21 Trong lúc nàng bất ngờ đứng yên,thì thấy một thân ảnh mà đen,chạy tới kéo cô ta lên,rồi ôm vào trong lòng,nàng thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
22 Hắn cùng nàng tới hoa viện, lúc này không khí có phần yên tinh,hắn quay sang nhìn nàng liếc mắt nói. "Ngươi không có chuyện gì để nói với ta sao, ngươi thấy Ái Lan thế nào!""Tỷ ấy rất tốt,rất hợp với huynh.
23 Khi nàng tỉnh dậy trời đã tối,nàng đi tới phòng hắn,nàng muốn giải thích với hắn nhưng cuối cùng lại không thấy mà người nàng thấy lại là Triệu Ái Lan.
24 Chát!!!Âm thanh trong treo nhưng gay gắt vang len khiến không gian yên lặng đến bất ngờ,hắn thế nhưng mất khống chế tát nàng. Sững sờ chính là hành động hiện tại của mọi người, tâm trạng mọi người khác nhau,nàng bàng hoàng đau đớn,hắn giật mình sửng sốt,cô ta tâm trạng hả hê.
25 Nàng thương tâm chạy lạc vô cánh rừng,là nàng quá đa tình ư,tịa sao lại đối xử như thế với nàng,nàng bất ngờ cất tiếng hát,tiếng hát trong màn đêm âm u vừa thương tâm lại khiến nơi trái tim người nghe đau đớn.
26 Chuyện gì đang xảy ra,hắn chạy tới tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé nơi đó vào ngực cảm nhận hơi thở vẫn còn hắn thở phào nhẹ nhõm,quay người ôm nàng chạy như bay về phòng của nàng để thái y tới khám,sau khi xác định nàng đã ổn hắn tiến tới tầng hầm nơi một đám người vừa bị hành hạ xong,họ nhìn hắn sợ hãi,tại sao lại đánh họ,ánh mắt ấy như hận không ngay lập tức giết họ vậy"Nói nhanh,ai sai các ngươi giết nàng ấy.
27 Sau khi trở ra,hắn chạy vội vô phòng nàng,nhìn bóng dáng yếu ớt ấy,hắn không khỏi ngã khụy xuống. Hắn,chính hắn khiến nàng đau đớn như thế này,hắn chính hắn không tin nàng,nhìn nàng nằm đó,nhưng sinh mệnh thật yếu khiến ngực hắn quặng đau.
28 Tại một căn biệt thự nguy nga cách xa thành phố,nơi này yên tĩnh đến lạ lùng dường như ta có thể nghe rõ tiếng sóng biển. Trong một căn phòng rộng,phong cách công chúa,trên chiếc giường to lớn,nơi ấy có một tiên nữ,không là một thiếu nữ,cô ấy nằm đấy khiến mọi vật như mờ đi.
29 *Vì trong những chap này là thời hienj đại nên xưng anh em nha,mình có sữa chút Trần Lãnh là anh, Nguyệt Nhu về với tên hiện đại là Tú Nhi,còn Âu Hàn cơ vẫn là hắn nhé*Trần Lãnh nhìn Tú Nhi trầm mặc,lòng đau nhói,anh biết có lẽ bây giờ và mãi mãi nàng sẽ không để anh vào tim mình nữa vì nàng chỉ yêu mình Âu Hàn Cơ, thế thì anh níu kéo làm gì nữa,thà cứ mãi như vậy buông tay để nàng hạnh phúc.
30 Thời gian nàng rời đi,hắn tựa như kẻ điên tìm nàng khắp nơi,nhưng không thấy,hắn rất sợ hãi như cuối cùng cũng bình tâm lại,thế giới của nàng không phải thế giới phụ thân sao,thế thì hắn sẽ đến đó tim nàng vậy.
31 Sau khi Trần Lãnh đưa nàng về nhà,nàng nghĩ ngơi ở nhà mấy ngày rồi được đi học lại. Hôm nay sân trường rộn ràng hơn vì hôm nay thiên tài bảo bối của trường Vân Trung trở về sau nhiều tháng mất tích.
32 Nàng giật mình,bất động nhìn hắn,hắn. . . tại sao lại ở đây. . . hắn. . . sao lại trở thành thế này. . . Hắn sau khi tới thế giới này muốn ngay lập tức tìm nàng nhưng hoàng cảnh không cho phép,hắn buộc phải tới công ty của mình để giải quyết công việc rồi mới có thể nhờ đó tìm nàng,cũng may nàng quá nổi tiếng nên việc tìm đến đây không phải khó.
33 Nhìn hắn nơi đó,quỳ trước mắt nàng bao nỗi đau đớn nơi trái tim như vỡ òa,không chần chừ nữa,nàng lao tới ôm lấy cổ hắn mà khóc. Nhìn nàng khóc trong vòng tay của mình của mình, tim hắn tựa như có một bàn tay bóp lại khiến nó quặng đau, tất cả là do hắn do hắn mà.
34 Khóc mệt rồi,nàng tựa vai hắn ngủ thiếp đi,nhìn thân ảnh nhỏ bé ấy trong vòng tay hắn không khỏi sủng nịnh, hắn sẽ không thể khiến nàng đau lòng thêm một lần nữa.
35 Nàng ngơ ngác đi ra ngoài tìm hắn, nàng rót một ly nước uống hy vọng giúp lòng nàng an tâm hơn, nàng nghĩ có lẽ nàng quá đa nghi,nên tin hắn thì mới đúng.
36 5 năm sau. . . Đêm nay là lễ hội Tẩy Trần ở đất nước Phù Tang này, không khí vui đùa nhộn nhịp vì dịp lễ vào mùa hoa nên cảnh tượng khiến người ta thấy thật ngọt ngào.
37 Nhìn cơ thể người con gái mà hắn yêu thương đang dần run lên, hắn biết quá khứ đã để lại nhiều điều khiến nàng tổn thương. . Hắn từng nghĩ nàng phải chăng sẽ rất chán ghét hắn nhưng hắn lần này đã kiên quyết đem nàng về bên mình,hắn không muốn mất nàng một lần nữa.
38 Nhìn hắn quay lưng rời đi, nàng giật mình nhưng sau đó như một phản xạ tự nhiên nàng chạy tới ôm lấy hắn. Hắn bị hành động này làm ngây ngất, không biết phải làm gì.