141 Từ trên lầu làm việc của tổng giám đốc Tập đoàn Mộ Dung đuổi xuống, vẫn không thể đuổi kịp Tình Tình, chỉ có thể nhìn bóng dáng của người đẹp ngồi lên tắcxi đi về.
142 "Đơn Duật kiên quyết muốn nói chuyện với cậu kìa. " Mặc dù thái độ của anh không có thay đổi, nhưng trong mắt Mộ Dung Trần rõ ràng xuất hiện tia cảnh cáo, ý tứ là những kẻ không biết thức thời thì hãy chờ chết.
143 Năm nay cô đã hai mươi bốn tuổi, thân thể đầy đặn đến mê người, thân thể mảnh khảnh trắng như tuyết, còn có cả một đôi mắt hấp dẫn. "Mộ Dung Trần, anh đang xem ở đâu vậy.
144 Bọn họ đi vào căn phòng quen thuộc, Mộ Dung Trần dịu dàng đặt Tình Tình lên trên giường lớn mềm mại, sau khi xác định cô nằm thoải mái mới đứng lên. "Mới vừa rồi bác sĩ nói vết thương không nên dính vào nước, có muốn lau người một chút hay không?""Không cần đâu, ngày mai tôi sẽ về nhà của mình.
145 Sáng sớm hôm sau, Tình Tình không thể ngờ được cô bị Mộ Dung Trần ôm vào trong ngực thế nhưng lại ngủ rất ngon đến tận khi trời sáng mới tỉnh, mà cái người tối hôm qua ôm cô ngủ, lúc này đã sớm không thấy bóng dáng đâu hết.
146 Chuyện của Tiết gia có sự tham gia của Mộ Dung Trần khôi phục rất nhanh, bắt đầu vận hành bình thường, cổ phiếu của công ty sau một thời gian làm việc đã khôi phục giá trị trên thị trường, hơn thế lại còn không ngừng đi lên, bởi vì trong giới thương mại có tin đồn, tập đoàn Mộ Dung sẽ sát nhập với Tiết thị, chỉ chưa chính thức tuyên bố ra ngoài mà thôi.
147 Mộ Dung Trần không nghĩ tới mục đích mà Tiết Thiệu Trạch gọi điện thoại tới lại là vì chuyện này! Mẹ con Tiết Tinh Tinh năm đó bị Tiết Thiệu trạch vận dụng quan hệ ném ra nước ngoài, ai có thể ngờ được cô ta thế nhưng lại cấu kết với phần tử hắc đạo, trở thành người tình được sủng ái nhất của đại ca hắc đạo ở Ấn Độ.
148 Ánh sáng chiếu qua cửa sổ trong phòng bệnh hạng nhất, trên bàn cây mã đề đang phát triển mạnh mẽ, rèm cửa sổ màu xanh lam phất phơ trong làn gió nhẹ nhẹ, trong ngày mùa đông này hiếm khi có được ánh mặt trời vương vãi đầy mặt đất như vậy.
149 Sau khi Mộ Dung Nghiên rời đi thật lâu, Tình Tình rốt cuộc cũng tỉnh táo lại liền đấy người đàn ông đang giở trò kia ra. "Mộ Dung Trần, cái cô Lam Chỉ Nông kia đâu?""Anh không quan tâm cô ta như thế nào, ngoan, không cần giận dỗi, để cho anh thương em một chút!" Cô gái này cũng thật là, lúc này còn có tâm tình đi quan tâm đến phụ nữ khác.
150 Biệt thự rất lớn, có thể nghe thấy hơi thở của cây xanh và hương thơm của hoa cỏ ở khắp nơi, dưới ánh trăng được anh dẫn dắt xuyên qua cửa chính, đi về phía bên trong của tòa thành.
151 "Ục ục. . . . . . "Bốn giờ chiều, Mộ Dung Trần khép tài liệu trên tay lại, vuốt ve mi tâm của mình, đè xuống phím hands-free. "A Trần, gần đây các con đang bận rộn gì?" Là Thái Chi Lan – mẹ anh.
152 "Đúng vậy, Tình Tình, cậu có ý khiến gì về mấy vị thiếu gia nhà Mộ Dung không?""Thật xin lỗi, tôi đi nhận điện thoại trước. " Tình Tình lúng túng không biết phải trả lời thế nào, tiếng điện thoại vừa vang lên, hoàn hảo giúp cô giải vây.
153 Đúng bảy giờ chiều, cả tòa cao óc nhà Mộ Dung đã tắt đèn, chỉ có lầu tầng 42, tầng làm việc của Tổng giám đốc vẫn còn sáng đèn. Mộ Dung Trần còn đang vì chuyện của anh cả mà rầu rĩ, đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn ảnh máy vi tính, đó là buổi chiều họp cuối cùng của anh về việc sẽ mở rộng thị trường qua HongKong.