101 Ông nội không thích tây y, từ trước cho tới bây giờ đều mời những lao trung ý nổi tiếng ở Tô Hàng đến điều trị thân thể. Lúc này ông nội bị bệnh rất nặng, khẳng định vị trung y kia đã qua đây kê đơn thuốc.
102 Diệp Thu đầu óc mê man mặc tiểu nội khố màu hồng đang định ra mở cửa thì chợt nhớ tới đây không phải là căn phòng nhỏ của hắn, vội vã chạy đi mặc quần áo chỉnh tề lại, lúc này mới đi tới mở cửa.
103 Đúng vậy, hưng vượng của một gia tộc gánh nặng đâu chỉ có ngàn quân?Trầm lão gia tử mang theo Trầm Mặc Nùng vào thư phòng của lão, cái này cũng biểu lộ lão muốn nói chuyện công việc với Trầm Mặc Nùng.
104 Diệp Thu cũng hiểu Bối Khắc Tùng không như một ít con em thế gia khác cả vú lấp miệng em, cũng không có ác cảm với hắn. Hắn theo đuổi Trầm Mặc Nùng là dùng sức của chính mình, mình là một người đứng ngoài chuyện này.
105 Diệp Thu trong lòng cười khổ, nữ nhân này thực sự là kẻ điên. Vừa rồi còn nhẹ nhàng muốn yêu cầu thi đấu, trong nháy mắt liền người chết ta sống liều mạng trên đường biểu diễn một màn đâm xe như tự sát.
106 Rốt cuộc đi chỗ nào giết thời gian cũng là một chuyện đâu đầu, bất quá hoàn hảo chính là, người đau đầu mà không phải Diệp Thu. "Đi Tước Sĩ đi? Chỗ này là một quán bar yên tĩnh.
107 Huống chi nơi này là Tô Hàng, cường long không áp được địa đầu xà. Càng không nói đến con trạch nhỏ nhoi như hắn. Nhưng làm hắn ngoài ý muốn là, không ngờ hắn lại bị một tên vệ sĩ vũ nhục trước mặt mọi người, nói lời tổn thương đến danh dự hắn, nói hắn là Hàn Ấu Trĩ.
108 Diệp Thu này đúng là chuyên môn gây chuyện, sao lại phát sinh xung đột với Hàn Ấu Lăng?Tuy rằng Trầm Mặc Nùng không tiếp xúc gì với Hàn Ấu Lăng, nhưng cũng là một nhân vật nổi danh, chuyện về tứ đại công tử Tô Hàng nàng cũng nghe được không ít.
109 Lưu Bang đế vương xuất thân vô lại, chiếm một vị trí quan trọng trong dòng lịch sử, dù đời sau nói đến thường là châm biếm. Mà Hạng Võ rơi xuống dòng Ô Giang chết bi thảm, nhưng người khác nhắc đến cũng không kèm chữ anh hùng? Ngươi không cần làm anh hùng, nhưng phải làm chân tiểu nhân.
110 Bối Khắc Tùng thấy Trầm Mặc Nùng tới, sắc mặt mừng rỡ. Chạy nhanh tới chào đón, nói: "Mặc Nùng, mau khuyên nhủ Diệp Thu. Hắn làm vậy thành ra lớn chuyện.
111 Sau tiếng xương vỡ, là tiếng hét như khỉ bị đốt mông của Hàn Ấu Lăng, con người khi sợ hãi thì toàn thân sẽ mất tự chủ theo phản xạ sẽ lùi về sau, Hàn Ấu Lăng cũng vậy nhưng xương bánh chè chân phải bị đánh nát không thể chống đỡ thân thể hắn, đợi cho cơn đau kia đánh thẳng vào đại não, hắn rút cuộc hét thảm một tiếng sau đó hôn mê bất tỉnh.
112 "Hết rồi. Chỉ có mấy người bọn họ thôi. " Diệp Thu thẳng thắn nói. Trầm Mặc Nùng thật muốn lao lên hung hăng cắn cho hắn vài miếng, người này sao lại chuyên gây họa như vậy? Mới ra khỏi cửa được nửa ngày, lập tức đắc tội hết cả Tô Hàng tứ thiểu cùng chị em Tống gia.
113 Diệp Thu tưởng, nữ nhân trong thành phố ngẫu nhiên cũng muốn muốn giáo huấn một phen. Bằng không luôn cho là mình thông minh như thế nào, đều đem nam nhân trong thiên hạ coi là thằng ngốc.
114 "Thành Chiếu, có chuyện gì không?" Liên Phong Duệ dừng lại bước chân, nhẹ giọng hỏi. "Đại ca, em ở phân cục có người nói cho em biết, tiểu tử kia bị Tống gia tỷ muội mang đi rồi, chính là ở cục cảnh sát báo cáo lại nói, sau đó ngay lập tức cho là vô tội liền thả ra.
115 "Có sao? Không có đâu?" Đường Quả lắc đầu nói. "Chị đang nghĩ tới Diệp Thu?" Lâm Bảo Nhi chớp đôi mắt to nói, quân huấn đã hai ngày, tất cả những nữ sinh viên đều trở nên cháy nắng đen đi, thậm chí ngay cả trên mặt Đường Quả cũng không trắng noãn giống như trước đây, mà là tăng thêm làn da màu tiểu mạch khỏe mạnh.
116 Trong phòng bệnh xa hoa, một đám người đứng quanh giường bệnh im lặng. Một thanh niên mặt mày méo mó không ngừng gào thét, đem tất cả những vật phẩm trước mặt có thể cầm tới đều hung hăng nện vào tường.
117 Đây là thời đại cạnh tranh buôn bán. Kết hợp với nhau hình thành quy mô, hình thành lũng đoạn mới có thể có lợi. Mỗi một ngành sản xuất. chỉ có một ít người đứng ở trên đỉnh kim tự tháp mới có thể chân chánh kiếm được tiền lời lớn.
118 Làm cho Diệp Thu cảm thấy ngoài ý muốn chính là tỷ muội Tống Ngụ Ngôn cùng Tống Ngụ Thư cũng ngồi ở đây. Tống Ngụ Ngôn mặc một bộ lễ phục màu đỏ, thanh xuân tươi mát.
119 Hai nữ nhân này là ôn thần. Tất cả mọi người đều muốn né tránh các nàng, tuy rằng các nàng đều kiều diễm giống như hai đóa hoa hồng, nhưng vẻ xinh đẹp cũng chỉ có ảnh hưởng với những nam nhân không biết các nàng, còn tất cả những nam nhân có tư cách theo đuổi các nàng ở Tô Hàng đều là kính nhi viễn chi.
120 "Tra rồi. Đem tư liệu ba đời đều tra xét. " Quách Thành Chiếu cười khổ nói. Liên Phong Duệ nhìn sắc mặt Quách Thành Chiếu, nói: "Không thể động?""Động hay không thể động đến em cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là hắn là cô nhi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50