21 Trái ngược với khu vực từ cổng vào sân khấu tối tăm, mang đậm không khí u ám của Haloween. Khu vực sân sau của trường trung học Royal được nhiều cột đèn lớn chiếu sáng.
22 Sau khi lấy lại được bình tĩnh sau giấc mộng đẫm nước mắt, Thụy Du bước vào phòng tắm để rửa mặt. Cô chống hai tay trên bàn đá cẩm thạch màu trắng rồi nhìn lại mình trong gương.
23 Theo như thông lệ hằng năm, sau lễ Haloween trường Royal lại có sự kiện đặc biệt xảy ra. Sự kiện này luôn luôn thu hút sự chú ý và bàn luận của tất cả học sinh trong trường, bao gồm cả hai khu A và B.
24 Đứng dưới một gốc cây lớn, Thụy Du ngẩng đầu nhìn hàng rào cao ngất ngưỡng ở phía trên, cảm thấy hình như não của mình có phần trì trệ. Chẳng lẽ cô phải trèo lên để ra ngoài hay sao.
25 Chiều tối, sau khi hoàn thành một vài công việc vụn vặt của mình Thuỵ Du liền ngồi vào bàn rồi lấy ra một tấm thiệp mời dự tiệc sinh nhật. Cô thở dài một tiếng, một tay chống cằm.
26 Vừa về đến nhà An Nhiên liền tức giận đi lên phòng anh trai mình, cô cũng không màng đến lịch sự tối thiểu mà trực tiếp xông vào mà không thèm gõ cửa.
27 [Tác giả: Chap này báo trước là mình chém gió quá tay nghĩa là có những chi tiết phi thực tế và không khoa học. Bình thường mình đều kiểm tra kĩ kiến thức mới viết nhưng lần này mình kiểm tra không được nên không chắc.
28 Trong lúc Thụy Du đang mò mẫm đường đi trên ống thông gió nối giữa hai tầng khì khói ở ngoài bất ngờ tràn vào với mật độ dày đặc làm cô ho liên tục và cảm thấy khó thở.
29 Hơn hai giờ sáng đám cháy mới được dập tắt hoàn toàn, sau khi nhận được sự xác nhận chắc chắn của nhân viên cứu hỏa rằng bên trong đống đổ nát không hề tồn tại bất kì thi thể nào Nhất Thiên mới an tâm thả lỏng mình một chút.
30 Đó là một mẩu giấy ghi chú nhạt màu được gấp tư cẩn thận, bên trong là một hàng chữ nhỏ màu đen ghi lại một địa chỉ khá mơ hồ. "Số 49 đường 2, khu tập thể An Lạc.
31 [BPN: Tên chap không liên quan nội dung chap. Vì tác giả không giỏi đặt tên]Chăm sóc người bệnh hẳn là một công việc gian nan và vất vả nhất mà Thụy Du đã từng làm, cô nghĩ là thế.
32 Vì hôm nay Đình Dương không đến trường nên sau giờ học Thuỵ Du không được ngồi moto về nhà nữa mà phải tự thân đi bộ về. Thế nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến cô lắm, còn những chuyện khác lớn lao hơn.
33 Sau khi rời khỏi phòng tập, An Nhiên không đi thẳng về lớp mà đi lang thang một mình ở khu vực sân sau của trường. Cô bước đi đều đều, không nhanh không chậm như muốn chờ đợi một bước chân khác luôn dõi theo mình.
34 An Nhiên vừa mở mắt thì liền bị một màu đen làm cho hoảng sợ. Cô nhắm mắt rồi lại mở ra với hi vọng sẽ nhìn thấy một điều gì đó thế nhưng vẫn chỉ là một màu đen thăm thẳm.
35 Sau một thời gian dài gần như biến mất khỏi trường học một cách bí ẩn, cuối cùng Khải Ân cũng xuất hiện ở lớp học vào đúng ngày thi Học Kì với một sự thay đổi rất lớn, thậm chí là hoàn toàn.
36 [BPN: Chap này lại có mùi hư cấu nữa rồi ~"~]Thụy Du phải mất hồn một lúc lâu mới định thần lại được. Nhớ lại vết sẹo trong giấc mơ, thảo nào cô lại thấy quen thuộc đến thế.
37 [BPN: Lại đặt tên không liên quan -_- ]=====Thế là Hoàng Minh đã đảm nhiệm chức vụ Osin Miễn Phí cho An Nhiên được gần 10 ngày. Thế nhưng cậu lại chẳng thấy phiền phức chút nào, ngược lại trông còn khá vui vẻ và yêu đời.
38 Như bao trường trung học khác, sau một kì thi căng thẳng trường Royal cũng tổ chức cho học sinh một chuyến đi giã ngoại dài ngày để thư giãn. Chuyến đi kéo dài ba ngày tại một hòn đảo tư nhân, nơi thuộc quyền sở hữu của một phụ huynh trong trường.
39 Khi Thụy Du và An Nhiên ra đến biển thì tất cả mọi người đều đã tập trung đầy đủ ở khu vực được sắp xếp sẵn. Dọc bờ biển toàn bộ đều là học sinh của trường, không hề có người ngoài xuất hiện nên không khí cũng khá thoải mái.
40 Cuối cùng thì trận đấu bóng chuyền mà Thuỵ Du căm ghét đó cũng đến hồi kết thúc sau hiệu lệnh tập trung dùng bữa trưa của trưởng đoàn. Thế nhưng với Đình Dương và Khải Ân thì mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, bởi vì bọn họ lại đang hoà nhau.