Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Thư Trùng Sinh Chương 623(p3): Tham Mưu Không Tốt Cũng Như Không.

Chương trước: Chương 623(p2): Tham Mưu Không Tốt Cũng Như Không.



- Nếu thư ký trưởng đã nói như vậy, thế thì cứ thực hiện theo chỉ thị của lãnh đạo.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng kiên định nói.

Quan Vĩnh Hạ nhìn Vương Tử Quân bỏ đi, hai hàng chân mày chợt giãn ra rất nhiều, trong lòng càng đánh giá chủ tịch Vương cao hơn vài phần.

Vương Tử Quân ở lại một ngày một đêm ở thành phố Sơn Viên, sau đó phải quay về thành phố Đông Bộ, vì thời gian gấp gáp mà căn bản không thể đến chỗ Trương Lộ Giai. Hai người chỉ gọi điện thoại nói ra nổi khổ tương tư với nhau mà thôi.

Khi thời gian Vương Tử Quân rời khỏi thành phố Đông Bộ ngày càng gần thì đủ mọi tin đồn bùng phát trên quan trường thành phố Đông Bộ, chiếc ghế bí thư và chủ tịch còn trống ở thành phố Đông Bộ càng làm cho người ta cho ra nhiều suy đoán.

Trong những tin đồn như vậy, có một thông tin làm cho người ta tin tưởng nhất, đó chính là hai vị trí bí thư và chủ tịch thành phố Đông Bộ sẽ là cán bộ hàng không từ bên ngoài vào. Dù sao thì đã có người hao tốn hết công phu đẩy Vương Tử Quân ra khỏi thành phố Đông Bộ, đối phương sẽ không cho người của hắn tiếp nhận hai vị trí quan trọng này.

Khi người bên dưới đang bàn tán sôi nổi làm cho tin đồn lan ra rộng khắp, nhóm người Chúc Vu Bình là cán bộ lãnh đạo cấp thành phố, bọn họ thật sự không dám lên tiếng. Đôi khi không lên tiếng lại xem như biểu hiện một loại thái độ khác thường. Rõ ràng nhóm người Chúc Vu Bình cũng không có hy vọng quá lớn đối với sắp xếp của mình, đặc biệt là Chúc Vu Bình tiến lên làm phó bí thư chưa được nửa năm, hắn không có ý nghĩ quá lớn với chức vụ chủ tịch hay bí thư.

Mà La Kiến Cường và Bành Quang Binh lại có dấu hiệu cố gắng tăng cường hoạt động. Hai người bọn họ tuy mắt đi mày lại với Vương Tử Quân, thế nhưng dù sao cũng bảo trì khoảng cách nhất định, biết đâu tuyến trên có ý gì đó, hai người bọn họ sẽ có chút cơ hội.

Ngày thứ ba khi Vương Tử Quân quay về Đông Bộ, Thạch Kiên Quân gọi điện thoại đến cho hắn, hai người nói chuyện được ba phút. Sau đó Vương Tử Quân cho người gọi nhóm người Chúc Vu Bình và Tôn Quốc Lĩnh đến phòng làm việc của mình.

- Chủ tịch Vương.

Chúc Vu Bình tươi cười đi đến khẽ chào hỏi Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân đã pha trà và đặt sẵn trên bàn, hắn thấy Chúc Vu Bình đi đến thì cười nói:

- Bí thư Chúc, mời anh dùng trà.

Chúc Vu Bình thấy vẻ mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, lúc này hắn mới ngồi xuống. Ngay sau đó Tôn Quốc Lĩnh, Lữ Hạ Cường và Đảng Hằng đều lục tục đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân.

Sau khi Đổng Quốc Khánh rời khỏi thành phố Đông Bộ, Đảng Hằng liên tục tiếp cận Vương Tử Quân. Đảng Hằng là người có nhân phẩm tốt, thái độ xử sự rất tốt, thế cho nên hắn nhanh chóng dung hòa vào trong danh sách cán bộ thuộc phái của Vương Tử Quân.

- Dựa theo sắp xếp của tỉnh, hai ngày nữa tôi sẽ đến thành phố La Nam nhận chức.

Vương Tử Quân vừa rót trà vừa cười nói.

Đám người ngồi trong phòng đều biết rõ Vương Tử Quân sẽ đi nhận chức ở thành phố La Nam, thế cho nên cũng không ai tỏ ra bất ngờ. Sau khi rót trà xong thì Vương Tử Quân nói tiếp:

- Có thể cùng cộng tác với các anh em, thật sự là duyên phận. Hai năm qua nếu như không có sự giúp đỡ to lớn của các vị, có lẽ tôi cũng không dễ dàng công tác và cho ra chút thành tích như vậy.

- Chúng ta dùng trà thay rượu, trước tiên cạn một ly.

Vương Tử Quân nâng ly trà lên, lúc này đám người Chúc Vu Bình vốn đang ngồi cũng đứng lên, bọn họ không nói gì, chỉ nâng ly trà của mình lên bao quanh ly trà của Vương Tử Quân.

- Cốp!

Một âm thanh cụng ly vang lên trong phòng.

