21 “Tiểu Á, con thích Phú Đình Đình kia sao?” Trên đường trở về, Mộ Dung Lăng Phong thực muốn hỏi điều mà anh muốn biết nhất, nhưng cũng rất sợ hãi, nếu Tiểu Á nói thích như vậy thì anh phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ phải cười cười ủng hộ, không, anh làm không được.
22 Hai ngày nghỉ luôn thập phần ngắn ngủi, sáng sớm, Từ Trạch Á lười biếng từ giường bò xuống, duỗi thắt lưng một cái lấy lại tin thần, hôm nay khẳng định là một ngày nước sôi lửa bỏng, bất quá cậu đã chuẩn bị tốt để ứng phó, gọi là “địch đến thì ta chạy”, cậu, Từ Trạch Á, mới sẽ không sợ.
23 Trước cổng trường học, bên trong chiếc xe BMWs màu đen, Mộ Dung Lăng Phong lười nhác ngồi trên xe, lúc thì nhìn đồng hồ nạm vàng trên tay lúc thì nhìn về phía cổng trường, bỗng di dộng vang lên, vừa thấy dãy số xa lạ nhưng lại là từ Mỹ gọi sang thì liền tiếp máy.
24
“Tiểu Á ngủ chưa?” Mộ Dung Lăng Phong gõ gõ cửa phòng Tiểu Á.
“Con chưa, baba” Từ Trạch Á mở cửa phòng, Mộ Dung Lăng Phong liền đi vào.
“Baba ngày mai phải đi Mỹ rồi, đêm nay muốn ở bên Tiểu Á lâu một chút” Mộ Dung LĂng Phong kéo Từ Trạch Á ngồi xuống bên giường.
25
“Vương thúc, cháu đã về” Về đến nhà, thói quen đầu tiên của Từ Trạch Á là xem baba có ở nhà hay không.
“Tiểu Á thiếu gia muốn ăn cơm trước hay tắm rửa trước?” Quản gia thân thiết hỏi Từ Trạch Á
“Chờ baba về cùng ăn đi” Nhìn trong phòng khách không có, Từ Trạch Á định chạy lên lầu.
26
“Lão gia, Tiểu Á thiếu gia nói phải đợi lão gia trở về, kết quả là ——–
Mộ Dung Lăng Phong vừa đi vào biệt thự liền thấy Từ Trạch Á cuộn tròn trên sô pha, đại khái là bởi vì chờ anh nên ngủ quên.
27 “Đình Đình, cậu muốn mua cái gì a?” Sau khi tan học, Phú Đình Đình hêu Từ Trạch Á cùng đi mua đồ, bởi vì là bằng hữu nên Từ Trạch Á không có cự tuyệt.
28
“Hi” Thấy Từ Trạch Á đi tới, Lạc Tuấn Tiệp một bên tựa vào cửa xe liền đi qua chào hỏi Từ Trạch Á
“Chú?” Người này chẳng phải người hôm qua lúc đi mua đồ cùng Đình Đình nhận lầm người sao? Từ Trạch Á hướng Lạc Tuấn Tiệp cười cười coi như chào hỏi rồi sau đó hướng đi tìm lái xe đến đón cậu.
29
“Lão gia, lái xe nói không thấy Tiểu Á thiếu gia” Quản gia đi vào phòng khách nói với Mộ Dung Lăng Phong
“Sao lại thế này?” Mộ Dung Lăng Phong đặt báo trong tay xuống hỏi
“Bởi vì trên đường bị kẹt xe đến nơi thì đã không thấy Tiểu Á thiếu gia đâu
“Chẳng lẽ Tiểu Á tự mình ngồi xe trở về?” Không được, anh vẫn lo lắng, cầm lấy áo khoác Mộ Dung Lăng Phong vừa đi vừa nói: “Tôi ra ngoài tìm xem thế nào”, Tiểu Á của anh đáng yêu như thế nếu bị người xấu bắt cóc thì làm sao bây giờ? Nghĩ nghĩ anh liền cảm thấy rất bất an.
30
Từ Trạch Á ngồi trên sô pha thượng đẳng chờ Mộ Dung Lăng Phong, nhìn thấy anh đi vào liền đứng lên hỏi “Baba, chú kia đi rồi sao?
Mộ Dung Lăng Phong kéo kéo cà-vạt trên cổ, đem tay trang để một bên rồi ngồi xuống bên cạnh Từ Trạch Á, nhìn Từ Trạch Á nói “Tiểu Á, lần sau không nên đi cùng người lạ
“Dạ, baba, chính là cái chú kia nói con giống bằng hữu của chú ấy, hơn nữa người bằng hữu kia cũng đã qua đời, cho nên Tiểu Á thấy rất đáng thương” Cậu cảm giác được ánh mắt chú vừa rồi nhìn cậu rất bi thương, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.
31 “Trạch Á, cậu đã đáp ứng tớ thì không thể đổi ý?” Phú Đình Đình nhìn Từ Trạch Á nói bởi vì ngày hôm qua đã cùng Từ Trạch Á nói hôm nay sẽ đến nhà cô, lão ba của cô luôn hỏi cô dạo này cùng Từ Trạch Á một chỗ thế nào rồi, xem ra nếu cô không cho ông xem chút thành quả, ông hẳn là sẽ không bỏ qua cho người con gái như cô rồi.
