21 Hân chạy như bay trên con đường đến quán bar Lacco trong 1 tâm trạng cực kì rối bời. ! Khoảng 10 phút trước, Thùy vừa gọi cho cô với 1 giọng nói lè nhè, sặc mùi bia rượu… và điều đó khiến cô hoảng hốt thật sự.
22 - Tại sao anh lại thích cậu ấy?? em có gì thua chứ?! Em xinh đẹp, gia đình gia giáo, quá khứ lại tốt đẹp, có gì mà không xứng với anh hả??! Còn Hân, anh biết cậu ấy từng có suy nghĩ ghê tởm như thế nào không?? Cậu ấy từng muốn quen em, muốn thành les ấy, không lẽ như vậy anh vẫn thích sao Vũ???“Bốp!!”, Thùy như tỉnh cả rượu, mắt mở to ra…đọng vài giọt lệ trên khóe mi…cô sờ tay lên má, thất thần quay sang người vừa tát mình 1 bạt tay như trời giáng cùng với đôi môi tái nhợt vì mím quá chặt…Hân gồng người, siết chặt bàn tay vừa đánh Thùy như muốn kìm chế cơn giận…có chết cô cũng không ngờ rằng Thùy từng có những suy nghĩ như vậy, và có chết cô cũng chẳng ngờ rằng mình sẽ đánh Thùy mạnh như thế này… 1 nỗi thất vọng, tủi hổ dâng trào trong lòng cô, nó muốn xé nát trái tim cô ra làm trăm mảnh…những lời nói xúc phạm đó thật sự khiến Hân đau lắm…và càng đau hơn khi chủ nhân của nó lại là người bạn thân duy nhất của cô…Quân đảo mắt, căng thẳng nhìn vào 2 cô gái đang trừng trừng nhìn nhau, anh nghĩ mình nên làm gì đó vào lúc này…vả lại… cái vẻ mặt đau khổ cùng cực của Hân khiến Quân không tài nào chịu được, anh định sẽ nắm lấy tay cô, kéo cô đi nơi khác, nhưng…- Đi về ngay cho tôi.
23 Quân khẽ nhíu mày, to mò nhìn vào gương mặt đang hoảng hốt của Hân…anh không hiểu vì sao cô nàng đang cãi nhau với anh, tự dưng lại bị đứng hình khi trông thấy thằng trời đánh kia.
24 Cả hai cùng nhau về nhà Hân sau khi đã “trả sự tự do” cho tên Khoa đê tiện kia. Tên này chắc hẳn sẽ bị chấn động tâm lý hoặc bị ám ảnh về xe lửa cho đến hết cuộc đời của hắn.
25 “Ồ…!”, mọi người xung quanh vòng tròn bất chợt cùng đồng thanh rộ lên khi 2 đối thủ liên tục tung đòn vào nhau, động tác cực nhanh đến nỗi có thằng phải nheo mắt lại vì không nhìn rõ được tay họ nữa… kẻ ra đòn, người phòng thủ rất quyết liệt…nhưng điều lạ ở đây là tấn công nhiều như vậy mà chưa ai bị trúng đòn của ai cả…! Thật nghẹt thở và kịch tính…!Và cũng đã đến lúc Hoàng xuất “tuyệt chiêu” của mình, anh hất đầu gối lên nhằm vào bụng Quân, rồi đến cú đá xoay sượt ngang đầu cậu đàn em đang cố gắng nghiêng người để tránh…và liền sau đó, bất ngờ Hoàng giật ngược cái chân đã tấn công hụt lại, sức còn mạnh hơn cú đá “giả” khi nãy.
