141 - Bí thư Vương, đến bây giờ thôn Hậu Truân vẫn còn chưa làm tốt công tác sao? Trương Dân Cường nhìn đội ngũ cán bộ hùng hậu mà dùng giọng lo lắng nói.
142 Bình thường thì bí thư và chủ tịch huyện đi xuống thì các thành viên ban ngành của ủy ban xã phải sớm ra vùng giáp giới nghênh đón, không phải vì gì khác, chỉ là muốn bày tỏ mình là kẻ hiểu chuyện.
143 Khi Vương Tử Quân nói ra phương án liên minh với Tần Hồng Cẩm, thế là sau đó siêu thị Quân Thành bắt đầu đi theo hướng liên minh. Ví lực ảnh hưởng, hình thức kinh doanh hơn người và chế độ quản lý tốt của siêu thị Quân Thành mà dù gia nhập vào liên minh với số tiền khá xa xỉ nhưng vẫn có nhiều nhà đầu tư tụ tập lại, vị Đông Uyển kia gia nhập vào liên minh cũng mất không ít thời gian.
144 Y Phong cũng không quan tâm đến tư thái cao thượng của Mã Tiểu Hồng, lần này nếu không phải nể mặt cùng là bạn học thì nàng sẽ không đến. Dù thế nào thì Mã Tiểu Hồng kia cũng là kẻ tài trí hơn người, Hào Vân Trung lại là người yêu mến Y Phong nhiều năm, nhưng dù sao cũng chỉ là bạn học bình thường, cũng không đáng để so sánh.
145 Nếu đổi lại là bất kỳ bí thư xã nào khác thì bí thư Tôn sẽ không khó xử như vậy, trước tiên thay đổi tư tưởng, nếu không đổi được tư tưởng thì thay người, ngoài vấn đề hạ cấp phục tùng thượng cấp thì cục bộ phải phục tùng toàn thể.
146 Vương Tử Quân vừa nói xong thì phát hiện đầu dây bên kia có chút trầm mặc giống như đã cúp máy. - Alo. . . Vương Tử Quân liên tiếp nói vài tiếng, cuối cùng âm thanh của Tả Vận Xương mới truyền đến: - Bí thư Vương, ngày mai tôi sẽ đến gặp anh.
147 “Bút ký?” Vương Tử Quân khẽ động, hắn lập tức nhận lấy quyển sổ được bọc bằng da kia. Bút ký được viết từ đầu năm, khi đó Vương Tử Quân còn chưa đến công tác, phần lớn là những việc vặt thông thường, bên trong còn có những gút mắc giữa bí thư cũ và Triệu Liên Sinh.
148 - Bí thư Vương, hắn chỉ là một con chó, há miệng ra là đòi cắn người, anh cũng đừng chấp nhất. Trương Dân Cường đi từ đằng xa đến rồi dùng giọng vang dội nói, chưa nói đến chuyện Vương Lục Thuận chưa đi vào trong phòng làm việc của Triệu Liên Sinh, dù là vào trong phòng làm việc của Triệu Liên Sinh cũng có thể nghe thấy.
149 - Thôi, Vương Tử Quân này không dễ chọc, lúc này nếu không vì chuyện của Tả Vận Xương mà vỗ bàn với bí thư Tôn Lương Đống, sợ rằng muốn động vào hắn cũng không dễ.
150 - Chủ nhiệm, trưởng khoa Hào, xem ra Vương Tử Quân này sắp gặp phải xui xẻo, vị trí bí thư ngồi còn chưa ấm mông đã bị điều đến mặt trận tổ quốc dưỡng già.
151 Dù là Thân Lan Long hay những vị cán bộ đang giữ lấy khung thư pháp hoặc là anh Từ, vẻ mặt người nào cũng biến đổi, bọn họ khẽ buông tay, thiếu chút nữa đã ném bức thư pháp bay xa vạn dặm xuống đất.
152 Tiểu Tào chuyên tâm lái xe, lúc này nghe được lời tán dương của Vương Tử Quân thì cũng tiến vào góp vui: - Cô Y, nghe được cô có thành tích như vậy, tôi thật sự rất tâm phục, vì cả đời này tôi chưa từng xếp hạng đầu bao giờ, khi còn bé vừa nhìn vào sách là đau đầu, sau này lại không chịu đi học.
153 Vương Tử Quân cũng ít nhiều hiểu về tính cách của Y Phong, cô bé này nhìn có vẻ yếu đuối nhưng từ sâu trong lòng lại có một cảm giác kiên cường cực kỳ mạnh mẽ, chính hắn cũng không ý thức được nàng hấp dẫn mình chính là vì điểm này, mà bản thân hắn đến bây giờ chẳng qua còn chưa phát hiện ra mà thôi.
154 Cũng không biết bao lâu sau, có tiếng gõ cửa phá vỡ không khí yên lặng, sau đó hai cô gái trẻ tuổi đi vào, bộ dạng rón ra rón rén. Vừa vào cửa thì một cô gái đã khẽ ai oán nói: - Này, hôm nay thật xui xẻo, không nên cho mình đến trực, vì buổi tối còn có một cuộc hẹn.
155 Trong quan trường có một hiện tượng kỳ quái, càng là những chuyện cần được giữ kín sẽ càng lan truyền ra xôn xao. Hội nghị thường ủy vừa được tổ chức thì cả huyện đã biết tin, người bên dưới đã nhận được đủ mọi tin đồn.
156 - Này, cô còn trẻ nhưng lại rất biết cách lừa người, cái gì là máy tính hay không? Tôi không biết, nhưng tôi biết xe của các người tông vào xe của chúng tôi, làm xe chúng tôi hư hỏng.
157 - Bí thư Vương, xe của bọn họ đụng phải máy kéo của tôi, cô gái này còn bắt chúng tôi phải bồi thường, cô ấy cho rằng dân chúng dễ ức hiếp vậy sao? Vương Hiếu Binh vừa nói vừa chỉ tay vào người cô quân nhân.
158 - Anh là bí thư xã sao? Nữ thiếu tá thu hồi bàn tay, sau đó dùng giọng trong trẻo dễ nghe nói. - Trước kia là như vậy, nhưng qua hôm nay thì không phải.
159 Tôn Hạo nhìn chìa khóa trong tay, hắn không khỏi ngây người, hắn chưa kịp định thần trở lại thì Vương Tử Quân đã kéo cửa ngồi vào trong xe. Hắn chậm rãi hạ cửa kính xuống, sau đó khẽ vẫy tay nói: - Chủ tịch Tôn, đừng khách khí, đều là người một nhà, anh cứ chậm rãi chạy xe đạp đi.
160 Sau khi đi ra khỏi cục thương mại thì đã hơn mười hai giờ trưa, dù phó cục trưởng Địch Quan Long của cục thương mại nhiệt tình giữ nhóm Vương Tử Quân ở lại dùng cơm trưa, nhưng Vương Tử Quân vẫn lên tiếng từ chối.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24