21 - Không ai trong chúng ta có khả năng chăm sóc mẹ con một cách chu đáo cho được. Con cũng không, Deborah, nếu bắt đầu làm thế. Đó cùng một kiểu bà ra khỏi nhà trong thời chiến tranh và làm nhiều việc không phải việc của bà.
22 THỰC TẬP SUY NGHĨ Em giả sử mình phải làm cái việc là suy nghĩ, Tuppence nói. Sau một bữa tiệc vui trong bệnh viện, Tuppence cuối cùng cũng lấy làm vinh sự được cho phép đi.
23 BUỔI CHIỀU TẠI NHÀ MỤC SƯ Kim cương! Tuppence thở gấp. Nhìn từ anh đến những hòn sỏi còn giữ trong tay mình, cô nói. - Những viên sỏi trông bụi bặm này, chúng là Kim Cương sao? Tommy gật đầu.
24 Tối nay ông ta đã đến đây, cô tự hỏi, tại sao? Mắt cô tiếp tục đến cô Bligh. Ngồi hơi bất ổn trong ghế, thỉnh thoảng nhúc nhích để đẩy một cái bàn nhỏ đến gần ai đó hơn, đưa ra một cái gối, đẩy một vị trí của hộp thuốc lá hay hộp diêm.
25 SÁNG HÔM SAU Buổi sáng sau cuộc họp. Ivor Smith và Tommy ngưng nói chuyện nhìn nhau, rồi họ nhìn Tuppence. Tuppence đang nhìn chăm chăm vào cái vỉ chắn lò.
26 BÀ LANCASTER Tuppence đứng đó cau mày, rồi, bất thình lình, hoàn toàn không ngờ trước, cánh cửa mở ra. Tuppence lùi lại một bứơc và thở gấp. Con người đối diện với cô là cái người cuối cùng trên thế giới cô mong gặp mặt.
27 Bà ta đứng lên bắt đầu đi quanh phòng. - Tôi để nó ở đâu? Tôi ở đâu đây? Bây giờ tôi quên việc tôi đang trở nên già. Tuppence một lần nữa la hét. ” Cứu!” nhưng bờ kênh còn vắng vẻ.