26 Hân mơ màng…1 chút ý thức đã thoáng trở lại trong tâm trí cô…Hân lắc lắc cái đầu đang nhức như búa bổ của mình, gắng nhớ lại những ký ức rời rạc từ khi cô bị chụp thuốc mê đến bây giờ…nhưng không được, nó xảy ra quá chớp nhoáng, ngoài hình ảnh chiếc cổng nhà quen thuộc ra thì cô chẳng thể nhớ thêm được tý gì cả…tên đê tiện nào đã chơi trò hẹn hạ này chứ…?Khi đã tỉnh táo hơn 1 chút, Hân dần dần hé mở đôi mắt to tròn và…bàng hoàng khi thấy mình đang ở trong 1 căn nhà hoang cũ kĩ gần như nổi móc lên! Sàn nhà, xung quanh toàn là bụi bẩn, tường thì đầy mạn nhện, thêm cả đống bàn ghế mục nát dính vài bệt máu được chồng chất trong góc nhà đằng kia; khiến Hân buồn nôn kinh khủng, nơi đây… sặc mùi hoang tàng và chết chóc!Rồi 1 giọng nói khàn đặc quen thuộc vang lên 1 cách khó chịu:- Cảm giác bị chụp thuốc mê thế nào hả “nữ sát thủ”?Hân ngước lên; và thật sự hoảng hốt khi trông thấy gã Khởi Sơn đang đứng lù lù trước mắt cô.
27 - Dự là anh Hoàng sẽ ói mấy ngày khi quay xong cái clip trời đánh đó – 1 tên trong đó vừa cười vừa nóiVũ hơi cúi mặt xuống, vai run run lên vì cố nhịn cười.
28 Hân cố gắng hét lên từng âm thanh ta khỏi cổ họng đã khô khốc vì thiếu nước của mình:- Đồ ngốc! Ai bảo cậu đến đây 1 mình?!! Chạy mau đi!!!Gã Sơn đột lên phá lên cười sằng sặc, hắn đứng dậy vỗ vỗ tay giống như vừa xem được bộ phim tình cảm xúc động đến phát khóc vậy! Gã bước đến gần Quân, nét mặt thay đổi 180 độ, gã nói nhanh:- Tao nói ngắn gọn thôi, tao ghét cái thái độ xấc láo của mày ở quán bar hôm trước, vì thế, xin lỗi tao đi.
29 Vân vẫn ngồi thừ ra đấy, mắt thì mãi đăm đăm nhìn ra khung cửa sổ, nhưng tay lại báu chặt thành ghế 1 cách khó hiểu…?Rồi gã Sơn tiến đến góc nhà, lấy chiếc bóng đèn huỳnh quang dài vẫn còn nằm gọn trong lớp vỏ xốp.
30 Vân vừa từ chối lời mời hẹn hò của 1 gã lì lợm đeo bám cô suốt 3 tháng trời, và đây đã là tên thứ 8 rồi! Thật sự cô chẳng có tý hứng thú gì với những tên lắm mồm, dẻo miệng lúc nào cũng mãi tán dương về vẻ ngoài của cô 1 cách thái quá cả…Ấy vậy mà…mỗi lời khen “em xinh lắm” của 1 người cô mong chờ mãi, lại chẳng bao giờ được nghe thấy…Đêm nay là giáng sinh, 1 đêm thật tuyệt vời đối với những người hay mơ mộng đến nỗi họ có thể thấp thoáng trông thấy từng đóa hoa tuyết tuông rơi giữa bầu trời đầy sao, rồi bỗng bừng sáng lên rực rỡ khi vô tình hòa vào ánh đèn đường trải dài trên khắp con phố thơ mộng… Một đêm lý tưởng dành cho những cặp đôi đang yêu khi họ sẽ cùng nhau thưởng thức 1 bộ phim tình cảm nhẹ nhàng hoặc cùng ngồi nhâm nhi tách café nóng hổi trong vòng tay siết chặt nồng nàn của nhau…để làm ấm cơ thể cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng…giữa trời đông giá lạnh như thế này…Vân luôn mơ 1 ngày nào đó, cô sẽ được tay trong tay người mình yêu dạo khắp từng con phố trong đêm giáng sinh se lạnh như bây giờ.
