561 Diệp Hoa Đình cười khổ sở, Đàm Hiểu Minh lại cười cực kỳ lạnh lẽo, hắn thật sự không ngờ sự việc lại trở nên như vậy. Bây giờ Điêu Hợp Thịnh đã khai ra Công ty Đức Lương, như vậy đám người bọn họ có thể gặp chút nguy hiểm.
562 Vương Tử Quân quay đầu nhìn thì thấy một căn nam nữ từ xa đi đến, vừa rồi hắn đã xác nhận tiễn chân đến người cuối cùng, sao bây giờ lại xuất hiện hai người kia?Một nam một nữ đều đeo kính, có vẻ rất nhã nhặn.
563 - Cậu Tử Quân, thái độ của cậu là không đúng, ai nói cậu phải là trời tối mới được? Hì hì, cậu có gì thì nói cho nhanh lên, tôi còn có việc chính cần phải làm.
564 Diệp Hoa Đình cố gắng điều chỉnh tâm tình của mình, hắn kéo tay Vương Tử Quân rồi nói:- Cậu Tử Quân, Diệp Hoa Đình tôi là người như vậy, đời người có ai mà không chết, nhưng sống cũng nên hoàn thành vài tác phẩm vàng son.
565 Sáng sớm ở thành phố Sơn Viên có bầu không khí rất tươi mát, Vương Tử Quân đi trong công viên không nhanh không chậm. Hắn nghe thấy tiếng chim hót, thế là chú tâm lắng nghe, hắn biế đó là tiếng chim họa mi.
566 Tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài làm cho thời tiết bớt khô nóng, nhưng lúc này Trương Thông thật sự không có chút cảm giác vui sướng. Bầu không khí trong phòng cực kỳ yên ắng tịch mịch, Trương Thông rầu rĩ hút thuốc, trong lòng hoang mang rối loạn.
567 - Chủ tịch Vương, anh như vậy rõ ràng là không quan tâm đến bạn chí cốt, chuyện này nếu anh buông tay mặc kệ, tôi nói cho anh biết, tôi cũng buông tay mặc kệ đấy.
568 Khi anh Hàn đưa một bộ quần áo có nhãn hiệu "Tâm Hương Y" do Mạc Tiểu Bắc đặt tên đến trước mặt Vương Tử Quân, lúc này màn kịch trong tỉnh chậm rãi hạ màn.
569 - Ộc ộc. . . Vương Tử Quân nhìn Mạc Tiểu Bắc nôn vào trong bồn nước, hắn vừa vỗ vỗ lưng nàng vừa dùng giọng vui đùa nói:- Vợ, anh sai rồi, vợ của anh là ai chứ? Tên kia thuần túy chỉ là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, anh xem như lãng phí lời nói mà thôi.
570 Lưu Nham Phú cũng không muốn để cho người ta cố tình lấy lòng theo kiểu này, thế là hắn mất kiên nhẫn phất tay nói:- Hoặc là để tôi trả tiền thức ăn, hoặc là các người dọn đi.
571 Hội nghị hội đồng nhân dân thành phố Đông Bộ được tổ chức ở cung văn hóa thành phố, lúc này cung văn hóa được trang hoàng rực rỡ, cờ quạt phấp phới, bầu không khí trang nghiêm.
572 Khách sạn Đông Bộ là địa điểm phụ trách tiếp đãi của thành phố Đông Bộ, thế cho nên được lắp đặt thiết bị rất tốt. Người của tập đoàn Thần Hà đến ở trong căn phòng xa hoa nhất ở tầng cao nhất, chỉ cần nhìn vào sắp xếp này cũng thấy chính quyền thành phố Đông Bộ coi trọng tập đoàn Thần Hà như thế nào, vì bình thường phòng cao nhất của khách sạn Đông Bộ chủ yếu dành cho cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh xuống thành phố kiểm tra chỉ đạo công tác.
573 Hạ Nham Châu rời khỏi phòng làm việc của Đổng Quốc Khánh thì trực tiếp đến phòng làm việc của Vương Tử Quân. Đối với hắn thì Đổng Quốc Khánh tuy đã cho ra chỉ thị với sự kiện này, thế nhưng nó liên quan đến lái xe của Vương Tử Quân, hắn không thể không đến trưng cầu ý kiến của chủ tịch Vương.
574 - Lục tiên sinh, chuyện này mong ngài tin tưởng tôi. . . Đổng Quốc Khánh còn chưa nói dứt lời thì Lục tiên sinh đã khoát tay mất kiên nhẫn nói:- Bí thư Đổng, tôi rất tin tưởng ngài, thế nhưng sự việc đã xảy ra, lời hứa hẹn của người cũng không có sức thuyết phục.
575 “Giám đốc Lục bị cảnh sát đưa đi? Đây là có chuyện gì?”Trong đầu Đổng Quốc Khánh lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn trầm ngâm giây lát rồi mới nói:- Hà tiểu thư đừng vội, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, cô chậm rãi nói tôi xem.
576 Trình Gia Hòa nhìn những tựa đề bài báo, hắn cảm thấy nó giống như những con ruồi bay vo ve trong hầm phân, làm người ta cảm thấy nhức tai. Những bài báo như vậy tuy có ảnh hưởng đến danh dự công tác, thế nhưng bố mình cũng không đến mức nổi nóng như vậy chứ? Cùng lắm thì tổ chức họp báo, chiêu đã đám phóng viên kia một chút là xong.
577 Vương Tử Quân cũng không có ở trong phòng làm việc, hắn vỗ mạnh đùi nói:- Ôi, thư ký trưởng Lưu đại nhân, anh gọi điện thoại rõ ràng không trùng hợp, tôi bây giờ không phải đang ở thành phố Đông Bộ, anh xem.
578 Trình Gia Hòa lúc này cảm thấy cực kỳ khó chịu, hắn đã chuẩn bị xong tất cả, thế nhưng chủ tịch Vương lại không đến gặp mặt. Hắn nhìn bản tin thời sự thấy chủ tịch Vương và giám đốc Trần bắt tay thắm thiết với nhau, thế là chợt cảm thấy mũi có hơi cay.
579 Thư ký trưởng Lưu cười ha hả vài tiếng, lại từ chối cho ý kiến với lời nói của Vương Tử Quân. Mà Vương Tử Quân căn bản không nói thêm điều gì với lời phản ánh của thư ký trưởng Lưu, hắn đã đến địa vị hiện tại, có một số việc không cần phải xem vào vẻ mặt người khác.
580 “Chính mình sở dĩ bó tay bó chân cũng không phải là vì Hứa Tiền Giang nhúng tay vào vụ này sao? Chỉ cần ra tay với Hứa Tiền Giang, chuyện này. . . ”Trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, khóe miệng Vương Tử Quân chợt xuất hiện nụ cười, hắn cười nói với đầu dây bên kia:- Vợ, em thật sự là phúc tướng, anh đã nghĩ ra nên làm thế nào, hôn em một cái.