21 Trời không ngừng mưa cả buổi tối, những đám mây đen vần vũ trên bầu trời thành phố cho tới khi bị màn đêm nuốt chửng. Trận mưa như trút nước khiến mọi người đều ngồi nhà, đường phố vắng lặng tới mức âm thanh duy nhất thỉnh thoảng vọng lại là tiếng phanh ô tô khi gặp đường trơn trượt, tiếng nước ào ạt chảy xuống cống thoát nước và tiếng bước chân vội vã về nhà của những người chẳng may vẫn còn ở ngoài đường.
22 Gửi: Phillip O’Hare, Phillipohare@thetimes. co. uk Người gửi: Ellie Haworth, elliehaworth@thenation. co. uk Xin thứ lỗi vì đã liên hệ với anh đường đột như thế này, nhưng tôi hy vọng anh sẽ hiểu vì cùng trong nghề báo với tôi.
23 Rory cảm nhận một bàn tay để trên vai và rút tai nghe ra. ‘Làm ly trà chứ?’ Anh gật đầu, tắt nhạc và nhét máy nghe nhạc MP3 vào túi. Những chiếc xe tải đã xong việc; chỉ còn lại chiếc xe tải nhỏ của tòa soạn là còn tiếp tục làm việc, chạy đi chạy lại giữa hai tòa nhà để chở nốt mấy thùng đồ còn sót.
24 ‘Hãy đưa cho anh ấy cái này. Anh ấy sẽ hiểu. ’ Jennifer Stirling viết nguệch ngoạc lên một góc trong cuốn sổ tay của cô và xé ra khỏi cuốn sổ. Cô để lên bàn của phó ban biên tập.
25 Ellie thức tới tận bốn giờ sáng. Không phải vì cô không ngủ được: lần đầu tiên trong mấy tháng qua mọi thứ đã trở nên rõ ràng. Cô dành cả buổi tối chỉ để gọi điện thoại, chiếc tay cầm điện thoại kẹp liên tục giữa cổ và vai khi mắt cô không rời màn hình vi tính.
26 Jennifer thân yêu? Có đúng là em đấy không? Hãy tha thứ cho anh. Anh đặt bút viết bức thư này hàng chục lần mà anh vẫn chưa biết phải viết gì. Anthony O’Hare Ellie dọn dẹp đống giấy tờ trên bàn làm việc, tắt máy tính, kéo nắp túi lại và đi ra khỏi phòng Phóng sự, thầm tạm biệt một cách lịch sự với Rupert.