21 Nó tiến vào trong. Shop cũng khá vắng khách. Thiết kế kiến trúc shop khá bắt mắt, màu kem pha với màu nâu chocolate xinh cực. Trần nhà chỉ có vài ba chùm đèn nhỏ nhưng sáng lắm.
22 Anh đặt quyển tạp chí Thời trang xuống, ngước nhìn chằm chằm vào nó. Một thoáng yên lặng. . . Nó mặc chiếc váy trắng có hoa văn cách điệu, trên mặt váy còn không quên đính những hạt cườm.
23 Sau hơn cả ngày vật lộn với mấy bộ váy cưới và mấy tấm ảnh, cuối cùng nó cũng đã về đến nhà. Người nó bơ phờ không còn chút sức sống. Nó lê từng bước nặng nhọc lên phòng.
24 Thấm thoắt một tuần đã trôi qua nhanh hơn nó tưởng tượng. Mới ngày nào nó còn đi thử váy cưới, chụp ảnh cưới, mới ngày nào nó còn đang hoang mang khi bị cuốn vào tình thế éo le sắp bị lộ thân phận mà bây giờ đã đến cái ngày nó không mong đợi nhất-ngày cưới của nó với anh.
25 Sau hơn 15 phút “vật lộn” với chiếc váy cưới, nó đi ra ngoài và ngồi sẵn trên bàn trang điểm chuẩn bị sẵn sàng để được các vị chuyên gia sửa soạn lại cho bản thân nó trước khi bước vào lễ đường.
26 Uyên Hy lấy lại vẻ hiền dịu ban đầu, mỉm cười chuộc lỗi: - Xin lỗi tiểu thư. Có lẽ lúc nãy tôi đã lỡ lời. Xin tiểu thư tha lỗi cho tôi ạ! - Thôi cũng chẳng có gì quang trọng đâu! - Cảm ơn tiểu thư! Bây giờ tiểu thư muốn tôi kẻ mắt màu gì đây nè? 30 phút trôi qua trong sự tất bật của cặp tình nhân trẻ tuổi.
27 “Tèn ten ten ten” Tiếng nhạc vừa nổi lên, hai bên thánh đường mọi người đã yên vị tại chỗ ngồi, cùng hướng mắt về phía chiếc thảm đỏ trải dài ở giữa, nơi nó và ba đang khoác tay uy nghi tiến vào thánh bục.
28 Sau hôn lễ. . . Mẹ chồng của nó hiền từ nhìn nó rồi nói: - Bạch Tuyết, giờ con đã là con dâu Trần Gia, và cũng là phu nhân của người thừa kế tập đoàn Trần Gia trong năm tới.
29 30 phút sau. . . Khách sạn Sunday. . . Cô tiếp thị điềm đạm dẫn đường cho nó và anh đến hòng VIP nhất của khách sạn. - Thiếu gia, tiểu thư, đây là phòng của hai người!- Cô mỉm cười chỉ tay vào căn phòng đối diện Nó vui vẻ: - Cảm ơn.
30 Sau khi nói chuyện gì đó với anh quản lí mà nó cũng chẳng nghe lén được, anh bước vào, trách nó: - Vui chưa? Đường đường là tiểu thư thiếu gia tập đoàn nổi tiếng mà lại bị người ta phản ánh cố ý gây ồn ào ảnh hưởng đến mọi người.
31 Sáng hôm sau. . . Mặt trời vừa lò mò bò ra khỏi đám mây tuyết trắng xóa lẳng lơ trôi nhẹ nhàng trên trời xanh, muông chim đua nhau hót ríu rít, khung cảnh thật ảm đạm.
32 Sân bay Quốc tế. . . Nó thản nhiên bước lên máy bay cùng anh trước con mắt ngưỡng mộ của mọi người. Nó khoan thai ngồi xuống chiếc ghế dành cho khách hàng VIP, bên cạnh anh.
33 “Các hành khách lưu ý! Máy bay chuẩn bị hạ cánh! Đề nghị mọi người yên vị trên chỗ ngồi!”- Tiếng phi công trưởng vang lên Nó lay lay người anh: - Này, này! Dậy mau! Anh uể oải hất tay nó - Chuyện gì vậy? Yên lặng cho tôi ngủ.
34 Anh móc trong túi quần ông thư kí một chiếc bóp tiền. Anh mở bóp ra, lục soạt soạt mà vẫn không thấy tờ tiền nào. - Chết thật. Ông này hình như quên đem tiền theo rồi!-Anh chán nản -.
35 - Vay tiền để giải quyết chuyện công ty sao?-Nó nhìn chị- Tại sao chị lại giấu em? Chẳng phải em đã nói là có chuyện gì khó khăn chị phải nói cho em sao? Không lẽ chị không coi em là em của chị? - Không, ý chị không phải như vậy! Chị biết em rất yêu mến chị, vì vậy.
36 _Biệt thự Hoàng Gia_ “Reng reng” Chiếc điện thoại mang phong thái cổ điển nhưng hết sức thời thượng đổ chuông xáo động khung cảnh yên ắng trong căn biệt thự rộng lớn đã mấy ngày vắng bóng cô tiểu thư nhỏ.
37 _Khách sạn Tasuneda_ Nó cùng anh khẽ mở cửa phòng, he hé nhìn vào trong. Khi đã chắc chắn thư kí Park vẫn còn đang trong tình trạng mê man sau cú điểm huyệt, hai người rón rén bước vào trong.
38 Khách sạn Tasunneda. . . 2 ngày sau. . . - Tôi đi ra ngoài có việc nhé!- Nó xỏ chân vào đôi giày cao gót, nói - Đi đâu?- Anh đặt quyển sách khoa học viễn tưởng xuống bàn - Chị Uyên Hy hẹn tôi đi ăn! - Tối rồi bộ cô định đi một mình à? - Lo lắng cho tôi ghê ta! - Tầm phàm.
39 Nó tháo kính áp tròng ra. Cái đau nhức đã dịu hẳn. Nhìn mình trong gương, nó thấy mắt mình hơi đỏ, và cảm thấy mọi thứ như mờ hẳn đi. Lúc trước, khi nó chưa kết hôn, buổi tối nó có thể mở kính áp tròng ra, nên không đau nhức nhiều.
40 1 tuần sau. . . Sân bay Quốc tế. . . - Oa Việt Nam ơi ta đã về rồi!-Nó bước xuống máy bay, hét to lên vui mừng - Ê ê đừng gây sự chú ý như vậy chứ? Sáng nay cô uống thuốc chưa vậy? Hay lại quá liều nữa rồi?-Anh khó chịu Nó lườm: - Coi chừng cái mồm thối của anh đi! Khéo làm sao kẻo tôi vả cho rơi cái hàm răng giả của anh giờ! - Này, răng tôi THẬT và CHẮC-SẠCH 200% đấy nhé! Không phải như cô đâu, hễ nghiến răng cái là coi như phải làm mồ chôn ấy triệu con sâu! Nó chống nạnh vênh mặt: - Anh mới làm giấy khai sinh cho tôi đấy à? Nói à biết, tên của tôi là HOÀNG TUYẾT LINH, không phải NÀY đâu nhé! - Tôi thích gọi vậy đó, làm gì được nhau? Hai người đang nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn thì bị một giọng nói chắn ngang dòng suy nghĩ.