101 - Khi nào anh về? Em rất nhớ anh- Đếm ngược 24 tiếng nữa, anh sẽ về- Anh chắc chứ?- Chắc, vì anh cũng nhớ emMàn hình điện thoại tối sầm, Thiên Nhi ngả người ra sau ghế, khẽ thở dài một tiếng.
102 Một à không, mười một chiếc vali bự chà bá lửa được chuyển đến biệt thự của nó. Đủ màu sắc sặc sỡ. Cô gái nhỏ ngồi trên vali, tay đung đưa chiếc điện thoại, nhíu mày dưới cái nắng chói chang, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào.
103 Trắng xóa, xác ướp Ai Cập hồi sinh. Trên người nó xuất hiện những dải băng trắng, do bị thương mà thành. Nó bi phẫn nằm trên giường, hận không thể tống cổ anh em nhà này, một cước đá bay đến âm tào địa phủ.
104 - Mất rồi, mất rồi, chẳng thấy đâu cả, làm sao giờ?Sáng sớm bảnh mắt, ai đó thừa năng lượng đi vòng quanh nhà, hô hào gào thét ỉnh ỏi. Nó dụi dụi mắt, ló đầu qua cửa phòng, ngoắc ngoắc tay gọi cái người đang gây ô nhiễm tiếng ồn kia.
105 " tôi đợi em đã rất lâu, đợi một ngày chúng ta tìm ra nhau, khi ấy, tôi sẽ không buông tay ra nữa"Tiếng nói thoáng qua khiến nó càng thêm mơ màng, chìm dần vào biển sâu.
106 Hạnh phúc là gì? Rất đơn giản, hạnh phúc là được làm những gì mình thích, sống như mình mong muốn, nghe một bản nhạc yêu thích, hay đọc cuốn sách vốn rất tâm đắc.
107 Seny cầm theo vòi nước, chăm chú tưới tắm cho vườn hồng xanh. Thi thoảng lại cau mày khi bắt được một con sâu nào đó dám phá hoại, đem bỏ vào dung dịch hỗn hợp nước lau nhà, nước rửa bát, dầu ăn sữa tắm, dầu gội.
108 Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không khí. Sky khẽ giật khóe miệng, mắt nhắm nghiền, không muốn tỉnh dậy. Nói thử xem đây là tình cảnh gì?Thiên Nhi nằm bên giường bệnh, khóc bù lu bù loa như thể trong đám tang của hắn, ngay cả tiền giấy cũng đem ra rắc, điếu văn cũng chuẩn bị đọc.
109 Trong đời, điều gì là đáng sợ nhất? Cái chết? Có thật như vậy không? Có lẽ. . . Seny ngồi thẫn thờ trên phím đàn, nghe tiếng mưa ngoài hiên lạnh lẽo, ngay cả bản nhạc cũng quên mất lời.
110 Mở hé cửa phòng, nhìn rõ thân ảnh người đang nằm trên giường, hắn bây giờ thật giống một viên pha lê, mà nó chỉ cần chạm vào lập tức sẽ vỡ vụn. Nó thu tay lại khép cửa rồi rời đi.
111 "Đây là thứ gì?Những nhành lá vươn dài, cuốn lấy thân người hắn, trong màn đêm tĩnh lặng, từng sợi dây thừng cuộn chặt, chôn vùi hắn dưới đáy vực sâu.
112 Mĩ Tư Đế cười đầy thâm ý, rút cây trâm cài trên đầu lẳng lặng tiến về phía Haray, cầm bàn tay xước xác trắng trẻo của cô, cứa một đường vừa dài vừa sâu trên cổ tay.
113 Con đường này thật tối, thật lạnh lẽo, thật âm u. Đúng là đường vào Địa Ngục. Kevil vội vã đi thật nhanh, trong khi Diêm Vương nhàn nhã theo sau, vừa đi vừa huýt sáo.
114 Nơi tăm tối đầy mệt mỏi này cứ quấn lấy cô, từng chút, từng chút vùi cô xuống tuyệt vọng bi thương. Ai đó đang gọi, có ai đó đang gọi tên cô, ai đó rất gần, rất gần.
115 Người đó khí chất bất phàm, khuôn mặt nghiêm nghị, nhìn đã qua tuổi tứ tuần mà vẫn còn vẻ phóng đãng, một thân âu phục, mắt phượng nheo lại, lầm bầm vài câu gì đó trong miệng.
116 Sau ngày đăng cơ Sky gần như không thấy mặt mũi. Mỗi ngày đều đi từ sáng sớm đến tối mịt mới thấy lết xác trở về. Nó chỉ biết vừa thương vừa giận. Không thể gặp hắn thường xuyên, nó hối hận đã để hắn lên Thiên Đình nhận chức.