21 Chỉ mới có năm năm mà Đài Bắc đã có quá nhiều thay đôỉ. Nhà cưả mọc cao ngất, chen chúc. Nhiều con đường xưa kia còn là đất, nay đã được traỉ nhựa, sạch sẽ rộng thênh thang.
22 Suốt đêm Vương Long không ngủ được, đầu óc chàng đầy ắp những suytư, những cảm nghĩ dằn vặt trong tâm. Khi bỏ ra đi, chàng đã tự coi cuộc đời chàng không còn nữa.
23 Khi Vương Long ra khoỉ bịnh viện thì đòan hát đã đi Đài Nam. Chàng phải nằm dưỡng bịnh lâu hơn cả sự dự liệu của bác sĩ, đúng hai tháng. Sức khoẻ chàng đã bình phục gần như cũ.
24 Con tàu rúc một hồi còi dài, từ từ dừng lại sân ga nhỏ của quê chàng. Vương Long bước xuống, tâm hồn chàng không khoỉ xúc động. Từ Đài Nam về quê chàng chỉ mất có một tiếng đồng hồ.
25 Trong căn phòng khách sạn, được anh em nghệ sĩ dăng đèn kết hoa, biến thành phòng hoa chúc cho chàng và Liên Liên vui đêm hợp cẩn. Sau khi mọi người đã ra về, cả hai lặng lẽ nhìn nhau, mỗi người một ý nghĩ, nhưng hạnh phúc tràn đầy.
26 Bụng Liên Liên mỗi ngày một lớn, đã tới lúc nàng không thể đi theo đoàn hát được nữa. Vương Long sửa soạn để gửi vợ về Đài Bắc. Từ hai tháng trước Lý Bân đã về rồi.
27 Vương Long trở lại nằm điều trị tại bệnh viện cũ. Ở đó người ta có sẵn bệnh lý của chàng nên dễ dàng theo dõi để điều tri. Và vì lần trước căn bệnh chưa được dứt hẳn, lại không chịu giữ gìn rồi bị xúc động để cho bệnh tái phát nên vấn đề chữa trị gặp sự khó khăn hơn.
28 Chương 28 Những ngày nghỉ ngơi dưỡng bịnh, Vương Long đã tìm lại được một chút an nhàn thanh thản cho tâm hồn. Ngày hai buôỉ chàng ngồi đọc sách, hoặc chăm sóc những khóm hoa trong vườn mà Lý Bân đã trồng.
29 Vì y sĩ điều trị cho Vương Long lắc đầu - Ông không nên đi về miền Nam lúc này. Bịnh tình của ông tuy có thuyên giam?, nhưng sự nghỉ ngơi và tránh xúc động vẫn là điều cần thiết.
30 Ngôi biệt thự của nhà ho. Miêu đã hiện ra trước mắt. Chàng dừng chân cố nén niềm vui sướng, xúc động. Chàng đứng lặng hồi lâu để ngắm nhìn căn nhà mà trước kia chàng cho là cao sang, xa lạ, giờ đây là một cảm giác thân yêu diệu vợi.
31 Những ngày đầu mới trở về, đầy vui mừng háo hức, thăm hỏi đã qua. Quán Anh đi du lịch vẫn chưa trở về. Vương Long nghĩ tới việc sắp xếp công việc giờ giấc cho đỡ trống traỉ hơn.