31 Lúc này đầu óc Vân trống rỗng, cô không hiểu vì sao anh lại xuất hiện trước mặt cô trong đêm giáng sinh buồn tẻ này, cô thật sự không ngờ sau bao nhiêu chuyện phức tạp đến vớ vẩn ấy và sau cả lời nói lạnh lùng như sấm truyền của cô mà cô vẫn còn có cơ hội gặp lại anh sao.
32 Anh chàng đưa tay lên gãi nhẹ đầu mình 1 cách khổ sở, ngập ngừng hồi lâu, anh cũng quyết định lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên lặng- Quà…giáng sinh của em đấy…Vân để 2 tay ôm lên mặt mình, thốt lên:- Là… anh…?!- Ừm, là anh – vẫn nụ cười hiền hòa ấy – hãy cho anh cơ hội để được yêu em hơn xưa, được không Vân…?Bất giác cô nhào đến ôm chầm lấy anh trong sự vỡ òa của mọi cảm xúc thăng hoa nhất…rồi họ miên man trong vòng tay của nhau, chìm đắm vào biển trời của sự hạnh phúc.
33 Càng nghĩ Quân càng không thể tin được, đây mà là người duy nhất từng đấu ngang ngửa với đàn anh “bất bại” của mình sao?Vũ thở dài tách Joker ra khỏi cậu em tội nghiệp xem như đã kết thúc màn chào hỏi “thái quá” này; rồi anh nhìn thẳng vào mắt “gã quái đản”, nói nghiêm túc:- Thật ra hôm nay tôi đến nhờ ông 1 chuyện.
34 Joker ngồi đung đưa chân trên chiếc bàn bida, cắn cắn mấy cái móng tay sơn đầy màu sắc của anh với vẻ mặt suy nghĩ cực đăm chiêu. Trong khi Sơn cứ ngồi chết dí trên sàn như bị cả 1 biển trời của sự sợ hãi kinh hoàng nhấn chìm xuống vực thẳm vậy.
35 Quân khẽ nhăn mặt như thể bị tổn thương nghiêm trọng khi Vũ gọi đầy đủ tên anh như thế… nghe nó thật xa cách và lạnh lùng… Quân cố gắng điều hòa lại nhịp thở để lấy lại bình tĩnh trước những lời mắng xối xả của Vũ, rồi chậm rãi nói- Anh mắng **** tôi ra sao cũng được, tôi sẽ không biện minh, không nói thêm bất cứ lời dối trá nào khiến anh chướng tai nữa.
36 Quân khẽ nhướng mày nhìn chằm chằm vào bộ trang phục quái đản của Joker với vẻ mặt rất khôi hài, nhưng anh không thể nào cười nổi. Mà có lẽ… đó cũng là điều may mắn trong lúc này, vì chắc chắn Joker sẽ rất tức giận nếu Quân nhằm vào bộ trang phục quái đản kia mà bật lên cười sằng sặc.
37 Chợt, lúc ấy có 2 gã bợm rượu tự động vấp phải chân Quân, rồi tự động ngã nhào ra đất. Sau đó 1 gã thấp bé còn giận dữ, cong cớn cái môi dày cui của gã lên bắt Quân phải xin lỗi.
38 Men rượu như bốc hơi ra hết khỏi người Quân vì bị sự vui mừng lấn át. Cuối cùng cũng đã có người chịu tin và chịu nghe anh giải thích. 1 hồi chuông của sự sống bỗng rung lên, xua tan đi được phần nào thứ không khí ảm đạm, thê lương trong cõi lòng anh lúc này.
39 Vân siết chặt 2 tay lại, trợn trừng đôi mắt rực lửa chứa đựng sự tức giận đến tột đỉnh của mình và lao đến tên Luân với 1 thái độ cực dữ dằn khiến hắn phải hoảng sợ, khẽ lùi về sau và vịn hờ vào chiếc ghế gỗ.
40 Quân chợt phá lên cười kiểu nhạo đời vô cùng. Anh không thể tin được sau khi tàn nhẫn đẩy anh xuống vực thẳm của sự đau khổ, mà hắn vẫn còn thản nhiên “thân thiện” với anh như thế.