21
Chỗ trống? Có phải như giao ước của hai đứa mình, là cha mẹ của con người kia? Được là mẹ nuôi của con người nổi tiếng kể cũng vinh dự, nhưng sao tâm trạng tớ hẩm hiu đến thế? Fan cuồng như tớ, hạnh phúc viên mãn nhất phải là được nắm tay thần tượng cùng trao lời hẹn thề trong lễ đường đầy hoa và nắng, phải như thế cơ!
Một trong những niềm vui ngọt ngào khác của fan girl có lẽ là được cầm trong tay chiếc đĩa mới ra lò của idol phiên bản giới hạn.
22
Thần tượng của lòng tớ, cậu ăn gì mà cool ngầu dễ sợ vậy? Cậu biết hay không, chỉ một câu nói đó của cậu cũng đủ khiến trái tim tớ điêu đứng và tâm hồn tớ lâng lâng hạnh phúc như đang trôi dạt lơ lửng trên chín tầng mây.
23
Nghe lãng mạn ra phết đấy, nhưng sao tớ bị dị ứng với cái cụm từ "đóng thế" vậy nhỉ? Vì đâu "vai diễn" quan trọng nhất trong cuộc đời tớ, vai làm vợ, tớ lại phải đóng thế?
Chi bằng tôi cứ đóng chính cái vai bạn thân của người nổi tiếng còn hơn.
24
Tớ xin lỗi, chỉ là, cái sự thật cậu sắp trở thành chồng của người khác, cậu nợ người ta một món ân tình lớn, cái sự thật đó, bức tớ tới phát điên. Nếu mỗi lần cậu khoe với tớ cậu sắp kết hôn như một mũi kim xuyên qua da tớ, thì lần này, tớ cảm giác như có cả mũi tên nhọn hoắt đâm thẳng vào tim mình.
25
Cậu biết không? Câu thoại này do chính tớ viết đấy. Nếu như có thể, tớ cũng muốn cậu thuộc về tớ, ở bên tớ, yêu thương tớ với tư cách là người đàn ông của tớ.
26
Cậu có thể thôi nhắn những tin tàn sát trái tim tớ được không? Thực ra tớ cũng vậy, tớ cũng rất buồn khi cô dâu của cậu không phải là tớ. Nếu như đêm nay có sao băng, tớ ước người cứu cậu năm xưa là tớ.
27
Nguyên à, tớ đau lắm! Tất cả những gì tớ muốn trong ngày hôm nay chỉ là ăn với cậu một bữa tối, hỏi xem có thật là cậu để ý đến tớ không và thích tớ ở điểm gì, chỉ đơn giản thế thôi, vậy mà sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ?
Tôi nhớ mình từng hỏi dò Nguyên một vụ tương tự về lời bài hát cậu ấy biểu diễn cùng thỏ Mai Ki An.
28
Cướp rể? Xưa giờ nghe cướp dâu đã thấy căng lắm rồi, nay lại còn cướp rể. Nguyên à, cậu đang ở chỗ nào bên Hàn để tớ bay qua lạy cậu một phát!
Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên tôi bị Nguyên trêu ghẹo, và cậu ấy cũng không phải người duy nhất hay thích đùa cợt tôi.
29
Có đôi khi bị cậu bắt nạt, tớ thấy rất ấm ức. Có nhiều lúc muốn đánh cậu một trận, nhưng hễ đối diện với ánh mắt trìu mến của cậu, tớ lại chần chừ.
30 Cậu cũng vậy. Cậu cũng chính là những gì đẹp đẽ nhất trong thanh xuân của tớ. Cảm ơn vì đã ở bên tớ trong suốt những năm tháng ấy, cùng tớ trải qua đủ cung bậc cảm xúc thời niên thiếu.
31
Ai mà thèm lấy một người vợ điếc chứ? Ai mà thèm? Có tình yêu nào đủ lớn để vượt qua khó khăn giông bão? Liệu cậu có thương tớ đủ nhiều để chấp nhận những khiếm khuyết của tớ? Một ngày nào đó khi sự thật bị phơi bày, liệu cậu có buông tay?
Cách tốt nhất để che giấu một điều gì đó là chính mình cũng quên đi chuyện ấy.
32
Nhưng cho dù chị có mãn nguyện thì cuộc đời của em là do ba mẹ trao tặng, chẳng ai có quyền cướp đi cả, ngay cả em cũng vậy. Em muốn sống thật hạnh phúc, em muốn ba mẹ tự hào về mình, và cả Nguyên nữa, em cảm thấy thời gian ở bên cậu ấy vẫn chưa đủ, nếu có thể, em thực sự muốn nắm tay người đó, đi xa xa và đi lâu lâu một chút.
33
Chỉ cần một từ thôi, tớ hứa đấy! Quyền lựa chọn nằm trong tay cậu, cho dù tớ yêu cậu thật nhiều, cho dù tớ mong được ở bên cậu thật lâu hay hiện tại cậu là điểm tựa duy nhất của tớ, thì tớ, vẫn sẽ tôn trọng quyết định của cậu.
34
Nếu như em từ chối, phải chăng em sẽ là cô gái ngốc nghếch nhất trên thế gian này? Và nếu như anh không biết đáp án, thì anh cũng thật khờ! Chẳng lẽ anh không nhận ra? Em đã theo anh từ khi chúng mình còn nhỏ xíu, cùng anh tung tăng chạy nhảy ở nơi đất khách quê người, cùng anh say sưa xem pháo hoa, cùng anh ríu rít chuyện trò.
35
Không ai có quyền thay tớ chăm sóc Nguyên cả, cũng không ai có quyền thay tớ quyết định số phận. Nhiều lúc tớ tự hỏi, cậu có thích Nguyên thật lòng không? Hay thứ cậu thích chỉ đơn giản là ánh hào quang của anh ấy.
36
Em biết anh không cố ý, và em cũng hiểu anh chỉ lo cho em mà thôi. Nhưng cớ sao trái tim em lại run rẩy và tê tái tới thế? Phải, là em bị điếc. Là em khiếm khuyết, là em rất sợ nếu như sự thật bị phơi bày, em sẽ mất anh.
37
Thật tiếc là em đã không quay lại, không phải vì em không thích anh. Mà là vì, em không nghe được! Em ước mình có thể nghe thấy, nếu như em nghe thấy, nhất định em sẽ không do dự mà chạy tới bên anh, ôm lấy anh.
38
. . .
Nếu thực sự là như vậy, nếu thực sự có một ngày em chẳng thể đuổi kịp anh, liệu anh có thể nào dừng lại và đợi em không? Rồi chúng mình sẽ đi cùng nhau, đi nhanh hay đi chậm đối với em không quan trọng, quan trọng là đi cùng anh.
39
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước khi bay vào đây nhưng trái tim tôi vẫn không ngừng run rẩy. Dẫu biết so với những người cùng mắc căn bệnh này, đặc biệt là em gái Alex, tôi vẫn trụ được tới thời điểm này là may mắn lắm rồi.
40
Những năm tháng xưa xưa ấy, anh biết không? Khi em chỉ là một cô gái nhỏ tối ngày mộng mơ về thần tượng của mình, chính là anh đó, nhiều lắm những lần em mơ thấy anh cầu hôn em, và em trong những giấc mơ đó đã gật đầu liên tục.