1 Thúy Hương ấn đống báo to cồ vào Hai Cánh tay Vân Nga, con nhỏ ra lệnh: – Nga lên xe Hương chở đi bỏ báo,Nga ngồi sau ôm nó giùm Hương nghe?Tất nhiên la Vân Nga phải đi công Việc Với Thúy Hương rồi, nếu không theo sao Thúy Hương có thời gian trò chuyện với Vân Nga,vừa theo giúp Thúy Hương vừa ríu rít trò chuyện, tình bạn hai đứa như vậy lâu lắm rồi.
2 Dì út !Phi thắng xe nghe một cái kịt , anh chàng chưa kịp xuống khỏi yên xe, miệng đã vội hỏi: – Mấy hôm nay mỏ két có tới không hả út? Dì Quyên trợn mắt – Cái gì, Mi hỏi thăm ai, nhắc lại tau nghe xem?– Thì con hỏi thăm mỏ két chứ ai?– Thúy Hương hả? Mi dám xâm mình hỏi thăm nó, là tau phục mi sát đất đó nghe!– Chuyện thường thôi mà, sao út phải tỏ ra khâm phục con dữ vậy?– Mi có bọc da bằng đồng thì mi mới nên yêu con đó, tau chỉ cần nghe nhắc tới tên đã ớn đa gà rồi dây nè.
3 Thúy Hương lại tới, chứng tỏ nó không giận dì Quyên Lần nây Thúy Hương đem tới một cái bọc lớn lắm,đặt chiếc bọc lên mặt quầy Thúy Hương vui vẻ nói – Cháu có mua một ít trái cây cho dì vôi anh Phi, hôm đó anh Phi bảo cứ chủ nhật là anh tới đây chơi, cho nên cháu mua biếu dì.
4 Thúy Hương sợ chủ nhật Vân Nga tới chổ dì Quyên sẽ gặp Phi, cho nên con nhỏ nằng nặng bắt buộc Vân Nga chờ nó chở đi, Vân Nga thì cũng chỉ chờ có thế vì Vân Nga nghĩ Thúy Hương là vệ sĩ của Vân Nga, con nhỏ bướng giống con trai, tính Thúy Hương cứng cỏi, không sợ ài Có Thúy Hương, Vân Nga vừa được gặp Phi,vừa không sợ dì Quyên, từ lủc Thúy Hương nói dì Quyên bán nam bán nữ , Vân Nga đâm ra sợ dì quyên ghê nơi, cứ nghĩ đến dì Quyên, da Vân Nga nổi lên như da gà, ghê ghệ làm saọ Thúy Hương đến nhà đón Vân Nga, con nhỏ trang điểm thật đâm, trông lạ quá, tự dưng Vân Nga thẩy Thúy Hương thay dổi khác thường.
5 Thúy Hương ngồi trước mặt Vân Nga nó móc ví đặt lên bàn, lôi ra một đống đủ thứ tiền bạc, giấy tờ. . . Giả vờ xòe tấm danh thiếp của Phi ra cho Vân Nga thấy, Thúy Hương nói:– Anh Phi nài Hương lấy danh thiếp của ảnh.
6 Vú Hiền gõ cửa phòng Vân Nga, tuột nhanh xuống giường Vân Nga bật cửa, vú Hiền nói: – Nga ơi có khách, vú bảo họ ngời chờ hay bảo họ về đây?– Ai vậy vú?– Một cậu trai xưng tên Phi, cậu ta nói sẵn tiện đường đi làm, ghé sang rủ Vân Nga ăn sáng.
7 Bình đẩy vai Trúc, Trúc đẩy vai Thục, Thục bán cái cho anh Quới, con nhỏ nói: – Anh là cửa hàng trưởng, anh đi kêu ổng đi, tụi em không dám!Quới trợn mắt nhưng miệng cười mặt nhăn nhăn, anh nói:– Tụi bây con nít còn sợ ổng la mất mặt, tao là người lớn tuổi hơn ổng, rủi bị ổng la còn mất mặt hơn tụi bây, giờ tao chỉ định nè:con Thục phải đi Thục méo mặt:Định bắt em làm tráng sĩ Kinh Khá hả? Thôi, em không hy sinh kiều đó đâu Bình liếc ra cửa, nơi cô gái còn đứng khoanh tay nhìn ngắm lơ mơ vào mấy bức tượng ma-nơ-canh để chờ gặp anh Phi, rụt vai, thà lưỡi, hắn nói:– Em nhớ hôm trước cô này có tới tìm anh Phi cười một lần thôi, cổ xưng là sinh viên năm thứ tư y khoa, nhưng sau đó anh Phi nôi cô ta mạo đanh một cô bạn thân để gặp anh Phi, ảnh có dặn thấy cô này thì đừng kêu ảnh xuống.
8 Thúy Hương dừng xe trước quầy dì Quyên, con nhỏ đột ngột trở lại giao báo cho dì Quyên làm dì ngạc nhiên, cứ tưởng nó giận luôn, ai ngờ còn quay trở lại, nhìn gương mặt tươi cười ra vẻ thân thiện của Thúy Hương, dì Quyên biết chắc à có “vấn đề”! Đặt xấp báo lên quầy, Thúy Hương nói:– Anh Phi có tới không dì Quyên?Thì ra là vậy, tới để hỏi thăm Phi, con nhỏ “dai” thật! Dì Quyên nhủ thầm, hôm.
9 Hai mái đầu chụm vào nhau, bốn bàn tay tỉ mỉ cắm lọ hoa xinh xắn, vừa cắm hoa, họ vừa hú rít trò chuyện, sao mà họ tâm đầu ý hợp như vậy chẳng hiểu nữa! Vú Hiền vừa nấu nướng, vừa tới lui dọn dẹp lau chùi nhà cửa, vừa ngắm trộm Phi với Vân Nga, dễ thương vô cùng, sao vú thích Phi như thế này chẳng biết, Phi vừa lịch sự vừa có vẻ hào hiệp lắm, đầy nam tính, có Phi đến chơi, nhà ấm hơn, vui hơn, sôi động đầy sinh khí hơn, trước nay ông bà bác sĩ Phúc chỉ có một cô con gái là Vân Nga, hai ông bà đi làm, nhà vắng, Vân Nga đi học, đi trực bệnh viện, có mỗi mình vú buồn như.
10 - Phi, tới đây anh Tới em chỉ cho anh xem cái này, bảo đảm anh sẽ mê tít ngay. – Gì mà dữ vậy Nga? Chắc là trong góc vườn đó có cái gì đặc biệt lắm hả?Phi cười cười, nhìn vào góc vườn hoa sau hông biệt thự, chỗ đó vắng vẻ và êm mát nhờ tàng khế bao phủ, anh chưa đặt chân tới lần nào, quả là ngôi biệt thự này giống như chốn bồng lai tiên cảnh vậy, giữa bốn bức tường là cả một thế giai đầy kỳ hoa dị thảo, chả trách sao ngày trước Thúy Hương ngày nào cũng ghé chơi, nơi đây tách biệt với bụi khói ờn ào của đất Sài Gòn, nếu cứ oanh quanh mãi trong bốn bức tường này, ta sẽ có cảm tường lạc vào thế giới cổ tích, chẳng hạn như cô út của ông già lái buôn lạc vào lâu đài của hoàng tử quái thú.