21 Lúc này Xuân Phi mới biết Kỷ Vi không biết chuyện Hạ Sâm Triệt đã chuyển ra ngoài. Nói cách khác, Kỷ Vi chưa từng đến đây, chưa từng đi dép của cô. Khi bước vào phòng, khuôn mặt của Kỉ Vi toát lên vẻ lạnh lùng không hợp với vẻ dịu dàng vốn có của cô, sự lạnh lùng ấy ẩn chứa trong từng lỗ chân lông, chỉ có điều Hạ Sâm Triệt không hề chú ý đến.
22 Nghe này, đây là âm thanh của tự nhiên, có tiếng lá cây đang thở, có tiếng bùn đất đang ngủ, còn có tiếng rên rỉ của côn trùng trước lúc chết. Trên những con đường ở vùng ngoại ô, những công nhân vệ sinh đang quét lá rụng, lá được chất lên xe rác chuyển ra bãi rác ở gần đó.
23 Cuối tuần Xuân Phi về nhà lấy thêm quần áo. Cô tưởng rằng có thể gặp được Thuần Uyên nhưng nghe mẹ nói cuối tuần Thuần Uyên phải thi, không về nhà. Ăn tối xong, Tô Kính Hy và Xuân Phi trèo lên sân thượng hóng mát.
24 Vốn dĩ Xuân Phi muốn giấu kín chuyện ở cùng con trai, nhưng vì Tô Kính Hy không giữ mồm giữ miệng mà Thuần Uyên biết chuyện. Thực ra cô cũng biết sớm muộn thì anh trai cũng biết.
25 Kết quả của cuộc thi khảo sát dán ở hành lang. Học sinh vây quanh như một đàn kiến. Tiểu Thái dựa người vào tường vò đầu bứt tai. Xuân Phi đang nghĩ cách an ủi cô.
26 Nhìn lâu thế nào cũng vẫn thấy đứa trẻ đang khoanh chân ngồi trên giường đọc sách giống hệt đứa trẻ ngày trước. Chỉ là đôi mắt mơ màng, dửng dưng trở nên trong suốt và sắc sảo.
27 Anh đưa em vào một giấc mộng, nhưng em lại quên anh ở một giấc mộng khác. 1. Mưa rả rích không ngớt nhấn chìm màn đêm. Xuân Phi trằn trọc không sao nhắm mắt được.
28 Sau trận mưa ào ào như trút nước, nhiệt độ mới thực sự hạ xuống. Hạ Sâm Triệt đóng gói hết quần áo mùa hè rồi nhét vào tủ, treo những chiếc áo khoác len và quần bò đẹp đẽ lên.
29 Mưa phùn, những cơn mưa vừa nhẹ, vừa mỏng giống như tấm màn mờ ảo phủ lên khung cảnh như sương khói. Tâm trạng của Xuân Phi lúc này cũng mờ ảo như thế, nếu cứ phải dùng một sự vật gì để hình dung nó thì đó chính là nụ cười của Hạ Sâm Triệt.
30 Mỗi tuần một lần mua sắm. Chiếc xe đẩy trong siêu thị chất đầy hàng hóa. Tô Kính Hy đẩy xe theo sau Xuân Phi. Cô ném mỳ Ý mà mình tìm được vào xe rồi lại vội vàng chạy đi tìm thịt sốt kiểu Ý.
31 Một mỹ nam ngồi trước cây đàn piano, ánh sáng bao trùm lấy anh. Bản nhạc mà anh đang chơi là bản «Rừng sương mù» của Bandari. Dường như tất cả những chuyện phiền não thị phi trên thế giới này đều không liên quan đến anh.
32 Gần đây, vấn đề mà các bạn nữ trong lớp bàn tán nhiều nhất là Noel sẽ cùng bạn trai làm những gì. Ngoài Valentine thì đây cũng là thời điểm rất thích hợp để tỏ tình.
33 Hai người dừng lại trước tiệm ăn nhỏ ngoài trường học, anh ta tươi cười chào chủ quán rồi nói:- Ông chủ, cho hai bát mỳ khoai tây, không thêm ớt. Một quán ăn không cầu kỳ, chỉ có vài người khách thưa thớt.
34 Có những lời thầm kín không thể nói được. Ví dụ như anh Tô Kính Hy là người bạn mà em quan tâm nhất. Ví dụ Tiểu Thái là cô gái ngây thơ nhất mà mình từng gặp.
35 Đi qua cây sồi xanh cao bằng nửa người ở cổng trường, gió rít lên từng cơn. Tai Xuân Phi lạnh đến nỗi mất hết cảm giác. Tiết học cuối cùng, cô nhận được tin nhắn của Hạ Sâm Triệt: Xuân Phi, anh không thể đến công viên ở trung tâm thành phố được, về nhà anh sẽ giải thích với em.
36 - A, tuyết rơi rồi. - Tuyết rơi rồi, tuyết rơi rồi…. . mau lấy máy ảnh ra đây…. . ”- Đẹp quá, đẹp quá…. Người đứng chen chúc trên khu phố đi bộ trước công viên.
37 Anh là người trong trái tim em, vì thế dù anh có làm gì với em, em cũng không sợ. 1. Hạ Sâm Triệt bắt taxi đưa Kỷ Vi về nhà. Trên đường về anh chỉ nghĩ đến việc sẽ giải thích với Xuân Phi như thế nào.
38 Trong cánh gà phía sau hội trường, Xuân Phi giúp mấy cô gái múa «Hồ thiên nga» lấy giày ba lê. Họ mặc chiếc váy mỏng, bên ngoài có khoác áo lông. Kỷ Vi cũng trong đội này.
39 Xuân Phi biết mình đã làm mất đi không khí vui vẻ nhưng cũng không biết đã làm gì không phải với anh. Thế nên lặng lẽ nằm bò ra bàn nhìn anh chạy đi chạy lại.
40 Các bạn nam sinh vui đùa đuổi nhau trên hành lang. Xuân Phi ôm tập vở, đi men theo chân tường. Sắp đến kỳ nghỉ nên cả trường hoàn toàn không có không khí học tập.