21 Ngay ngày hôm sau, bố mẹ Hàn Mộc đã phải lên máy bay bay sang M vì bên đó đang chuẩn bị mở chi nhánh mới cần hai người họ làm nhiều việc, tiện hai người đi chơi luôn.
22 Tiếu Vy nhìn bàn tay của Tần Thú trong không trung rồi lại nhìn mặt lão ta, đút hai tay vào túi áo, thong thả nói: "Có cơm mau ăn, có rắm mau đánh, không lằng nhằng.
23 Tiếu Vy trèo từ cửa sổ vào một căn phòng. Trong căn phòng chỉ có hai người, một trai, một gái đang bị trói chặt lại với nhau ở một góc phòng. Người bị trói dĩ nhiên là Dương Linh và Cố Minh.
24 Sau sự việc lần đó, Cố Minh bị đá ra khỏi dàn hậu cung hùng hậu của nữ chính vì Dương Linh tức hắn ta không chịu nói ra sự thật là Hàn Mộc đã đánh hắn.
25 Sau ngày hôm đó, Tiếu Vy không còn nhìn thấy sự xuất hiện của Tần Duy Mỹ thêm một lần nào nữa. Những buổi học cứ thế trôi qua một cách nhàm chán.
Cho đến khi.
26 Trương Tùng cùng Lục Duệ Phàm nhanh chóng mở cánh cửa cũ nát trước mặt ra. Bên trong không có ai ngoài Dương Linh, hoàn toàn không có ai đập cửa như bọn họ đã nhìn thấy khi ở bên ngoài.
27 Dạ Phong và Lâm Phi nhanh chóng bước vội xuống xe. Xế chiều bọn họ nhận được một tin nhắn không rõ danh tính báo rằng Dương Linh đang ở đây nhưng bọn họ chỉ nửa tin nửa ngờ chứ không đi ngay.
28 (*) Năm ngày trước. . .
"Au. . . Hàn Mộc khốn khiếp. . . Trương Tùng, Lục Duệ Phàm hai anh có sao không?" Dương Linh nhăn nhó đứng dậy, ôm cánh tay tê dại vì bị va đập lúc tiếp đất, nhìn về phía trước cất tiếng gọi.
29 Hai bàn tay Dương Linh siết chặt lại, trong phút chốc hận ý lóe lên từ đáy mắt cô ta rồi vụt tắt.
Dương Linh lay lay Lâm Phi và Dạ Phong: "Lâm Phi, Dạ Phong hai anh có sao không? Cô ta đã làm gì hai anh mà lại thành ra nông nỗi này?! Lâm Phi! Dạ Phong!"
Lâm Phi và Dạ Phong nghe thấy tiếng gọi, khó khăn mở mắt.
30 Dạ Phong nhìn đám quái vật lùn tịt đen sì dưới chân, bế theo Dương Linh phá vòng vây chạy về lối ra duy nhất hiện tại.
Mấy nam chính kia cũng chạy theo phía sau, bất chấp bọn quái vật dưới chân mà chạy.