21 Kindaichi ngồi nghe những diễn biến tối qua từ miệng ông cảnh sát trưởng. - Thế Sukekiyo nói gì, thưa ông cảnh sát trưởng ?- Anh ta bảo, sau khi nghe Tamayo kêu, anh ta chạy ra và thấy có ai đó đang chạy lên sân hiên.
22 Cách Nasu khoảng một dặm, phía bên kia hồ, có một ngôi làng hẻo lánh tên là Toyobata. Cuối làng, về hướng tây có một con sông nhỏ. Nơi cửa sông tiếp giáp với hồ nước hình thành một châu thổ lớn.
23 . . . Tamayo tỉnh lại. Nàng vẫn chưa nhận ra mình đang ở đâu. Nàng đang thắc mắc thì đột nhiên, sự cố trên hồ hiện lên trong trí nhớ. Tamayo nhảy xuống giường.
24 Trong đầu Kindaichi xuất hiện một ý tưởng kinh khủng. Suketake bị chặt đầu và gắn vào đầu con búp bê bằng hoa cúc. Nay đến lượt sợi dây đàn koto quấn quanh cổ Suketomo.
25 Umeko lồng lộn như một cơn cuồng phong rồi oà khóc :- Matsuko ! Chính nó đã giết Suketomo ! Nếu như không có lá chúc thư thì Sukekiyo đã trở thành người thừa kế nhà Inugami.
26 Trong gian đại sảnh, hình già Sahee lồng trong những tràng hoa cúc to, được đặt trên bục gỗ trắng. . . Trong số những thành viên nhà Inugami họp mặt hôm nay trước bức ảnh, lại thiếu mất hai người.
27 Cảnh sát trưởng quay sang ông luật sư :- Ông vẫn không có tin tức gì về Kikuno và con trai bà ấy à ?Ông luật sư lấy tài liệu trong cặp ra :- Bà Aonuma Kikuno mồ côi từ nhỏ.
28 Hai mươi ngày đã qua kể từ sau cái chết của Suketomo. Hôm ấy là buổi sáng 13 tháng chạp. . . Lúc 7h, chuông điện thoại đặt ở bàn ngủ đánh thức Kosuke dậy.
29 Kindaichi, cảnh sát trưởng và Furudate ngồi đợi kết quả cuộc phẫu thuật xác Sukekiyo và dấu tay. Phòng khách chợt mở và cô hầu phòng xuất hiện. - Cảnh sát trưởng, có một bà tự xưng là Aonuma Kikuno.
30 Xin trở lại vấn đề. Ngay từ đầu, bà có biết rằng những vụ án mạng này có liên quan đến cái rìu, cây đàn koto và đoá hoa cúc không ?- Ông cảnh sát trưởng hỏi.
31 14 tháng chạp. Khi Kindaichi đi vào sở cảnh sát, cảnh sát trưởng và ông Furudate đang nói chuyện với nhau. - Chào ông Kindaichi, Sukekiyo đã trốn lên đỉnh Yukigamine.
32 15 tháng chạp. Đúng 2h trưa, trên ngưỡng cửa đại sảnh nhà Inugami xuất hiện ông cảnh sát trưởng và Inugami Sukekiyo- dưới sự canh giữ của hai viên cảnh sát.
33 Kindaichi hơi ngạc nhiên. Lần đầu tiên, ông thấy mình khẽ chạm được vào tâm hồn người phụ nữ này. Úp mặt trong đôi bàn tay, nàng tiếp tục khóc nứa nở.
34 - Tôi hiểu. . . Ông không nỡ tố cáo Shizuma và đã âm thầm trở về Nasu để dàn xếp kín đáo vụ này. Ông đã giấu mặt để đến lữ quán Kashiwaya. Sau đó, ông rời lữ quán vào khoảng 10h và lẻn về nhà.
35 Kindaichi hắng giọng và quay sang Sukekiyo :- Sukekiyo, vụ án thứ nhất thế là đã rõ. Chúng ta bước sang vụ án thứ hai. Để tôi hỏi và ông trả lời. Đồng ý chứ ?Sukekiyo thẫn thờ gật đầu.
36 Kindaichi quay sang Matsuko :- Thưa bà, giờ đến phiên bà. . . Bà sẽ nói chứ?- Vâng, vì càng nói nhiều thì tội lỗi của con tôi sẽ càng giảm bớt. Vâng, chính tôi đã ra lệnh cho Wakabayashi sao lại lá chúc thư.
37 Câu chuyện của Matsuko kết thúc. Bài toán hóc búa liên quan đến vụ án đã được giải đáp. Tuy nhiên, chẳng ai thấy nhẹ nhõm. Trong sự im lặng bao trùm cả căn phòng, Matsuko lên tiếng :- Sukekiyo ! Tại sao con lại trở về dưới một cái tên giả? Con có điều gì không ổn với lương tâm sao ?- Thưa mẹ, trong chiến đấu, sau khi đơn vị con hy sinh gần hết, con đã bị bắt làm tù binh.