761 Tăng nhân áo xám cố gắng định thần, hạ thấp giọng bẩm báo:- Ngu Trúc cho thuộc hạ tới bẩm báo Cao Tả Sứ, trong lời nói Tần ma đầu kia ám chỉ sâu xa, rất khó đối phó, hơn nữa… hơn nữa dường như hắn đã phát hiện dưới lòng đất có điều cổ quái…- Cái gì?! Con ngươi Cao Thiên Long chợt co rụt lại, hai mắt bắn ra hàn quang ép tăng nhân áo xám lui về sau một bước.
762 Két… đại môn thiên điện bị đóng lại chậm rãi, chỉ thấy bóng áo xanh thấp thoáng qua khe cửa. Đến khi các Hiệu Úy đến gần nhìn vào trong từ cửa sổ, bên trong đã không có một bóng người.
763 Khụ khụ, khụ khụ. . . tiếng ho khan trong thông đạo truyền ra càng ngày càng lớn, càng ngày càng dồn dập, cho dù là đám cẩm y quan giáo bên ngoài nghe cũng cảm thấy trong lòng sợ hãi, cả người không được tự nhiên.
764 Bạch Liên giáo chủ mặc một bộ y phục màu đen, dùng khăn vải che mặt lại, trong hang đá tối tăm lại thêm khói mịt mù quả thật giống như u hồn trong đêm tối, khó lòng nắm bắt.
765 Ở trên đời này ai mà không sợ chết, sắc mặt đám cẩm y quan giáo trắng bệch, đang muốn xoay người chạy trốn nhưng lại tiến thối lưỡng nan:- Ngưu trưởng quan, Tần Thiếu Bảo chúng ta vẫn còn ở… vẫn còn ở trong tay giáo chủ Ma giáo!Ngưu Đại Lực nhìn hàng rào sắt đối diện, Tần Lâm bị Bạch Liên giáo chủ bắt vẫn đang ra sức nháy mắt lia lịa với y, có vẻ cũng ổn thỏa, y bèn nghiến răng một cái:- Tần Thiếu Bảo sẽ không có nguy hiểm, đi mau!- Không được! Muốn đi các ngươi đi đi, ta muốn ở lại.
766 Bạch Liên giáo chủ lau mồ hôi rịn ra trên trán, sửa khăn che mặt lại:- Hừ, bản giáo chủ chưa sử xuất tới một phần công lực, chỉ là cảnh cáo mà thôi. Nếu ngươi còn dám buông lời bất nhã, chớ trách bản giáo chủ lạt thủ vô tình!Tần Lâm đang muốn nói gì, chợt Ngả Khổ Thiền bên kia Đoạn Long Thạch kêu lên:- Cái gì, hành động động của ưng khuyển triều đình nhanh như vậy sao?- Đúng vậy, họ Ngưu và họ Lục kia giống như phát điên, dẫn ưng khuyển triều đình ồ ạt đi lục soát trên đồi.
767 Hai tay Bạch Liên giáo chủ bưng lấy mặt Tần Lâm, vừa như phát tiết vừa như tỏ rõ quyết tâm, bất ngờ hôn mạnh hắn một cái, động tác nhiệt tình mà vụng về.
768 - Ta… nên đi thôi…. Bạch Sương Hoa cắn cắn đôi môi, tựa hồ đang tuyên bố lập trường:- Lần sau nhất định ta sẽ cướp Bạch Ngọc Liên Hoa trong tay ngươi.
769 Trương Văn Hi ngồi trên lưng ngựa sau khi thấy thành Hàng Châu biến hóa như vậy cảm khái vô cùng, chắp tay một cái về phía Bắc, phương hướng kinh sư:- Khảo Thành pháp của lão Thái Sơn ân chủ Giang Lăng Thái Sư quả thật am tường đạo quan trường.
