41 Trong lúc Quách Khải Du lôi kéo mọi người chơi trò “Truy tìm kho báu” ở hang động của Hùng Sư. Bên này, đoàn người Trần Hiểu My đang tiến đến mục tiêu được đánh dấu có Huyết liên hoa trên bản đồ.
42 Ma lâm sơn mạch.
Khi màn đêm buông xuống, không gian mang theo sự âm u huyền ảo. Ánh trăng bàn bạc len lỏi qua từng kẽ lá, rơi lên thảm cỏ mang theo cảm giác cô quạnh diệu kỳ.
43 Tối đến, khi mặt trăng tròn vành vạnh lơ lửng trên đầu ngọn cây, lãnh địa của Huyết Mãng vương xà đột nhiên hiện dị tượng.
Hơn trăm cột sáng từ dưới mặt đất bắn thẳng lên tinh không, soi sáng không gian bốn phía.
44 Ngân Nguyện Xà chìm đắm trong quá khứ. Nó đang nhớ lại tất cả mọi chuyện, có buồn, có vui, có hợp, có tan, có đau thương, mất mác. Giọng nói khàn khàn lúc bổng, lúc trầm theo sự lên xuống của cảm giác, gây ra tầng tầng khiếp sợ với hai người đối diện nơi đây.
45 Lữ Tuấn lấy bản đồ ra, chỉ vào vị trí được khoanh vùng ở trung tâm Ma Lâm sơn mạch.
- Chính là nơi này.
Ngân Nguyệt Xà trầm ngâm phút chốc, xong nó mới khàn khàn mở miệng:
- Đây là nơi ở của Bách mục ma chu.
46 Đám người Đỗ Minh đáp xuống bên cạnh một đệ tử Phi tinh tông môn vẫn còn có chút lý trí. Khải Du vội vàng lên tiếng hỏi:
- Huynh đệ, chuyện gì đã xảy ra thế này?
Nam tử áo tím ngẩng đầu nhìn những người vừa xuất hiện.
47 Bách Mục Ma Chu trút toàn bộ sự tức giận, căm hờn của mình vào chiêu thức cuối đối với người của Hắc Nguyệt Phái. Những mũi đao nhọn màu trắng từ trăm con mắt dưới bụng nó vụt ra, tỏa tứ phía, phủ lấy những nam tử áo xanh đen.
48 Ma Lâm sơn mạch một đêm tĩnh lặng khác thường.
Tiểu Phong Tử thức canh chừng bên bếp lửa, nhìn Trường An lụi hụi với đống dược liệu xung quanh. Mái tóc bạch kim của hắn sáng bừng lên, hai bên thái dương còn rịn ra mấy giọt mồ hôi, thỉnh thoảng rơi xèo vào ngọn lửa đang nhảy múa, mang theo hút hư ảo, mơ hồ.
49 Trước lời nói khó nghe của Quách Khải Du, Trường An không chỉ không cảm thấy xấu hổ, mà ngược lại, hoàn toàn là bộ dáng con chó nhỏ xù lông bênh vực chủ nhân.
50 Sáng sớm. Mặt trời từ từ nhô cao, mang nguồn sinh khí dồi dào tưới lên toàn bộ Ma lâm sơn mạch.
Đoàn người của Thiết Quân Hạo đến từ biệt đệ tử Vô Cực Kiếm Phái.
51 Hiểu My cứ lơ đễnh chạy đi như thế, đến khi tỉnh táo lại thì bản thân mình đã cách mọi người rất xa. Bốn phía xung quanh, quang cảnh khác biệt nhiều so với cả hành trình vào Ma Lâm sơn mạch.
52 Hiểu My cảm thấy vận khí hôm nay thật không tệ.
Sau khi càn quét sạch sẽ những thứ có giá trị trong hang động của Phong Ưng Vương, cô nàng đắc ý, vênh váo phủi mông bay đi.
53 Hai khắc sau.
Nhìn Hà Nguyên đại sư cầm Thanh Phong Kiếm trên tay, không ngừng đánh giá, Hiểu My nhướng mắt tò mò:
- Đại sư, thanh kiếm này của nhị sư huynh có thể thêm thuộc tính gì cho nó là tốt nhất?
Hà Nguyên cau mày ngẫm nghĩ, lát sau chậm rì rì lên tiếng.
54 Đại sảnh tiểu viện của Thần Võ binh đoàn đang lúc náo nhiệt thì có người vào báo, lão bản nương của Bách Hoa Viện cầu kiến Trần Hiểu My cô nương.
Giao lại mọi chuyện ở đây cho Trường An và Lữ Tuấn.
55 Tây Phương Thành chỉ có hơn mười thành trì lớn nhỏ, xung quanh là rừng rậm liên miên, sơn mạch nối dài. Mặc dù không phồn hoa, rực rỡ như các đại thành khác, nhưng lại chiếm ưu thế về thiên tài địa bảo, nhân lực mạnh mẽ, sức chiến đấu hơn người.
56 Trong lúc Ngũ Trọng Lâu mọi người đều nườm nượp gọi giá tới lui thì Hiểu My chỉ thờ ơ, một bên xem náo nhiệt.
- Tỷ, sao Thần võ Binh đoàn nãy giờ không lên tiếng.
57 Đấu giá hội kết thúc tốt đẹp.
Hiểu My cùng các đệ tử khác trở về đại viện dừng chân của Vô Cực Kiếm phái.
Cả buổi tối gồng mình tranh tới tranh lui, ai ai cũng mệt nhoài.
58 Sau khi huấn luyện kết thúc, Binh đoàn Thần Võ thu đội, toàn bộ trở về đại bản doanh của họ là căn tiểu viện tại Ma Lâm Thành.
Mặc dù vẫn gọi là tiểu viện, nhưng qua hai năm, từ một tiểu viện tồi tàn, rách nát trước đây, trụ sở chính của binh đoàn đã là một đại viện khang trang với rất nhiều phòng ốc ở cả bốn hướng nam, bắc, đông, tây.
59 Nói xong, vị chưởng quầy mang ngọn đèn đặt vào một chậu nước rất to rồi thấp lên ngọn nến bên trong. Ánh sáng bắt đầu toả ra xung quanh, xuyên qua những cánh hoa rồi chiếu lên mặt nước, tạo ra những bức tranh phong cảnh vô cùng sinh động.
60 Lúc Hiểu My về tới chính sảnh, đã thấy Lữ Tuấn, Vô Trần đang nâng chung đối ẩm. Trên bàn thức ăn đã được dọn ra, nhưng không ai đụng đũa. Chắc chắn là đợi tỷ đệ cô.