81 Kiều Hiểu Kiều lại một lần nữa từ nơi xa ngàn dặm, phong trần mệt mỏi chạy trở về. Sau khi vào cửa, cả nhà Cận gia đang ăn cơm tối. Khởi Ngao thấy cô như tìm được lý do hợp lý không cần phải ăn cà rốt khốn kiếp kia, nhảy xuống ghế, đi về phía Kiều Hiểu Kiều.
82 Kiều Hiểu Kiều bôn ba mấy giờ liên tục, không nghỉ ngơi phút nào, 1 chút cũng không chợp mắt, chỉ mong có thể dùng tốc độ nhanh nhất trở về nhà. Vừa vào biệt thự đã thấy có 1 số người đang đứng trong sân, Hiểu Kiều không thèm liếc nhìn bọn họ, phóng nhanh vào trong nhà.
83 Cận Ngữ Ca mê man đã hai ngày, không biết là do rất mệt mỏi hay là cố ý trốn tránh, cô vẫn cứ ngủ không chịu tỉnh lại. Hiểu Kiều ban ngày thì chạy ra ngoài tìm kiếm, buổi tối thì về nhà.
84 Cận Trung và Lộ Vi đứng ra mua cho Cận Khởi Ngao 1 vùng đất trống trải, 1 khu mộ duyên dáng đẹp đẽ, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, có cỏ cây bao bọc xung quanh.
85 Ba tháng sau. Trong tay Cận Hoan Nhan cầm vài tài liệu khẩn, thật cẩn thận gõ cửa phòng Cận Ngữ Ca. Đợi 1 lúc, không thấy động tĩnh, hơi khó xử. Quay đầu lại nhìn thấy Âu Dương ở gần đó, khoanh tay đứng dựa tường, vẻ mặt hiện rõ cô không có chọn lựa nào khác là phải vào trong phòng.
86 Giao thừa năm nay, Kiều Hiểu Kiều tắt di động, cẩn thận tránh ở sân sau hỗn độn của 1 gia đình nông dân, hết sức chăm chú nghe động tĩnh trước nhà. Mùa đông, không khí lạnh lẽo, nước cũng đóng băng, trời tối thui lại chật chỗi, 2 hàm răng không tự động va vào nhau, tay chân nhanh chóng không còn tri giác, cô hoàn toàn không thể nhịn thêm tí nào nữa.
87 Một năm sau khi Khởi Ngao ra đi, Cận Ngữ Ca cũng cắt đi mái tóc dài thướt tha của mình. Nhà tạo mẫu tóc sau nhiều lần dò hỏi, do dự 1 lúc, luyến tiếc nhìn mái tóc đen tuyền mềm mại trước mắt, đành cắt bỏ.
88 Hiểu Kiều chịu đựng cơn đau toàn thân, móc di động ra, thấy ba chữ Cận Ngữ Ca, sửng sờ. Cô thật không ngờ, có một ngày Cận Ngữ Ca còn có thể gọi điện thoại cho cô, gần như vô thức bắt máy, "Alo?" "Hiểu Kiều.
89 Sáng mùng một, nhà nhà trong ký túc xá quản giam tràn đầy không khí vui sướng, mọi người đạp tuyết đi đến từng nhà ân cần thăm hỏi, cảnh tưởng mừng năm mới hàng năm đều diễn ra như vậy.
90 Kiều mẹ gõ cửa phòng. "mau ra ăn cơm đi, ba con sắp về. " "Dạ, đến đây. " Hiểu Kiều không đợi Cận Ngữ Ca có phản ứng gì, vừa đứng lên vừa trả lời cũng đồng thời mở cửa phònh ra ngoài.
91 Nhà ở Cảnh Duyệt Vinh Viên cũng lâu rồi không ai lui tới. Tuy rằng vẫn sạch sẽ như cũ, nhưng lại thiếu cảm giác ấm áp của một gia đình. Ngữ Ca cố chấp muốn về nơi này, cô biết, ở đây cô và Hiểu Kiều có rất nhiều kỷ niệm, những ký ức ấm áp, tốt đẹp là điều cần thiết cho Hiểu Kiều lúc này.
92 Tối hôm đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cận Khởi Ngao không được thoải mái nằm trên giường với mẹ, Ngữ Ca cũng không giống như thường ngày ôm con ngủ, mà đứng dậy, choàng áo ngủ, đi ra phòng khách.
93 Quán cafe mới mở nên vô cùng trống trải, Hiểu Kiều vừa vào cửa đã thấy Gloria ngồi ở đằng kia, mái tóc được xõa ra, đeo 1 cặp kiếng đồi mồi không gọng, thong thả lật tạp chí đọc.
94 Hiểu Kiều dựa vào trước bàn làm việc, ăn năn hối hận hơi bị sớm, cửa phòng ngủ lại nhẹ nhàng mở ra. Cận Khởi Ngao đôi mắt mơ màng, xoa xoa tóc đi ra, đầu nhỏ quay qua quay lại ngó xung quanh.
95 Sau khi chơi xong 2 trò, cảm xúc Cận Khởi Ngao rõ ràng phấn chấn. Lúc đầu là mẹ dẫn cô bé, càng về sau thì cô bé bắt đầu lôi kéo Cận Ngữ Ca nhanh nhanh đi chơi mấy trò mạo hiểm.
96 Vừa xuống máy bay, lúc đang ngồi trên xe, Cận Ngữ Ca nhận được điện thoại của Pierre, nói là dẫn Sophia về Trung Quốc, hiện tại đang ở biệt thự Cận gia đợi Ngữ Ca.
97 "Con không ——————! ! !" Cận Khởi Ngao mặc áo ngủ hồng nhạt mang đôi dép nhỏ, trong tay cầm con gấu MOMO, ôm theo gối của mình, bộ dạng như chú gà trống xù lông, mặt mũi nhăn nhúm, trừng mắt đứng giằng co với Kiều Hiểu Kiều ở cửa phòng ngủ.
98 Buổi sáng cuối tuần, ánh mặt trời tươi đẹp soi rọi vào cửa sổ lầu 3 của biệt thự Cận gia, không khí trong phòng vô cùng yên tĩnh. Cận Ngữ Ca ngồi trước bàn làm việc chăm chú nhìn vào màn hình vi tính, tiếng nhấp chuột và đánh máy không ngừng, chốc chốc lại mở tài liệu ra xem xét.
99 "Bài tập làm xong chưa a?" Vào 1 buổi trưa mùa hè, Kiều Hiểu Kiều đang ngồi trong xe, cầm di động dịu dàng nói chuyện. Cây ngô đồng bên cạnh rũ xuống những tán cây, nhẹ nhàng lay động theo gió.
100 Vào một buổi sáng mùa thu yên ả, tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Cận thị - Cận Ngữ Ca , sáng nay phá lệ không có được tài xế đưa đến công ty làm việc, mà lại đang ở trong nhà cùng cảnh quan Kiều Hiểu Kiều, kiên nhẫn chiếu cố cô con gái cưng Cận Khởi Ngao mặc quần áo và ăn điểm tâm.
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37