- Chủ tịch Vương, tôi thật sự còn muốn theo anh công tác vài năm.

Đảng Hằng nâng ly trà trong tay lên rồi trầm giọng nói.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Sẽ có nhiều cơ hội, sau này biết đâu sẽ cùng công tác với nhau?

Vương Tử Quân nói đến đây thì cười nói:

- Anh Chúc, sau khi tôi rời đi mong anh quan tâm đến thành phố Đông Bộ. Chủ tịch Tôn, chủ tịch Lữ, các anh sau này cũng nên chân thành hợp tác, hỗ trợ chủ tịch Chúc xử lý tốt khối công tác của chính quyền thành phố.

Chủ tịch Chúc? Ba chữ này rời khỏi miệng Vương Tử Quân làm cho đám người đang lặng lẽ vì Vương Tử Quân sắp rời khỏi thành phố Đông Bộ phải trợn mắt há mồm vì kinh ngạc.

Chủ tịch Chúc? Chẳng lẽ chủ tịch Vương nói lộn, từ bí thư Chúc thành chủ tịch Chúc? Ý nghĩ này lóe lên trong đầu đám người, thế nhưng bọn họ nhanh chóng chối bỏ, tâm tư của bọn họ đều chạy sang một hướng khác.

- Chủ tịch Vương.

Chúc Vu Bình giật mình thức tỉnh trong tình huống ngây người kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm vào Vương Tử Quân, có chú chần chừ, cũng có chút không dám tin.

- Đã quyết định rồi, Vu Bình, sau này anh tiếp nhận vị trí chủ tịch thành phố Đông Bộ của tôi.

Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Chúc Vu Bình rồi trầm giọng nói.

Chúc Vu Bình nghe được lời nói của Vương Tử Quân mà hai ban tay càng thêm run rẩy, hắn dù thế nào cũng không ngờ lúc này mình sẽ là chủ tịch thành phố Đông Bộ. Tuy từ vị trí phó bí thư tiến lên chủ tịch thành phố chỉ là một bước, thế nhưng không biết có bao người khó thể vượt qua, hơn nữa tình huông lúc này hắn căn bản không có nhiều hy vọng.

Nhưng bây giờ sự việc rõ ràng rơi xuống đầu hắn.

Quan trường chú ý nhất chính là đối nhân xử thế và dựa vào đúng người, nếu người làm tốt thì tương lai sẽ phát triển như đi trên đất bằng, nếu không thì chẳng khác nào đặt tiền sai vị trí, thua sạch tất cả, rơi xuống vực sâu ngàn trượng. Dù anh có thể bấu víu ở lại cũng sẽ bị người ta dùng kéo cắt vụn. Chúc Vu Bình cảm kích Vương Tử Quân không phải chỉ là những gì đã làm trước kia, hơn nữa bây giờ Vương Tử Quân rời khỏi thành phố Đông Bộ mà vẫn còn có thể kéo mình lên không một tiếng động.

Chúc Vu Bình thật sự ôm lấy thân cây là Vương Tử Quân, thế nhưng hắn có ôm chặt và thực chất hay không thì phải xem vào bản lĩnh của chính mình. Hắn cảm thấy lúc này trong lòng mình chỉ có một quyết tâm duy nhất, đó chính là phải tan vào trong thân cây của mình, hắn thật sự sinh ra một cảm giác rất khó nói, nó giống như khoái cảm vì được hòa mình vào thân cây che chở cho mình vậy.

Không biết có bao nhiêu người nhìn vào vị trí chủ tịch thành phố Đông Bộ, thế nhưng chủ tịch Vương có thể kịp thời nắm bắt hướng gió để rồi vung tay quyết định sự việc, trong quan trường chỉ có những người giỏi dự đoán thời tiết mới có thể giương buồm đi xa. Giống như Vương Tử Quân đánh cờ, Chúc Vu Bình từng xem xét Vương Tử Quân đánh cờ, mỗi bước đi đều lưu lại đường sống cho mình, nên hòa thì hòa, nên thắng thì thắng, nên thua thì thua, điều này làm cho người ta đánh cờ với chủ tịch Vương đều sinh ra cảm giác sảng khoái.

Chúc Vu Bình đã qua cơn kích động, hắn chậm rãi tỉnh táo trở lại, hắn nhìn nụ cười của Vương Tử Quân, trong đầu thầm hiểu ra vấn đề.

Chủ tịch Vương vì vị trí chủ tịch thành phố Đông Bộ cho mình mà đã phải cố gắng rất nhiều, thế cho nên mới bất ngờ đẩy mình lên vị trí đáng chờ mong này.

- Chủ tịch Vương, tôi mời ngài một ly, dù ngài đi đến chỗ nào, Chúc Vu Bình tôi mãi mãi là binh lính của ngài.

Chúc Vu Bình tiếp tục nâng ly trà lên rồi nói với Vương Tử Quân.

...

Loading...

Xem tiếp: Chương 624(p1): Có Con Cái Mới Trưởng Thành.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thiếu Nữ Giựt Tiền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9



Điệu Slow Trong Thang Máy

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 15


Thần Ma Hệ Thống

Thể loại: Dị Năng

Số chương: 1670