41 Chương 42 May mắn Kim Câu lanh trí giục bữa tối lên, thiếu chủ và Thập Thất nương tử cau có ngồi đối diện nhau dùng cơm, mới không thật sự gây gổ. Kỳ quái nhất chính là, hai người rõ ràng đều là người đa trí gần như yêu, tâm ổn thần định.
42 Chương 43 Sau lần gặp tim đập bình bịch lại sởn tóc gáy đó, mãi đến mấy ngày trước tiết thanh minh, mới được chút rãnh rỗi đi gặp Trần Thập Thất. Mới cách nửa tháng mà thôi, nhưng làm cho Trần Tế Nguyệt bỏ xuống công vụ bận rộn đến sắp phát điên đến nơi, vứt bỏ Trần Bát Mẫn Ngôn ở đằng sau – đang chờ gặp không được liền nhảy dựng chửi đổng, hồng hộc xông thẳng vào biệt viện Bồi Hồi.
43 Chương 44 Rẽ hoa vén liễu mà đến, là oai hùng thần tuấn – phò mã đô úy Hải Ninh Hầu – Tôn Tiết. Quả thật là một chút bất ngờ cũng không có. Trần Thập Thất hạ thấp cây ô hoa hồng xuống một chút, dung nhan ẩn trong bóng mờ, chỉ có đôi môi tô đỏ thẫm và chiếc cằm trong suốt có hơi lóng lánh, giương lên một nụ cười mỉm mơ hồ trông như mặt ngoài thủ lễ lại ngoài ý muốn không rõ.
44 Chương 45 Kết quả là vồ hụt hết mấy chỗ, Trần Bát Mẫn Ngôn cuối cùng cũng bắt được Trần Tế Nguyệt đang ở biệt viện Bồi Hồi, kéo hắn đi, mới kết thúc màn nguy hiểm Trần Thập Thất bị tiếp tục tra hỏi này.
45 Chương 46 Lúng túng không biết làm sao, Trần thiếu chủ đầu óc ngựa phi loạn rầm rầm, chỉ phản ứng theo bản năng, trả lời, “Không, nào có chuyện đó!” Mạch đập mạnh, khí tức gấp, mắt thường cũng có thể kết luận.
46 Chương 47 Đi qua con đường dốc thoải thật dài, rẽ vào một con đường hẹp quanh co khúc khuỷu, cây cỏ rậm rạp, vô số ngã rẽ. Đến cuối đường, đột nhiên trước mắt trải rộng ra, chỉ thấy những dòng suối róc ráy chảy ra từ trong khe, tụ lại thành một dòng chảy, hai bờ sông um tùm, lại đều là loại cây cối cao to thẳng tắp.
47 Chương 48 Qua Thanh minh, Trần Thập Thất đổ bệnh một trận, mặc dù tầm mười ngày liền khỏi, nhưng ba ngày trước vậy mà phi thường hung hiểm, cứ thế hội nghị “quần y biện chứng” cứ cách năm ngày không mưa không trở ngại, lần đầu tiên phá lệ ngưng lại, ngừng một cái ước chừng một tháng.
48 Chương 49 Áp lực quả thật rất lớn. Hoài Chương thầm nghĩ. Cũng là loại áp lực mà hắn rất hoài niệm… nhưng không có hoài niệm đến mức làm cho Trần Thập Thất thi triển thủ đoạn đối phó hắn, đừng giỡn chứ.
49 Chương 50 Từ lúc Trần Bồi Hồi vào kinh đến nay, vẫn luôn là một nhân vật đầy đề tài bàn tán. Đã từng là tài nữ cẩm tú Bồi Hồi, gả cho Hải Ninh Hầu sau uống rượu độc không chết, một tờ hưu thư cấp cho công chúa Nhu Nhiên nhảy vọt vào vị trí.
50 Chương 51 Cuối cùng Trần Tế Nguyệt uống xong chén trà Trần Thập Thất tự mình rót, liền cáo từ. Trước khi đi chần chừ một chút, “Ta tuyệt đối sẽ không đi gặp công chúa điện hạ.
51 Chương 52 Mặc dù là em gái ruột của mình, nụ cười kiểu kia cũng đã thấy từ nhỏ đến lớn, Trần Thập Nhất – Mẫn Hành vẫn có hơi rét lạnh một chút… Sau đó là vô số vết thương tâm linh nghĩ lại mà đau đớn lòng.
52 Chương 53 Cuối cùng vẫn mở rương gỗ ra. Phả vào mặt, không chỉ là làn bụi mỏng manh, phảng phất tiếng vọng dường như là, bài ca phúng điếu của bách gia, bài ca phúng điếu thống khổ phẫn nộ, ngẩng đầu hỏi ông trời.
53 Chương 54 Một cách lặng lẽ, mùa hạ cứ như vậy mà vụt qua. Không ai chú ý tới, đầu thu, Trần Cửu Mẫn Tư thăng chức làm Châu mục Huy Châu, Trần Thập Nhất thăng chức làm Huyện lệnh Sơn Dương.
54 Chương 55 Đầu tháng chín, ngày tiết Cửu trùng dương, Thái tử phi sinh hạ một bé trai tuy nhỏ gầy, nhưng tinh lực tràn đầy, quốc gia cuối cùng đã có tôn tự, Thái tử vững chắc, cả nước vui mừng.
55 Chương 56 P/s của Tác giả: truyện này là tiểu thuyết hư cấu, y thuật cũng là nổ không a. Nhắc nhở trước, miễn cho độc giả muốn dạy dỗ ta… nói thật chứ, ta hễ đối mặt với bạo quân là một M vô dụng, nhưng trong sáng tác, ta đúng là S siêu cấp.
56 Chương 57 Thật vất vả mới làm cho Trần Bồi Hồi đồng ý độc giết công chúa Nhu Nhiên, cuối cùng từ trên tay nàng đạt được độc dược. Lấy được tín nhiệm của nàng, tiến dần từng bước thật không dễ dàng.
57 Chương 58 Tuy nhiên sau đêm đó, lại bình thường như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Ít nhất, ở mặt ngoài, triều đình bách quan và lê dân bách tính chẳng mảy may biết chút gì.
58 Chương 59 Trần Thập Thất tự mình viết cáo trạng phi thường nghiêm cẩn ngắn gọn, thậm chí giảo hoạt. Nàng đem tiêu điểm đều tập trung ở “Đã chết phủ chiếu” nhưng “sau khi chết” lại nhận được hưu thư, lý do lại là “ác tật”.
59 Kết Trần Tế Nguyệt vội vàng phi thân xuống ngựa muốn đỡ Tam thúc dậy, lại bị Tam thúc liều chết kéo vạt áo trước. Hắn không giãy giụa, chỉ nhíu nhíu mày, “Tam thúc, như vậy rất khó coi.
60 Phiên ngoại cực ngắn Tia nắng cuối ngày ngã về tây, Trần Tế Nguyệt cùng Trần Thập Thất bước đi xa dần. Mười sáu Bộ khúc đứng tại chỗ ngẩn người. “Này, có ai nghe hiểu thiếu chủ cùng Thập Thất nương tử nói cái gì không?” trán Kim Câu chảy xuống một giọt mồ hôi.