281 Hán tử cao gầy sắc mặt âm trầm như chim kiêu, cầm roi da trong tay nhịp nhịp, giống như mãnh thú quan sát con mồi nhìn Lý Hỏa Vượng:- Nếu như đáp ứng ra sức cho chúng ta, chế tạo điểu thương, sẽ cho ngươi vàng bạc của cải, cả nhà ngươi sẽ không phải lo cơm áo.
282 Người phản ứng trước hết là hai mẹ con Lý gia, bất kể thế nào thân nhân còn sống sờ sờ đứng ở trước mắt, còn cần nghĩ gì khác nữa? Hai mẹ con lập tức nhào tới, ôm lấy Lý Hỏa Vượng thật chặt, mừng đến chảy nước mắt.
283 - Bằng lòng bằng lòng, tiểu nhân nguyện ra sức vì ân công. Lúc này Lý Hỏa Vượng mới phản ứng kịp, dập đầu như gà mổ thóc, từ quân tượng biến thành Cẩm Y Hiệu Úy, đó là từ ruột khổ qua nhảy vào bình mật ong.
284 Tần Lâm cười lớn vỗ vỗ lưng của Tất Mậu Khang:- Lão Tất, ngươi tinh nghiên hỏa khí, không nghĩ đến chuyện nhiều năm sau thứ này ắt sẽ nổi danh hậu thế hay sao? Lúc chiến trận quyết thắng đao thương cung tên chỉ là phụ trợ, chủ yếu phải dựa vào hỏa thương đại pháo.
285 - Thì ra là ả, khó trách khó trách… Cách đó không xa trên Bình Hải lâu, một vị hán tử trung niên vóc người khôi ngô, dung mạo rất là hào hùng, thở dài gật đầu một cái.
286 Mẫu cảng Ngũ Phong hải thương thiết lập ở Kê Lung, cảng chuyển vận cùng nha môn Trưởng Quan Ty đối phó triều đình thiết lập ở Đại Cù Sơn đảo, bên ngoài vịnh Hàng Châu.
287 Vượng Tài bị gọi là chó săn liếc mắt trừng Tần Lâm một cái, sau đó tiến lại gần bên tai Lý Giáp, nhỏ giọng lẩm bẩm:- Công tử gia, người này đang mắng chúng ta.
288 Ngưu Đại Lực là cự hán thân như tháp sắt, Lục mập giống như pho tượng Phật Di Lặc, hai người này thoạt nhìn cũng không dễ chọc, chừng mười tên bộ khoái cũng có tám chín tên xông về phía Tần Lâm.
289 - Đại ca, chúng ta nên tạm thời tránh lui, sau đó nghĩ biện pháp tố cáo tên ưng trảo kia! Triệu Hải Mã ở bên cạnh khuyên nhủ. Hải Sa hội dưới tay Trần Bạch Sa, thế lực ở trên đất bằng còn hơn cả Ngũ Phong hải thương, trên biển cũng coi như ngang ngửa, nghĩ biện pháp ám sát một tên quan Cẩm Y Vệ cũng không phải là việc khó gì.
290 Dứt lời, Tần Lâm cười hì hì nhìn lên trời, tựa hồ muốn xem có đóa hoa nào trên nền trời xanh lam hay không. Tần Lâm Tần trưởng quan vừa là Cập Thời Vũ chốn quan trường, lại là Thiên Sát tinh mặt lạnh.
291 Hoắc Trọng Lâu chỉ trong một năm từ Đương Đầu thăng lên Lãnh Ban, cảm kích tận xương tủy đối với Tần Lâm, vào lúc này càng cố ý lấy lòng hắn, lớn tiếng quát:- Con cá chết kia, còn không mau cút đi, chờ lão tử mời vào địa lao Đông Xưởng sao?Trần Bạch Sa nghe vậy vội vàng cùng Triệu Hải Mã, một tả một hữu đỡ Lý Giáp rên hừ hừ dậy, cộng thêm bọn nha dịch cùng ác nô, đả thủ Lý Giáp, tất cả vắt giò lên cổ bỏ chạy thục mạng.
292 - Tên này là Bồ Tát đất qua sông, bản thân khó bảo toàn, còn dám đến Hàng Châu chúng ta làm bộ làm tịch…Trần Bạch Sa cười lạnh luôn miệng. Dĩ nhiên y cũng không biết nguyên nhân chân thật Trương Cư Chính Chán ghét Tần Lâm, dù sao vị lão Thái Sơn này cũng không thích chàng rể tương lai ấy.
293 Lều Hải Sa hội phía Tây lập tức có chút hốt hoảng, chẳng những Đề Đốc Thị Bạc Thái Giám hoàn toàn nghiêng về phía Ngũ Phong hải thương, còn tự thân xuất mã làm ô dù che chở, đây quả là đả kích chí mạng đối với Hải Sa hội.
294 Bất quá cơ hội khó được, nếu người đã tới, Trần Bạch Sa chuẩn bị xúc tiến hai bên hợp tác lần nữa, bèn cười bồi nói: - Điền Thất gia cùng các vị tổng thương hiếm khi đến Hàng Châu một chuyến, Hải Sa hội ta nhất định phải tận tình địa chủ.
295 Sau một tấm bình phong phía sau lều, Tần Lâm ngồi giữa, Điền Thất gia cầm đầu tổng thương Tào Bang cùng Kim Anh Cơ cầm đầu Ngũ Phong hải thương chia ra ngồi hai bên.
296 - Nàng. . . Tạ Kiệt không nghĩ tới miệng lưỡi Kim Anh Cơ lợi hại như thế, giận đến một câu cũng không nói được, dằn mạnh chén trà trên bàn, phất tay áo bỏ đi.
297 - Nha môn gần nhất ở đâu?- Huyện nha Tiền Đường, tới đó chỉ có nửa dặm đường. Lời còn chưa dứt, Tần Lâm đã lôi Kim Anh Cơ chạy ra ngoài. Ngoài cửa huyện nha Tiền Đường, hai tên dân tráng chống trường thương, đầu gục lên gục xuống ngủ gà ngủ gật, đột nhiên nghe tiếng trống vang lên, hai người bị dọa sợ đến giật nảy mình, suýt chút nữa té từ trên bậc thềm xuống.
298 Lý Tự Hiền bị những lời này làm cho tức tối run rẩy, mắt trợn trừng như sắp lồi ra:- Ngươi. . . Ngươi nói người nào hãm hại trung lương?Hoắc Trọng Lâu trợn mắt một cái:- Người nào chột dạ chính là kẻ đó.
299 Nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, càng phát giác ra chuyện khó lòng tin được. Ngũ Phong hải thương cố ý làm đại sự kinh thiên động địa này, phái bát lỗ khoái thuyền tốc độ nhanh nhất, chẳng lẽ thủy thủ, chưởng đà trên thuyền lại là tay mơ không quen thuộc vùng biển nơi đây? Ngũ Phong hải thương quanh năm suốt tháng buôn lậu trên biển, tùy tiện quơ một vòng cũng có được một nắm hảo thủ lão luyện, cần gì phái một đám tay mơ ra làm chuyện phạm tội đủ để tịch biên gia sản diệt môn như vậy?- Chẳng lẽ, chẳng lẽ.
300 Thì ra chén Quế Viên Hồng Tảo trà Kim Anh Cơ bưng được nấu hết sức nồng đậm, màu sắc của nó là màu đỏ tươi, đựng trong chén sứ trắng giống như máu tươi.