770 Bên ngoài nhộn nhịp dọn dẹp hành trang, các nàng bị kinh động đi ra cửa phòng, lại đụng vào Tần Lâm mồ hôi nhễ nhại, đôi mày thanh tú của Trương Tử Huyên khẽ cau:- Vì sao phu quân vội vã về Bắc như vậy, chẳng lẽ kinh sư có biến?Khá khen thiên kim tướng phủ, không ngờ rằng một câu nói trúng!Tần Lâm nháy mắt bảo các nàng trở về phòng, đóng cửa lại, lấy trong ngực ra thư của Trương Kính Tu.
771 Hoàng Hà, Hoài Hà, Kinh Hàng Đại Vận Hà nuôi dưỡng lê dân bá tánh khu vực Trung Nguyên đất đai màu mỡ, nhưng một khi xảy ra lũ lụt sẽ cuốn phăng tất cả trong hàng ngàn dặm, cho nên từ trước đến giờ là trọng điểm trị thủy của triều đình.
772 Bọn Cố Hiến Thành cười cười nói nói, cùng kéo nhau tới phủ đệ của Hình bộ Thượng Thư Nghiêm Thanh, thời gian gần đây bọn họ qua lại rất thân với Nghiêm Thanh.
773 Lý Thời Trân chắp tay một cái, lắc đầu thở dài rời đi, lòng vô cùng buồn bực vì không thể cứu được một vị Tướng gia trị quốc như vậy. Trương Tử Huyên mềm nhũn tựa vào cột đá, nước mắt tuôn trào từ đôi mắt xinh đẹp, gương mặt trắng nõn hết sức đau buồn.
774 Chỉ có trong lòng Tần Lâm có cảm giác bất an mãnh liệt, hắn nhớ cực kỳ rõ ràng, cuối cùng triều chính mới của Trương Cư Chính rơi vào kết cục người mất chính sách mất theo, mà bản thân lão Thái Sơn cũng bị Vạn Lịch và đám quan liêu thủ cựu thanh toán.
775 Lúc này tâm trạng Phùng Bảo cũng không tốt, lão đang nổi giận tại nhà, sắc mặt âm trầm lạnh lẽo dường như muốn ăn tươi nuốt sống người khác:- Trương Tứ Duy Trương tướng công thật sự nói như vậy sao?Từ Tước tỏ ra đau khổ, gật đầu khom người nói:- Dạ, thật sự lão đã nói như vậy, thuộc hạ thấy lão chỉ ỷ vào mình đã đủ lông cánh làm khó dễ Đốc Công ngài.
776 - Ha ha, có lẽ là không chọc nổi, Tần trưởng quan đã lâu không gặp! Một người tuổi trẻ thân mặc Phi Ngư phục cười nói bên ngoài, bên cạnh y có không ít cẩm y quan giáo đi theo.
777 Tần Lâm vung tay lên tát liên hồi, miệng thóa mạ:- Con bà nó, không biết tốt xấu sẽ phải nếm mùi đau khổ da thịt, vậy ngươi bất kính với bản quan sẽ phải chịu tát tai!Tiếng bạt tai bôm bốp vô cùng vang dội, từng tiếng truyền vào tai đám cẩm y quan giáo có mặt tại trường.
778 - Thuộc hạ cung nghênh Phùng Đốc Công! Mấy trăm tên sai dịch Đông Xưởng kêu lên thật to, đồng loạt quỳ sụp xuống đất, binh khí va chạm nghe ầm ầm như tiếng sấm.
779 Đám người có thù oán với Tần Lâm như Cố Hiến Thành nở một nụ cười lạnh lẽo: lần này họ Tần còn có thể mang cẩm bào ngọc đái vào triều, sợ rằng lần sau sẽ không còn vị trí của hắn.
780 - Coi như ngươi thông minh! Phùng Bang Ninh cười hăng hắc, một đám Hiệu Úy thân tín như lang như hổ lập tức ép tới Tần Lâm. - Trời ơi, nhiều người khi hiếp ít người! Tần Lâm làm bộ lắc đầu một cái, chợt cười hắc hắc:- Bất quá dường như người của ta nhiều hơn ngươi.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43