21 CHƯƠNG 21 - PHÍA TRÊN TẦNG MÂY Chúng ta như những quả hồ đào Cần phải bị đập nát mới lộ mình Khalil GIBRAN NGÀY HÔM NAY TRÊN MÁY BAY MƯỜI LĂM GIỜ Xa. Rất xa phía dưới thân máy bay, tầng mây dày che kín toàn bộ phong cảnh, ngăn cách chiếc Super Jumbo[1] với phần đất của con người thêm chút nữa.
22 CHƯƠNG 22 - EVIE - DÒNG HỒI TƯỞNG THỨ TƯ NEW YORK ĐÊM GIÁNG SINH 2006 HAI RƯỠI SÁNG Không khí lạnh cóng và buốt giá. Toàn thân tê cóng vì lạnh, Evie lê lết giữa khu Greenwich Village.
23 CHƯƠNG 23 - MẬT KHẨU Biết được bí mật của người khác là một quyền năng đầy sức mê hoặc. Michael CONNELLY NGÀY HÔM NAY TRÊN MÁY BAY MƯỜI SÁU GIỜ Phần lớn hành khách trên chuyến bay 714 ngủ gà ngủ gật trong khi tiêu hóa món cơm Ý cùng nấm tổ ong và bánh crêp nhân táo dầm của suất ăn được phục vụ trên máy bay.
24 CHƯƠNG 24 - THE GOOD LIFE Điều tuyệt vời nhất của cuộc sống chính là chuyển từ câu nói "quá sớm", sang "quá muộn rồi". Gustave FLAUBERT NGÀY HÔM NAY TRÊN MÁY BAY MƯỜI SÁU GIỜ HAI MƯƠI PHÚT Mắt sáng rực, Mark không rời mắt khỏi màn hình.
25 CHƯƠNG 25 - MARK & CONNOR - DÒNG HỒI TƯỞNG THỨ BA 1989-1995: THE FRESMAN YEARS[1] Mark và Connor đặt chân đến Manhattan vào một chiều mưa gió tháng Mười.
26 22H 57 Nicole (giọng đanh thép): Anh đừng có tưởng bở, tôi đồng ý nhận lời mời của anh chỉ vì nó tránh cho tôi phải đi ăn tối với các bạn đồng nghiệp của mình.
27 CHƯƠNG 26 - THA THỨ LÀ CÁCH TRẢ THÙ CỦA CHÚNG TA[1] Hãy sống sót. Đó là cách trả thù tốt nhất. Kinh TALMUD NGÀY HÔM NAY TRÊN MÁY BAY MƯỜI BẢY GIỜ MƯỜI - Con không muốn ăn nữa! Layla vừa thở vừa đặt thìa xuống.
28 CHƯƠNG 27 - ALYSON - DÒNG HỒI TƯỞNG THỨ BA BEVERLY HILLS, CALIFORNIA MÙA XUÂN NĂM 2002 HAI GIỜ CHIỀU. Trong căn phòng tại một biệt thự xa hoa lộng lẫy mang phong cách Địa Trung Hải, Alyson mở choàng mắt để rồi nhắm lại ngay lập tức.
29 CHƯƠNG 28 - CUỘC SỐNG TRƯỚC MẶT Tương lai là hiện tại mà quá khứ tạo ra cho chúng ta. André MARLAUX NGÀY HÔM NAY TRÊN MÁY BAY MƯỜI TÁM GIỜ Kính thưa quý vị, máy bay chúng ta chuẩn bị hạ cánh xuống New York trong giây lát.
30 CHƯƠNG 29 - BUỔI TỐI BẮT ĐẦU MỌI CHUYỆN (TIẾP THEO) Nếu bạn không biết mình đi đâu, hãy nhớ lại bạn từ đâu đến. NGẠN NGỮ CHÂU PHI ĐÊM GIÁNG SINH, TRUNG TÂM MAHATTAN.
31 HƯƠNG 30 - MỞ MẮT Living is easy with eyes closed. . . John LENNON[1] Sợ hãi sẽ mãi luôn tồn tại. Con người có thể loại bỏ bất kỳ thứ gì trong chính mình: tình yêu, niềm tin, hận thù và thậm chí cả ngờ vực.
32 CHƯƠNG 31 - NHƯ TRƯỚC KIA Nếu anh uống viên thuốc màu xanh, câu chuyện sẽ dừng tại đây, anh sẽ tỉnh giấc trên giường, và tin vào những gì mình muốn. Nếu anh uống viên thuốc màu đỏ, anh sẽ ở lại Xứ sở Diệu kỳ và tôi sẽ chỉ cho anh thấy cái hang này dẫn đến đâu.
33 CHƯƠNG 32 - SỰ THẬT Để tìm được hạnh phúc, cần phải liều mình đối mặt với bất hạnh. Nếu bạn muốn được hạnh phúc, đừng tìm cách trốn tránh bất hạnh bằng bất cứ giá nào.
34 ĐOẠN KẾT 1 - CUỘC SỐNG SAU ĐÓ. . . MARK & ALYSON Mark không bao giờ tiếp tục công việc của mình tại văn phòng của Connor nữa. Hai tháng sau đợt điều trị, anh tìm được chân "bác sĩ tâm lý đường phố" tại một hiệp hội chuyên giúp đỡ những người vô gia cư.
35 ĐOẠN KẾT 2 - CHUYỆN CỦA HỌ. . . EVIE & CONNOR CHICAGO Evie chạy vụt ra khỏi bệnh viện và trèo lên chiếc taxi đã đợi cô được hai chục phút. Cô đưa cho người tài xế địa chỉ của một nhà hàng tại Magnificent Mile rồi, vì vẫn mặc áo bờ lu trắng, cô bắt đầu thay đồ ở băng ghế sau.