ.
Tay áo màu đen bởi vì gió nhẹ nhàng bay, miệng cười chúm chím, con ngươi chứa đựng thâm ý khác nhìn hai người.
Chỉ cần liếc mắt một cái, Lưu Mật Nhi tự nói với mình. Người đàn ông này nàng không thích! Yên lặng xoay người để nguyên quần áo nằm xuống trên giường, nàng coi thường sự xuất hiện của nam nhân đó, nàng nhắm mắt ngủ.
Lúc có người thứ ba xuất hiện, vẻ mặt Phượng Cảnh Duệ lạnh xuống, liếc nhìn người tới.
"Sao ngươi lại tới đây?"
"Có người thuê ta trừ tai họa là ngươi! Ta chỉ là tới xem con mồi của ta mà thôi!" Nam tử khẽ cười nhảy xuống khỏi song cửa sổ, tìm ình một chỗ ngồi xuống.
Phượng Cảnh Duệ nhướng mày "Ta không biết là ta có may mắn trở thành con mồi của ngươi."
"Ngươi đã là rồi đó!" Nam tử chống cằm nhìn người trên giường "Khẩu vị của ngươi. . . . . . Thật nặng."
Nhẹ nhàng linh hoạt đứng ngăn trước mặt hắn, Phượng Cảnh Duệ mím môi "Ai muốn giết ta!"
Nam tử sờ lên cằm "Ưmh. . . . . . Bí mật!"
Phượng Cảnh Duệ trường chân một đạp, "Ngươi có thể lăn!"
Lần nữa nhảy lên bệ cửa sổ, nam tử hắng giọng cười một tiếng "Phượng Cảnh Duệ, lần sau tới gặp ngươi không phải là Khuất Thiên Hàn này rồi!"
Phượng Cảnh Duệ hừ hừ "Làm giao dịch thì như thế nào?" Hắn nghiêm túc đề nghị!
"Hả?"
"Thôi, ta biết là ai rồi!" Phượng Cảnh Duệ chợt cười một tiếng.
Khuất Thiên Hàn nhìn Phượng Cảnh Duệ, trong ánh mắt lóe ra vẻ khác thường, "Phượng Cảnh Duệ, ra khỏi Minh cốc. Chúng ta, bắt đầu rồi!"
Nghe vậy, Phượng Cảnh Duệ ngẩn người rồi chợt cười nói "Ta hiểu."
Lời của hai người đàn ông này truyền vào tai của Lưu Mật Nhi đang giả vờ nhắm mắt ngủ say, nàng từ từ mở mắt.
Cái gì, bắt đầu? !
Xem tiếp: Chương 26: Dù Sao Cũng Phải Chết, Không Bằng Chết Trên Người Mật Nhi