Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Buông Gian Thần Của Trẫm Ra Chương 84: Chương 83

Chương trước: Chương 83: Chương 82



Editor: Thơ Thơ

Nàng đã làm gì rồi hả ?

Lúc say rượu, nhìn trúng sắc đẹp của hắn? Cho nên, hô mưa gọi gió rồi hả?

Sự thực đáng sợ làm nàng sợ hãi không thôi, sắc mặt của nàng trắng bệch, cả người run rẩy. . . . . . . .

Hắn tiếp tục uống rượu, không ngẩng đầu, tiếp tục lạnh lùng nói: "Nếu ngươi đã tỉnh lại rồi, cửa ở bên trái, ngươi có thể đi về."

Trên giường bừa bộn như vậy, mình lại nửa cởi áo, đã xảy ra chuyện gì, trong lòng đã có tính toán rồi. . . . . . . . , nhớ tới mình say rượu hỏng việc, Đổng Khanh vừa tức vừa hận, hận mình sơ suất, hận nam nhân đó nhân cơ hội cướp đi trong sạch của nàng, nàng cắn môi dưới, thấm ra tia máu , run lẩy bẩy nói: "Ngươi. . . . . . . Đáng chết!"

Dứt lời, nhanh chóng đứng dậy từ trên giường, chạy vội tới bên tường, rút ra trường kiếm treo trên vách, trực tiếp nhắm vào trên người của tuyệt thế mỹ nam chém tới.

Nàng hận không thể một đao giết chết hắn cho rồi! Đem hắn bầm thây vạn đoạn.

Kiếm quang lóe lên, ở dưới ánh nến phát ra hàn quang lạnh lẽo, mang theo cỗ sát khí run người, nam nhân kia lại duỗi ngón tay nhẹ nhàng nhảy lên, thoải mái đẩy ra kiếm thế mãnh liệt của nàng, sau đó nghiêng người nhảy lên, lưu loát tránh thoát công kích của nàng.

Đổng Khanh không chịu yếu thế, chuyển mình, lại bổ mạnh lên trên người hắn, nhưng chỉ thấy bóng dáng nam nhân kia lóe lên, không ngờ trong chớp mắt nhanh chóng tránh được trường kiếm trong tay của nàng.

Bóng dáng lướt nhanh làm cho nàng cơ hồ không kịp nháy mắt nữa, nàng cáu giận không thôi.

Trầm lão bản của lầu Thu Phong không chỉ có tay cất rượu ngon, mà còn là một nam nhân võ nghệ cao cường.

Nàng hơi ổn định tâm thần một chút, tính toán công kích lần nữa. Nàng cần phải giết người này.

Lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến một giọng nam trầm thấp, "Mộ Thu!"

Tuyệt thế mỹ nam nghe tiếng mừng rỡ, vội vàng hướng tới cửa sổ nói: "Trường Phong, rốt cuộc ngươi đã tới, ta thay ngươi mới cất một vò rượu ngon, so với『 tiên lộ Minh Châu 』 còn tốt hơn. Đang chờ ngươi tới uống say một phen đấy."

Bỗng dưng, một cái bóng màu trắng "Xoạt" một tiếng, lưu loát nhảy từ cửa sổ vào.

Đêm đã khuya, một bóng dáng đã đứng ở trước cửa sổ, sau thân người kia, tấm màn màu trắng theo gió nâng lên. . . . . .

Liếc thấy Ninh Vương cư nhiên tới, Đổng Khanh sửng sốt trong chốc lát, "Ninh Vương, sao ngươi tới nơi này?"

Lưu Ký nhanh chóng nhìn xẹt qua cảnh tượng trước mắt hỗn loạn tưng bừng, thấy nàng cư nhiên ở chỗ này. Ánh mắt hơi ngạc nhiên, nhỏ giọng nói: "Uyển Nhi, ngươi ở chỗ này làm gì?"

Đang xấu hổ hết sức không chịu nổi. Lại có người quen đến, Đổng Khanh hận đến cực điểm, hận không chết ngay lập tức, nàng nắm chắc trường kiếm, liên tục bổ tới trên người tuyệt thế mỹ nam. Cả giận nói: "Khốn kiếp, để mạng lại đây! Ta không thể không giết ngươi!"

Một lần nữa tuyệt thế mỹ nam dễ dàng tránh được công kích của nàng, định nhảy lên bàn, quay đầu về phía Lưu Ký hỏi "Trường Phong, ngươi biết nữ nhân này sao?"

Lưu Ký nhìn chằm chằm tuyệt thế mỹ nam nói: "Thẩm Mộ Thu, ngươi đã làm cái gì? Để cho nữ nhân của ta cần phải đưa ngươi vào chỗ chết?"

"Nữ nhân của ngươi sao?"

Nghe vậy, Thẩm Mộ Thu lập tức cao giọng, buồn bực nói: "Con mẹ nó ngươi lại có nữ nhân sao? Ngươi phong lưu thế này, thế nào không học được giáo huấn à? Thiên ái lưu tình ở trên người nữ nhân. Một ngày nào đó, ngươi sẽ thua thảm bởi tay của nữ nhân, chết thế nào cũng không biết."

Đang lúc nói chuyện, kiếm quang đưa lên, Đổng Khanh toàn tâm toàn ý chỉ muốn giết hắn tiết hận. Cầm trường kiếm vung tới hắn, Thẩm Mộ Thu vội vàng né tránh. Từ trên bàn nhảy xuống, làm đổ cái ghế, nàng cố chấp cầm trường kiếm lập tức truy sát tới, không thận trọng bị cái ghế làm cho trượt chân té, thân thể nhất thời lảo đảo một cái, té xuống đất, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thân thể đột nhiên chợt nhẹ bẫng, kinh hoảng hết sức đã được cánh tay có lực ôm từ hông vào trong lồng ngực ấm áp. . . . . . , trong chốc lát, phía trên truyền đến tiếng hắn cười khẽ: "Uyển Nhi, nàng không biết võ nghệ, cầm trường kiếm vung chém lung tung, chỉ biết làm mình bị thương, nàng không có chú ý tới sao? Tiểu tử kia võ công không dưới ta, nàng chém không tới hắn."

Nghĩ đến mối hận này, cuộc đời này khó giải, Đổng Khanh ứa lệ, cáu giận nói: "Ngươi giết hắn thay ta, cái gì ta cũng đều nghe theo ngươi!"

Lưu Ký nghe xong, ánh mắt khẽ nhúc nhích, nhỏ giọng hỏi: "Nàng hận hắn như vậy? Đến tột cùng, hắn đã làm gì nàng?"

Lúc này Đổng Khanh cũng không nhịn được rồi, trong nháy mắt nước mắt chảy xuống, vẻ mặt bi thương buồn bã, lại im re.

Nhục nhã này, nàng làm sao mà mở miệng?

Sáng sớm mới thoát khỏi vuốt hổ, buổi tối lại lọt vào miệng sói.

Thì ra hai người nam nhân này hẳn là quen biết nhau, người phân theo nhóm, vật họp theo loài, nói không chừng là cá

Loading...

Xem tiếp: Chương 85: Chương 84

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Một Đêm Ân Sủng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 128


Xin Chào, Ta Đã Trở Lại

Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ

Số chương: 8