32
“Ai nha, thì ra là Mộ Dung thiếu gia
Phú Đình Đình vừa dẫn Từ Trạch Á bước vào cửa, đôi mắt híp của Phú Hào đã nhìn thấy Từ Trạch Á, nhiệt tình đón Từ Trạch Á vào.
33 Bữa cơm này Từ Trạch Á ăn thế nào cũng không thoải mái, trong bữa cơm Phú Hào thân mật gắp cho cậu cái này cái kia, hại cậu ăn chưa hết cái này lại phải ăn tiếp cái kia, cứ thế mãi khiến cậu sợ là không phải vì ăn đến chết thì cũng là ăn đến bể bụng luôn.
34 “Tiểu Á, Tiểu Á, chúng ta về đến nhà rồi” Dọc đường đi Từ Trạch Á đều nằm ngủ trong xe, thẳng đến khi xe dừng lại vẫn không tỉnh, Mộ Dung Lăng Phong gọi vài tiếng cũng không thấy Từ Trạch Á tỉnh lại liền trực tiếp ôm cậu xuống xe.
35
(): Những việc cấp bách
“Baba sớm an” Sáng sớm thức dậy đầu Từ Trạch Á vẫn có chút cảm giác choáng váng, tuy rằng sau khi trở về chuyện tối hôm qua cơ bản đều không nhớ rõ, nhưng có một số chuyện vẫn thấy mông lung, cậu nhớ rõ baba hình như nói gì đó với cậu “Giống như gì gì đó ——-” Dù sao chỉ nhớ được thế thôi.
36 “Hi —-” Đẩy cửa, Hải Minh Vũ cùng người bên trong thân thiết chào hỏi, không có biện pháp, ai bảo hắn nhận cái nhiệm vụ kia cơ, nói là nhận còn không phải bị người nào đó ép đến thăm dò “tình địch”.
37 “Trạch Á, cậu hôm đó về nhà không sao chứ?” Phú Đình Đình cùng Từ Trạch Á sóng đôi đi ra khỏi trường học, bởi vì trường tạm thời tiến hành tu sửa cho nên được tan học sớm.
38
“Cái kia, chú Lạc, chú muốn đưa con đi đâu?” Nhìn một hồi cũng chưa thấy Lạc Tuấn Tiệp dừng xe, Từ Trạch Á nhịn không được hỏi
“Đến một nơi rất tốt” Lạc Tuấn Tiệp quẹo một cái, xe liền dừng lại
“Tiểu Á xuống đi” Lạc Tuấn Tiệp giúp Từ Trạch Á mở cửa xe
Nơi này? Từ Trạch Á nhìn thấy cửa đề Túy hương【 Túy hương 】thì đoán chắc là quán cà phê gì gì đó, quả nhiên vừa đi vào chẳng những quang cảnh tao nhã, lại có hương cà phê thoang thoảng
“Tiểu Á, con muốn ăn gì?” Lạc Tuấn Tiệp lấy menu đưa cho Từ Trạch Á
Từ Trạch Á nhìn đến ngây người, xem tờ menu trên tay cũng không thể tưởng tượng được, nơi này cũng không phải một quán cà phê đơn thuần, kỳ thật chính là quán ăn trà chiều kiểu Trung Quốc kết hợp phương Tây.
39
“Kỳ thật Mộ Dung Lăng Phong cậu ta ———–
“Ai nha, Tiểu Á, sao con lại ở đây?” Từ bên ngoài Hải Minh Vũ liền nhìn thấy Từ Trạch Á cho nên cũng bước vào, không ngờ Lạc Tuấn Tiệp cũng ở đây, đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó vội vàng đi đến chào hỏi “Tuấn Tiệp cũng ở đây sao?
“Chú Hải cũng biết chú Lạc sao?” Nhìn thấy Hải Minh Vũ, Từ Trạch Á liền hỏi
“Hả, ừ, cứ xem là như vậy đi” Hải Minh Vũ mập mờ nói
“Minh Vũ, ngồi xuống cùng uống ly cà phê?” Lạc Tuấn Tiệp nói với Hải Minh Vũ
“Không quấy rầy hai người chứ?” Hải Minh Vũ ngồi xuống cạnh Từ Trạch Á nói với Lạc Tuấn Tiệp
“Không có, kỳ thật tôi với Tiểu Á đến ăn chút gì đó thôi” Có Hải Minh Vũ ở đây, hắn đương nhiên không thể nói gì được, dù sao quan hệ của Mộ Dung Lăng Phong với Hải Minh Vũ thế nào hắn cũng biết rõ.
40
“Chú Hải, hy vọng chú sẽ không nói cho baba chuyện con cùng chú Lạc gặp nhau” Ngồi ở trên xe Từ Trạch Á nhìn Hải Minh Vũ nói
“Vì cái gì?” Hải Minh Vũ không rõ hỏi
“Bởi vì baba hình như không thích chú Lạc, hơn nữa con cũng không muốn làm baba lo lắng” Cậu nghĩ baba không thích chú Lạc có lẽ là vì lo lắng chú Lạc là người xấu, cho nên cậu lại càng không muốn làm baba lo lắng
Tên Lăng Phong kia ngay cả Tiểu Á cũng nhìn ra, xem ra quan hệ đối địch này đúng là không rõ ràng bình thường nha.